Chương 3378: Đứa Bé Thứ Hai
Chương 3378: Đứa Bé Thứ HaiChương 3378: Đứa Bé Thứ Hai
- Có thể là con của chúng ta quá nghịch ngợm.
Mục Lương cười một tiếng. Hắn ngước mắt nhìn chăm chú vào đôi mặt đỏ rực của cô gái đuôi hồ ly, để nghị: - Mấy ngày nay ta sẽ bàn Øiao công việc một chút, ngươi an tâm nghỉ ngơi dưỡng thai đi, muốn ngủ thì cứ ngủ.
- Không vội, lúc này còn quả sớm.
Ngón tay ngọc nhỏ dài của Hồ Tiên quøơ quơ. Có một số việc vẫn phải tự mình theo dõi mới được, chờ khi nào Tố Cẩm có thể làm việc một mình thì cô mới có thể yên tâm nghỉ ngơi.
Mục Lương vươn tay đặt lên trên bụng cô gái đuôi hồ ly, dịu dàng nói:
- Ngươi chú ý một chút.
- Ta biết rồi.
Hồ Tiên cười quyến rũ một tiếng. Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, vừa muốn nói øì đó thì ánh mắt chợt ngưng lại rơi vào trên bụng cô.
Vành tai của Nguyệt Thấm Lan ửng đỏ, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong nhìn chăm chú vảo nam nhân.
- Mấy ngày nay ngươi ăn rất nhiều sao?
Mục Lương chớp chớp mắt hỏi. Khóe miệng của Nguyệt Thấm Lan cứng đờ.
- Phốc ~~~
Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ vô thức cười ra tiếng, ôm bụng khom lưng cười không ngừng.
- Ha ha ha ha ha ~~~~ Ngải Ly Na cũng không nhịn được, thậm chí còn cười ra nước mắt.
Đám người Ly Nguyệt vả Hổ Tây vừa mới trở về đều lộ ra vẻ mặt nghi ngờ, chuyện này có gì đáng cười chứ?
Nguyệt Thấm Lan tức giận nói:
- Ta mang thai.
- Hả? Thật sao?
Mục Lương sửng sốt một chút, về mặt chẳng mấy chốc đã bị thay thế bởi sự vui mừng.
Hắn vội vàng nắm lấy cổ tay của Nguyệt Thấm Lan, cần thận kiểm tra cơ thể của cô, khi cảm nhận được một sinh mệnh khác trong cơ thể nữ nhân thì nụ cười trên mặt đã không còn giấu được.
- Thật tốt quá.
Tiếng cười trong trẻo của Mục Lương đã đủ để thể hiện lúc này hắn vưi vẻ đến cõ nảo.
Mấy người Ly Nguyệt và Hổ Tây đều sửng sốt, ngay sau đó trên mặt đều mang theo nụ cười, các cô đều vui vẻ thay cho Mục Lương và Nguyệt Thấm Lan từ trong thâm tâm.
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi:
- Có vui không?
Mục Lương gật đầu thật mạnh, bình thản nói:
- Vui chứ, chờ đứa bé của ngươi và Hồ Tiên được sinh ra, cả nước đều nghỉ một ngày chúc mừng. Trong lòng Nguyệt Thấm Lan trở nên mềm mại, lời nói của Mục Lương làm cho cô biết tầm quan trọng của đứa bé trong bụng đối với hắn.
Mục Lương nắm lấy tay của Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng hỏi:
- Mấy tháng rồi?
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:
- Ngươi vừa mới đi thì ta kiểm tra ra mang thai.
- Ta lại có thêm một đứa con.
Mục Lương cười càng vui vẻ hơn.
Ly Nguyệt nhẹ giọng nói: - Mọi người đừng đứng ở cửa, đi vào chính sảnh trước đi.
- Đi thôi, vào trong nảo. Mục Lương kéo tay Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên đi vào cung điện.
Chúng nữ nối đuôi nhau mà vào, chẳắng mấy chốc sô pha trong chính sảnh đều bị ngồi đây.
Tiểu hầu gái nhanh chóng mang trái cây tới, sau đó lại bưng các loại bánh ngọt và trà tinh thần.
Từng đôi mắt của đám người Kỷ Á và Y Lộ Lộ tỏa sáng, nhìn chằm chằm bánh ngọt tuyệt đẹp.
Đôi mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên ý cười, nói:
- Ăn đi.
- Cảm ơn.
Kỳ Á lễ phép nói cảm ơn, không nhịn được vươn tay ra cầm lấy một khối bánh ngọt.
Hổ Tây hét lên: - Ta muốn ăn lẩu, đã lâu không được ăn rồi, thèm chết tal
- Ta còn muốn ăn mì chua cay.
Lan Đế hô theo.
- Tốt.
Nhóm tiểu hầu gái cười đáp một tiếng.
Đồ Tư Lệ Na ngồi ở bên cạnh, chỉ cảm thấy cả người không được tự nhiên, giống như một người ngoài không thể dung nhập vào được.
Tiểu Mật bưng một khối bánh kem tới trước mặt cô, thanh thúy hỏi:
- Tiểu thư Đồ Tư Lệ Na nếm thử một chút nhé?
- Được...
Khuôn mặt xinh đẹp của Đồ Tư Lệ Na ửng đỏ, nhận lấy bánh kem trong tay tiểu hầu gái.
Cô nhìn miếng bơ trắng như tuyết, không khỏi nuốt nước miếng, cầm lấy cái nĩa nhỏ thưởng thức, đôi mắt đẹp càng ngày cảng sáng.
- Ăn ngon thật.
Cô nhỏ giọng khen ngợi. Mục Lương ngồi trên ghế sô pha, ánh mắt di chuyển qua lại trên người cô gái đuôi hồ ly và Nguyệt Thấm Lan, trên khuôn mặt vẫn treo nụ CưỜI.
Hồ Tiên dịu dàng nói:
- Từ lúc vào cửa ngươi vẫn luôn cười không ngừng. Mục Lương mỉm cười đáp - Ta sắp có hai đứa con, có thể không vui sao?
- Cũng nên nghĩ xem nên đặt tên bọn nhỏ là øì rồi. Ly Nguyệt thanh thúy nói. - Đúng vậy.
Hồ Tiên quyến rũ lên tiếng nhận đồng.
- Không còn sớm, đúng là phải suy nghĩ thật kỹ.
Mục Lương nghe vậy thì nghiêm túc gật đầu.
Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn nhau, trên mặt đều mang thần sắc hạnh phúc.
Y Lộ Lộ đột nhiên nói:
- Bệ hạ, ta có thể đi lên trên cây to nhìn không? Hi Bối Kỷ sửa đúng:
- Phải kêu là Trà Thụ Sinh Mệnh, nó là Thánh Thụ của vương quốc Huyền Vũ nha.
- Được, ta nhớ kỹ rồi. Khuôn mặt của Y Lộ Lộ ửng hồng.
- Đi thôi, chú ý an toản, nhớ kỹ không được bay loạn trong Chủ Thành. Mục Lương gật đầu.
Bình thường, nếu không được cho phép thì Chủ Thành sẽ cấm người ngoài phi hành.
- Vâng.
Y Lộ Lộ gật đầu thật mạnh, đứng dậy hào hứng đi ra ngoài.
Trong sảnh cung điện, Mục Lương và những người khác ngồi vây quanh một chõ, tán gẫu về những chuyện xảy ra khi mình không ở bên cạnh.
Khi Mục Lương nhắc tới Thần Tộc thì tầm mắt của mọi người đều rơi vào trên người Đồ Tư Lệ Na, người đang vên tĩnh không nói lời nào.
Nguyệt Phi Nhan chớp chớp đôi mắt đẹp màu đỏ, nÓI: - Cô ấy là người của Thần Tộc thật sao? Thoạt nhìn không có gì khác với chúng ta nha.
Đồ Tư Lệ Na đang ăn bánh ngọt nghe vậy chợt khựng lại, không được tự nhiên mà quay đầu sang chỗ khác.
Vẻ mặt của Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc, nhìn về phía Mục Lương rồi nói:
- Cho nên ngươi sẽ đi đảo [1210 |EBKC 212
- Ta nhất định phải đi. Mục Lương dịu dàng nói.
- Quá nguy hiểm...
Nguyệt Thấm Lan cau mày lầm bẩm.
Mục Lương ôn hòa trấn an: - Ta sẽ chú ý an toàn, có điều trong khoảng thời gian này ta sẽ không rời khỏi vương quốc, yên tầm đI.
Hồ Tiên chậm rãi nói:
- Đề nghị của ta là ngươi đừng đi, Thần Tộc quá thần bí, trước đây ta chưa từng nghe nói tỚiI.
- Ừm, ta sẽ cân nhắc.
Mục Lương øật đâu đáp. Đồ Tư Lệ Na nghe vậy vội vàng ngẩng đầu lên, đôi mắt trừng lớn nhìn về phía Mục Lương, trên mặt hiện lên thần sắc bị tra nam phụ lòng vứt bỏ.
Mục Lương không nhìn ánh mắt lên án của đối phương, ôn hòa nói: - Nghỉ ngơi một ngày đi, ngày mai triệu tập tầng quản lý mở hội nghị.
Hắn rời khỏi vương quốc Huyền Vũ quá lâu, cần triệu tập tầng quản lý để xử lý công việc chất đống, từ đó hiểu rõ tình hình gần đây trong vương quốc. Chỉ dựa vào Nguyệt Thấm Lan hội báo công việc sẽ làm cho cô ấy mệt chết, mổ hội nghị nghe từng bộ phận báo cáo sẽ rõ ràng hơn.