Chương 3404: Thọ Mệnh Cộng Đến Độ Cao...
Chương 3404: Thọ Mệnh Cộng Đến Độ Cao...Chương 3404: Thọ Mệnh Cộng Đến Độ Cao...
- OÔngø ong onØ ~~~
Trước Thế Giới Thụ, Mục Lương vẫn duy trì tư thế phù không, tay dán lên thân cây màu vàng, trên đỉnh đầu rũ xuống từng luồng nguyên tố sinh mệnh.
Hắn đắm chìm trong nguyên tố sinh mệnh màu vàng đã kéo dài ba ngày.
- Răng rắc ~~~
Trên cây ăn quả cách Thế Giới Thụ không xa, Mễ Á ngồi trên nhánh cây, thuận tay tháo xuống một viên linh quả bỏ vào trong miệng cắn một cái.
Cô ở đây đã ba ngày, lúc buồn chán thì ăn linh quả, ngẫu nhiên trò chuyện với Ly Nguyệt tới thăm.
- Ngày hôm nay có biến hoá øì không?
Ly Nguyệt cất bước đi tới, mái tóc trắng bạc bị ánh sáng vàng kim chiếu rọi thành màu vàng.
Mễ Á phun hạt ra, nhún vai nỒI:
- Không có, vẫn là như vậy. - Vậy cũng nhanh thôi.
Ly Nguyệt mấp máy môi hồng.
Trong thời gian ba ngày, Chủ Thành đã hoàn toàn khôi phục lại như trước. Chủ Thành có không ít biến hóa, ngoại trừ Thế Giới Thụ biến thành màu vàng kim ra thì thay đổi lớn nhất chính là lục thực biến cao lớn hơn rất nhiều. Liên tục mấy ngày các công nhân đêu bận rộn sửa chữa lục thực, nếu không sẽ ảnh hưởng đến đường đi và tầm nhìn của người đi đường.
- Onø onØ onØ ~~~
Thế Giới Thụ toả ra ánh sáng vàng kim chói mắt, thỉnh thoảng sẽ có một ơn sóng khuếch tán ra, kết quả chính là lục thực lại sinh trưởng tươi tốt. Trong ba ngày này, mỗi người quản lý một mảnh nhỏ Đồng Ruộng đều bận tối mày tối mặt, không thu hoạch thì trồng trọt, bón phân luân phiên nhau, có thể nói là không ngừng nghỉ một khắc nào.
Vưu Phi Nhi còn nhân cơ hội này an bài rất nhiều dược thảo dùng để sản xuất các loại bí dược, sản lượng tăng lên gấp mười mấy lần có thừa.
Mễ Á ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lọt vào trong tâm mắt là một mảnh màu vàng kim, nhẹ giọng nói:
- Đã ba ngày không có đêm tối rồi.
- Hẳn là còn phải duy trì liên tục một đoạn thời đian, chờ Mục Lương tỉnh lại là tốt rồi.
Ly Nguyệt suy đoán.
- Hy vọng là vậy, nếu hôm nay hắn có thể tỉnh lại thì tốt quá.
Mẽ Á vén lên sợi tóc mai, đôi mắt màu đồ hồng hiện lên một tia lo lắng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Nghe tiếng bước chân, Ly Nguyệt quay đầu nhìn lại, thấy Nguyệt Thấm Lan đang cất bước tới gần. - Ta tới xem thử.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
Mễ Á thanh thúy lên tiếng: - Vẫn như vậy thôi.
- Đã nhìn ra.
Đôi mắt màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng.
Cô ưu nhã nói:
- Mấy ngày nay Linh Nhi cũng không xuất hiện, chắc là tiến hóa còn chưa kết thúc.
- Ta rất chờ mong, không biết sau khi tiến hóa kết thúc thì Linh Nhi sẽ trông như thế nào.
Khóe môi của Mễ Á cong lên.
- Khẳng định là sẽ trở nên mạnh hơn.
Nguyệt Thấm Lan cười nói. Mễ Á thanh thúy nói:
- Đúng vậy, có lẽ vương quốc Huyền Vũ sẽ có thêm một cường giả Đế cấp.
- Đây là chuyện tốt.
Ánh mắt của Nguyệt Thấm Lan lộ ra thần sắc chờ mong.
- Onø onØ onØ ~~~
Đột nhiên, từ trong cơ thể Mục Lương hiện ra từng vòng gợn sóng hiền hòa, nguyên tố sinh mệnh lan tỏa ra chui vào trong cơ thể hắn
- Đây là... hắn muốn tỉnh lại à? Tinh thân của đám người Nguyệt Thấm Lan run lên, đôi mắt đẹp không nháy một cái nhìn chằm chằm vào nam nhân.
- Ông ong onØ ~~~
Sau khi hấp thu toàn bộ nguyên tố sinh mệnh xung quanh, Mục Lương mở mắt ra, tròng mắt vốn dĩ là màu đen bị màu vàng kim thay thế.
- Phù ~~~
Hắn chậm rãi thổ ra một hơi, cơ thể trở xuống mặt đất.
- Cuối cùng cũng kết thúc. Mục Lương nhẹ nhàng lầm bẩm, giơ tay lên nắm thành quyền, cảm nhận được cơ thể cường hóa, thực lực đạt tới trình độ cao mới làm cho hắn có lòng tin rằng khi đối mặt với Ma Pháp Thần thì có thể làm cho hắn ta bại trận trong mấy chục chiêu.
- Mục Lương, cảm giác thế nào?
Giọng nói của Nguyệt Thấm Lan mang theo sự mừng TỐ.
Mục Lương quay đầu nhìn lại, trên mặt mang theo nụ cười, bình thản đáp:
- Trước nay chưa từng tốt như vậy.
Ly Nguyệt quan tâm hỏi:
- Không bị thương chứ?
- Không có.
Mục Lương dịu dàng đáp. - Thoạt nhìn rất có tinh thần, màu mắt cũng thay đổi. Mễ Á kinh ngạc nói.
- Màu mắt à...
Mục Lương nhắm mắt lại, lúc mở ra đã khôi phục thành màu đen, chỉ là màu vàng kim ở sâu trong tròng mặt cảng đậm hơn.
- Vẫn là màu đen đẹp nhất. Mễ Á thanh thúy nói.
Mục Lương mỉm cười, ngước mắt nhìn về phía Thế Giới Thụ, nó vẫn còn đang tiến hóa. Hắn có thể cảm nhận được Sinh Mệnh Tỉnh Linh đang lột xác, cần thời gian không ngắn.
- Một tháng sau gặp lại. Mục Lương nhẹ nhàng lầm bẩm, lúc này Linh Nhi đã rơi vào trạng thái ngủ say. Hắn nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng hỏi:
- Mấy ngày nay ta không tỉnh lại, vương quốc có chuyện gì không? - Chuyện tốt thì có không li,
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp.
- Có chuyện øì tốt thế? Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã trả lời:
- Bị ảnh hưởng bởi tiến hóa của Thánh Thụ, mỗi ngày lục thực trongø vương quốc đều sinh trưởng rất tốt, mấy chục cái kho lạnh đều sắp chất đầy, may mà mấy ngày nay liên tục có đơn đặt hàng xuất hàng.
- Nghe thì đúng là một chuyện tốt, có thể kiếm được không ít tiền.
Mục Lương mỉm Cười nói. Nguyệt Thấm Lan đột nhiên nói:
- Còn có phòng ốc ở khu đông thành, đã sắp bán hết rồi.
Mấy ngày nay, văn phòng bất động sản ở khu đông thành đều bị đạp nát, người đi vào mua nhà nối liền không dứt, một ít phòng ốc giá rẻ đã bán sạch.
- Nhanh như vậy à?
Mục Lương hơi nhướng mày, ánh mắt kinh ngạc.
- Động tĩnh tiến hóa của Thánh Thụ quá lớn, làm cho dân chúng cả vương quốc đều gia tăng tuổi thọ, nhất là người ở trong Chủ Thành, gia tăng tuổi thọ nhiều hơn ở những nơi khác.
Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói:
- Ngươi biết có một số quý tộc và phú thương muốn sống càng lâu, muốn cách Thánh Thụ càng gần càng tốt, đương nhiên là sẽ mua vài bộ phòng ở.
Cô còn nói chuyện tiêu thụ buộc chặt giữa linh quả và phòng ốc, làm cho Mục Lương không khỏi giơ ngón cái.
Hắn ôn hòa cười nói:
- Nghe ngươi nói như vậy, Thánh Thụ tiến hóa lần này có lợi không ít. Ly Nguyệt dịu dàng nói:
- Đương nhiên, hiện tại dân chúng trong vương quốc đều càng thêm kính ngưỡng vả sùng bái ngươi. - Vì sao?
Mục Lương tò mò hỏi.
Ly Nguyệt giải thích:
- Chị Thấm Lan tuyên truyền ra bên ngoài tất cả những điều này đều là do quốc vương làm, mượn cơ hội này để củng cố địa vị của ngươi trong lòng dân chúng.
- Mà trên thực tế chuyện này đúng là có liên quan đến ngươi.
Nguyệt Thấm Lan nhún vai nói.
Cô còn nhớ lại lúc Thế Giới Thụ còn nhỏ, khi đó nó không khác gì một cái cây bình thường, là Mục Lương làm cho nó từng bước biến thành dáng vẻ bây giờ.