Chương 3411: Kẻ Trộm, Giơ Tay Chịu Trói Đi
Chương 3411: Kẻ Trộm, Giơ Tay Chịu Trói ĐiChương 3411: Kẻ Trộm, Giơ Tay Chịu Trói Đi
- Vẫn là phải chờ đến khi Thế Giới Thụ kết thúc tiến hóa mới được.
Mục Lương thở dài một tiếng, lần đầu tiên trong lòng bức thiết hy vọng Thế Giới Thụ nhanh chóng hoàn thành tiến hóa, làm cho thiết tưởng trong đầu hắn biến thành sự thật.
- Trước đó thì nên chuẩn bị một vài thứ...
Mục Lương nghĩ đến những bút ký còn lại Ma Pháp Thần, chúng nó có thể trở thành tham khảo, giúp hắn tránh đi phần lớn sai lầm khi nghiên cứu Thuốc Trường Sinh.
Hắn đứng dậy đi về phía kho sách, tìm ra bút ký nghiên cứu của Ma Pháp Thân, bắt đầu xem kỹ từng trang một.
Trong khu đông thành, Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ.
Trong toà nhà lầu cao tầng, một lão giả tóc hoa rầm đứng ở trên ban công, ở chỗ này ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy Thế Giới Thụ màu vàng lóng lánh. Lão giả đây mặt nếp nhăn, các bộ phận trên cơ thể còn có vết ban của tuổi già, cả người tản ra khí tức tuổi xế chiều.
Hắn đã từng là công tước của một vương quốc, chỉ là tuổi tác quá lớn cho nên lựa chọn tìm nơi có khí hậu dễ chịu để dưỡng lão, cuối cùng chọn trúng Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ, vì vậy đã bỏ ra một khoản lớn mua phòng ốc ở khu đông thành, hai tháng trước mới chuyển vào. - khụ khụ ~~~
Lão giả suy yếu ho khan vài tiếng, vốn nên qua đời vào nửa tháng trước, bởi vì Thế Giới Thụ tiến hóa mà bây giờ còn có thể sống lâu hai tháng, điều này làm cho trong lòng hăn sinh ra hy vọng mới.
- Ông.
Giọng nói mềm mại vang lên, một nữ nhần mặc váy đâm dài màu trắng đi tới bên cạnh lão giả.
- Thành công rồi? Lão giả quay đầu nhìn về phía nữ nhân.
Cô để mái tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan tỉnh xảo hợp với khuôn mặt xinh xắn làm cho người ta có một loại cảm giác giống như búp bê.
- Thất bại, những người phái đi đều bị bắt lại.
Nữ nhân thở dài một tiếng, vươn tay đỡ lấy lão giả. Nghe vậy, đáy mắt của lão giả hiện lên tia thất vọng, thấp giọng nói:
- Lại thất bại.
Hắn không muốn chết, vì vậy tốn giá cao tìm người chặt cành lá của Thế Giới Thụ trổ về, tốt nhất là có thể mang về trái cây, muốn mượn cái này để kéo dài thọ mệnh.
Nữ nhân trấn an nói:
- Gia gia, ta đã phái người thử lại, có lẽ lần này sẽ thành công.
Lão giả không nói chuyện, ngước mắt nhìn về phía Thế Giới Thụ màu vàng khổng lồ, trong mắt mang theo cuồng nhiệt và tham lam.
Hắn nhìn về phía cháu gái, gằn từng chữ:
- Đi chợ đêm tìm người, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng được, trong vòng 3 ngày ta nhất định phải nhìn thấy trái cây và cành lá của Thánh Thụ.
Thứ Cẩn hé môi hồng, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng: - Gia gia, hiện tại ta sắp xếp người đi chợ đêm. Khải Đặc nhàn nhạt nói:
- Thứ Cẩn, ngươi là cháu gái mà ta đau nhất, hy vọng ngươi không làm cho ta thất vọng.
- Vâng, ta sẽ không làm cho gia gia thất vọng.
Thứ Cẩn gật đầu với thân sắc nghiêm túc.
- Ừm, đi thôi, thời Øian còn lại của ta không nhiều lắm, đừng lãng phí.
Khải Đặc phất tay áo, tiếp tục ngước mắt nhìn chằm chằm vào Thế Giới Thụ. Hắn chỉ còn lại không tới hai tháng tuổi thọ, trong lòng khát vọng lại thêm một lần biến hóa như nửa tháng trước, làm cho hắn có thể cộng thêm một ít tuổi thọ.
Chỉ tiếc là lúc này Thế Giới Thụ tiến hóa gần như ổn định, không còn phóng thích thủy triều nguyên tố sinh mệnh ra bên ngoài, đương nhiên cũng sẽ không khiến cho người khác cộng thêm tuổi thọ. Khải Đặc không muốn chết, hắn tham luyến cảm giác cầm quyền, chỉ có tiếp tục sống mới có thể hưởng thụ tất cả mọi thứ ở hiện tại.
- Vâng.
Thứ Cẩn gật đầu lần nữa, nhìn chăm chú vào bóng lưng lão giả, sau đó xoay người rời khỏi sân thượng. - Thật tốt, nếu có thể ở trên đó thì ta nhất định có thể sống thật lâu.
Khải Đặc nhìn về phía Khu Vực Trung Ương, nơi đó là nơi gần Thánh Thụ nhất. Trong đầu hắn hiện lên một ý niệm, đó chính là chiếm lấy vị trí của quốc vương vương quốc Huyền Vũ, nhưng mà suy nghĩ một chút lại cảm thấy quá khó khăn, dù sao thì đối phương là cường giả Đế cấp, có thể kích sát Hư Quỷ Hoàng.
- Không thực tế chút nảo... Khải Đặc thở dài một tiếng, còng lưng ngồi xuống, tiếp tục si mê nhìn chằm chằm vào Thế Giới Thụ.
Bên kia, trên Chủ Thành, Ny Cát Sa đang khoanh chân ngồi trên lưng phi điểu, đôi mắt đẹp ngắm nhìn bốn phía, lưu ý người ngoài có khả năng đến gân.
- Vù vù VÙ ~~~
Hạ Lạc võ cánh bay ở bên cạnh tán gẫu với cô.
- Hạ Lạc à, dạo gần đây huấn luyện thế nào rồi? Ny Cát Sa thuận miệng hỏi. Hạ Lạc thanh thúy đáp:
- Rất tốt nha, mỗi ngày ta đều hoàn thành vượt mức nhiệm vụ huấn luyện.
- Khó trách thực lực của ngươi tăng trưởng nhanh như vậy.
Ny Cát Sa cảm thán nói. Bây giờ Hạ Lạc đã là cường giả cấp 8, trên lưng có cánh chim màu cam rất sáng bóng.
- Ta rất nỗ lực nha. Hạ Lạc kiêu ngạo hất cằm lên.
Ny Cát Sa lại hỏi:
- Vậy mấy người Thái Khả Khả thì sao, dạo gần đây thế nào rồi?
Hạ Lạc nhún vai nói:
- Dạo gần đây các cô ấy đang tiến hành đặc huấn, ta cũng mấy ngày không øặp bọn họ rồi.
- Không Quân các ngươi cũng tiến hành đặc huấn à, ta còn tưởng rằng chỉ có Bộ Đội Đặc Chủng U Linh mới CÓ.
Ny Cát Sa kinh ngạc lên tiếng.
Hạ Lạc nghiêm túc nói:
- Đương nhiên là có đặc huấn chứ, Không Quân chúng ta không hề kém cạnh so với những người khác.
- Được được được, các ngươi cũng rất tốt.
Ny Cát 5a vội vã giơ tay lên trấn an. Hạ Lạc nghĩ tới điều gì đó, nghiêng đầu hồi:
- Bệ hạ dạo gần đây đang bận rộn gì à?
Ny Cát Sa thanh thúy đáp: - Bệ hạ à, hai ngày này lại tránh ở trong phòng làm việc rồi, nói là muốn nghiên cứu máy móc Ma Huyễn Thủ gì đó.
- Bệ hạ thật vội vàng, đã rất lâu không đi căn cứ Không Quân. Hạ Lạc cảm thán nói.
- Ngươi nhớ bệ hạ à?
Ny Cát Sa nghiêng đầu hỏi. Hạ Lạc miệng giật giật, không nói øì.
Ny Cát Sa chớp chớp mắt nói:
- Nhớ bệ hạ thì có thể trở về cung điện ăn một bữa cơm nha, như vậy là có thể đặp được rồi. - Tốt.
Hạ Lạc có chút chột dạ nhìn khắp nơi, đúng là trong lòng nhớ Mục Lương.
Từ sau khi đại chiến với Hư tộc kết thúc, Mục Lương cũng rất ít đi căn cứ Không Quân, so với trước đây thì số lần gặp mặt ít hơn nhiều.
Ny Cát Sa còn muốn nói điều gì đó, đột nhiên nhạy bén cảm nhận không gian đằng trước xuất hiện dao động, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc.
- Đi trước đó nhìn xem. Cô đứng lên, ra hiệu phi điểu bay về trước.
- Vù vù vù ~~~
Phi điểu vỗ cánh bay tới trước, chẳng mấy chốc đã tới vị trí không gian dao động, một bóng dáng đột nhiên xuất hiện, bàn tay chộp tới một nhánh cây của Thế Giới Thụ, trên đó còn có một quả mảu vảng lóng lánh.