Chương 3412: Tỷ Lệ Nhiệm Vụ Thành Công...
Chương 3412: Tỷ Lệ Nhiệm Vụ Thành Công...Chương 3412: Tỷ Lệ Nhiệm Vụ Thành Công...
Đó là một người đản ông mặc quần áo màu đen che kín toàn thân, làm cho người ta không thấy rõ dáng vẻ của hắn.
- Kẻ trộm.
Đuôi lông mày của Hạ Lạc dựng lên.
Nam nhân cũng cảm thấy bất ngờ, không ngờ mình dùng biện pháp ẩn núp như vậy để tới gần mà c còn có thể bị người khác phát hiện.
Hắn chưa kịp suy nghĩ nhiều, cố gắng bắt lấy cành lá kia, trên mặt lộ ra nụ cười thực hiện được. Trong đầu nam nhân hiện lên số tiền thưởng mà người mua hứa hẹn, khóe môi cong lên rất cao.
- Hừ, muốn chết.
Ny Cát Sa hừ lạnh một tiếng.
Cô giơ tay lên cách không bắt một cái, thi triển năng lực thức tỉnh, ngay sau đó bên cạnh nam nhân xuất hiện một đôi tay đè tay hắn xuống, cách xa cành lá của Thế Giới Thụ. Nam nhân chợt biến sắc, nhìn trên người vô căn cứ có nhiều hơn hai cánh tay, loại cảm giác này rất là kinh dị.
- Năng lực thức tỉnh của ngươi thật tiện lợi.
Hạ Lạc cảm thân một tiếng.
- Ít nhiều là nhờ bệ hạ. Khóe môi của Ny Cát Sa cong lên, đây là năng lực mà cô ăn Vô Hạn Long Quả mới có được. - Buông ta ral
Nam nhân rống giận, trái tim trầm xuống.
Trong lòng hắn tràn đây hối hận, rõ ràng đã sắp đắc thủ, không ngờ nửa đường Còn ra ngoài ý muốn.
Ny Cát Sa lạnh giọng hỏi: - Ai phái ngươi tới đây? Nam nhân ngậm miệng lại, phẫn hận nhìn chằm chằm vào cô gái tóc xanh, ánh mắt kia giống như muốn lãng trì cô.
- Không nói, vậy để ta đưa ngươi trở về nghiêm hình tra tấn.
Ny Cát Sa nói không để ý chút.
Nam nhân vẫn không nói lời nào, tròng mắt xoay tròn, muốn thi triển ma pháp không gian tránh thoát ràng buộc rời đi. Hạ Lạc giống như nhìn thấu suy nghĩ của nam nhân, nhanh chóng đặt còng tay lên người hắn, hoàn toàn giam câm ma lực trong cơ thể nam nhân. Trạm xe lửa Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ. Dòng người ở trạm xe lửa Chủ Thành vẫn đông đúc như trước, trong đó phần lớn đều là lữ khách, một phần là thương nhân, rất ít người là có mục đích rõ ràng.
- Cộp cộp cộp ~~~
Ở cửa ra vào, một nam một nữ đeo túi xách đi ra khỏi trạm xe lửa, nghỉ chân ở ven đường.
Nữ nhân để mái tóc dài màu cà phê ngước mắt lên nhìn xung quanh một vòng, cảm thán nói:
- Nơi này chính là Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ, hoàn toàn không giống với những Vệ Thành kia.
- Người so với Vệ Thành cũng đông hơn nhiều. Nam nhân cơ bắp cả người gật đầu nói.
Hai người là quan hệ đồng bạn hợp tác, chuyên môn tiếp nhận nhiệm vụ ở chợ đen để kiếm tiên, phàm là nhiệm vụ do hai người tiếp nhận thì cuối cùng đều có tỷ lệ thành công trăm phần trăm.
Đại Kha ngẩng đâu lên, nhìn chăm chú vào Thế Giới Thụ màu vàng to lớn kia, thấp giọng mở miệng: - Khắc Ly, đó chính là mục tiêu nhiệm vụ của chúng ta.
- Đúng vậy, chỉ cần có thể mang về một nhành cây và mấy quả là có thể thu được một triệu đồng Huyền Vũ. Khắc Ly cũng ngước mắt nhìn lên, Thế Giới Thụ màu vàng kim toả ra hào quang, ánh sáng này cũng không chói mắt.
- Không tính là khó.
Đại Kha nhếch miệng cười. Khắc Ly liếc nhìn người đàn ông bên cạnh một chút, cau mảy nói:
- Đừng khinh thường, đối phương có thể ra giá một triệu đồng Huyền Vũ, chứng minh là nhiệm vụ này vẫn có chút khó khăn. Đại Kha bĩu môi, gật đầu nÓI:
- Ta biết rồi.
- Đi thôi, trước tiên tìm một chỗ ở lại, thương thảo xem tiếp theo nên hoàn thành nhiệm vụ như thế nảo.
Khắc Ly khẽ gật đầu, cất bước đi về phía xe thú ven đường.
- Nghe lời ngươi.
Đại Kha gật đầu lần nữa, theo nữ nhân lên xe thú.
- Hai vị muốn đi đâu? Người đánh xe quay đầu hỏi.
Khắc Ly ngồi với tư thế ưu nhã, chớp đôi mắt đẹp hỏi: - Tìm một chỗ ở, ngươi có đề cử nơi nào không? Người đánh xe thất thần một lát, đỏ mặt nói:
- Nếu muốn ở nơi tốt nhất thì đương nhiên phải là Trung tâm Huyền Vũ. Chủ Thành vương quốc Huyền Vũ có rất nhiều nơi dừng chân, ngoại trừ Trung tâm Huyền Vũ tốt nhất ra thì còn có Lục Tỉnh Lâu xếp hạng thứ hai, Ngũ Tỉnh Lâu xếp hạng thứ ba, Tứ Tinh Lâu xếp hạng thứ tư, kém nhất cũng là Tam Tỉnh Lâu. Khắc Ly ưu nhã gật đầu:
- Vậy đi Trung tâm Huyền Vũ.
Cô chấp hành nhiều nhiệm vụ như vậy chính là vì sinh hoạt có thể tốt hơn, cho nên trong ngày thường ăn, mặc, ở, đi lại đều là chọn tốt nhất, nếu không thì quá có lỗi với bản thân cố gắng chấp hành nhiệm vụ thuê mướn như vậy.
Đại Kha không có dị nghị, hắn cũng không thiếu tiền. - Vâng, thưa ngài.
Xa phu cười lên tiếng, khống chế Lợn Tám Răng Nanh chạy về phía Trung tâm Huyền Vũ Chủ Thành. Khắc Ly và Đại Kha liếc nhau, người sau hơi nâng cằm lên ra hiệu về phía xa phu ở bên ngoài.
- Lại là ta.
Khắc Ly trợn trắng mắt. Đại Kha hạ giọng Cười nói: - Bởi vì ngươi thoạt nhìn rất hiền lành, bọn họ càng đồng ý nói chuyện phiếm với ngươi hơn.
- Ta vốn đĩ là người rất hiên lành.
Khắc Ly liếc xéo nam nhân, đáy mắt hiện lên thần sắc thoả mãn. Cô hắng giọng một cái, mở cửa sổ buồng xe ra, hồi:
- Thúc à, sao Thánh Thụ này lại biến thành màu vàng kim thế, ta nhớ lúc trước không phải là dáng vẻ này nha.
Cô và Đại Kha đều là lần đầu tiên tới Chủ Thành, trước đây chỉ nhìn thấy bóng dáng Thánh Thụ ở phía xa xa, thậm chí đây chỉ mới là lần thứ hai mà hai người đến vương quốc Huyền Vũ.
Năm ngày trước, hai người vẫn còn đang chấp hành nhiệm vụ trên biển, sau đó lại nhận nhiệm vụ thuê mướn mới tới đây.
- Trước kia Thánh Thụ là màu xanh lục, nửa tháng trước mới biến thành màu vàng kim.
Xa phu vui vẻ giải thích. Khóe miệng của Khắc Ly co giật, thật là trả lời như không trả lời.
Cô nhẫn nhịn tiếp tục hỏi thăm: - Nhưng mà bởi vì sao nó lại biến thành màu vàng kim, trông thật đẹp mắt. Xa phu lộ ra vẻ mặt cung kính, sùng bái nói:
- Đó là bệ hạ ban ân, làm cho cơ thể của dân chúng trong vương quốc đều trở nên tốt hơn.
- Lợi hại như vậy à?
Khắc Ly kinh ngạc thốt lên, đôi mắt mở to.
Xa phu cảm thán nói: - Đúng vậy, những thương binh vốn dĩ nằm chờ chết trong bệnh viện cũng là bởi vì Thánh Thụ biến thành màu vàng kim mà bọn họ mới có thể sống sót.
Khắc Ly và Đại Kha liếc nhau, trong mắt đây sự hồ nghị, tại sao nghe lời này lại không thấy đáng tin cậy chút nào.
Đại kha không khỏi hỏi:
- Nghe ngươi nói như vậy, những chuyện này đều là bởi vì Thánh Thụ biến hóa mang tới à?
- Đó là bệ hạ làm cho Thánh Thụ biến thành màu vàng kim.
Xa phu sửa đúng.
Đại Kha co giật khóe miệng, quyết định đi hỏi thăm những người khác. Hai người trước khi chấp hành nhiệm vụ đều sẽ tốn thời gian để tìm hiểu tình huống tương quan, sau khi chuẩn bị kỹ lưỡng thì mới có thể bắt đầu chấp hành nhiệm vụ.