Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 872 - Chương 3418: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...

Chương 3418: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ... Chương 3418: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...Chương 3418: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...

Đôi mắt đẹp màu trắng bạc của Ly Nguyệt sảng lên, thanh thúy nói:

- Nếu như giá chế tác loại vải vóc này không cao, vậy thay thế thảm trải sàn của Trung tâm Huyền Vũ thành loại này được đấy.

- Ứm, ngươi xem mà làm đi.

Mục Lương mỉm cười gật đầu.

Ngón tay của Ly Nguyệt khẽ nhúc nhích, nói:

- Còn có một chuyện tương đối nghiêm trọng, cần ngươi quyết định.

- Ngươi nói.

Ánh mắt của Mục Lương lóc lên.

Ly Nguyệt nghiêm túc nỒI:

- Õ tầng thượng Trung tâm Huyền Vũ, các đội viên cứu hỏa tìm được vỏ ngoài của mấy quả lựu đạn khói, là lựu đạn khói của vương quốc Huyền Vũ chúng ta, quốc huy phía trên đã bị người khác xoá bỏ. - Lựu đạn khói, làm sao nó lại xuất hiện ở đây?

Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương hơi nheo lại.

Lựu đạn khói thuộc về quân hỏa, ngày thường là nghiêm cấm mang ra khỏi Quân Doanh, thậm chí lúc dùng trong chiến tranh đều cần phải đăng ký.

Ly Nguyệt lắc đầu nói:

- Tạm thời còn không rõ ràng, nhưng mà hăn là có liên quan đến hai người mà Tiểu Tứ bắt được.

Rắn Vong Linh Bốn Cánh không giết chết Khắc Ly và Đại Kha, chỉ là làm bọn họ ngất đi mà thôi.

- Ngươi đi thăm dò rõ ràng.

Giọng điệu của Mục Lương lạnh như băng.

Ngục Giam Chủ Thành, vương quốc Huyền Vũ.

Khắc Ly và Đại Kha bị giam giữ cùng một chỗ, trên tay và trên chân đều đeo gông cùm, văn lộ Thép Tím tản ra ánh sáng nhàn nhạt.

- Xong rồi, lần này thật sự xong đời rồi.

Đại Kha dựa vào vách tường, trong miệng lải nhải liên hồi.

Ánh mắt của Khắc Ly hung ác, bất mãn nhìn chằm chằm vào nam nhân, nói với øiọng khản khàn:

- Im miệng đi, ngươi làm ta đau đầu! - Ngươi không sợ hãi chút nào à?

Đại Kha cũng không sợ Khắc Ly, hai người không phải là quan hệ tình lữ, nhưng mà làm việc với nhau nhiều năm như vậy, hoàn thành hơn trăm lần nhiệm vụ thuê mướn có lớn có nhỏ, cho nên đều biết tính tình lẫn nhau.

—_ Xuy =>

Khắc Ly bĩu môi, lạnh lùng nói:

- Chúng ta làm nghề này, nên dự liệu sẽ có một ngày như vậy, có gì mà phải sợ chứ?

- Nói thì nói như vậy, nhưng mà ta vẫn không muốn chết.

Đại Kha ủ rũ cúi đầu nói. - Hai ta sẽ không chết, nhiều lắm thì bị giam đến

chết thôi.

Khắc Ly khẽ hất hàm nói.

Đại Kha nghe vậy ngước mắt lên, ngạc nhiên hỏi:

- Làm sao ngươi biết? - Ta có đọc qua hiến pháp vương quốc Huyền Vũ, còn nghe nói qua những phạm nhân ở đó phân lớn đều là bị giam cầm hoặc là đưa đi lao động cải tạo.

Khắc Ly bình tĩnh mỡ miệng.

Cô liếc nhìn nam nhân một chút, tiếp tục nói:

- Bằng vào những chuyện mà chúng ta đã làm, nhiều lắm là ở tù chung thân thôi, tử hình là không có khả năng.

Đại Kha thở phào nhẹ nhõm, tâm thả lỏng phần nửa, thấp giọng nói:

- Nghe ngươi nói như vậy thì ta đố lo lắng hơn rất nhiều, chỉ cân không chết thì sẽ có cơ hội chạy trốn.

- Ngươi suy nghĩ thật lạc quan.

Khắc Ly liếc xéo hắn một Cái.

- Nếu không thì còn có thể làm øì, hiện tại chúng ta lại không trốn thoát được.

Đại Kha giơ tay lên ra hiệu gông cùm trên tay hai nØười.

Hắn đã thử rất nhiều lần nhưng đều không thể xé đứt gông cùm, chớ nhắc tới vòng bảo hộ cửa lao còn dày hơn cánh tay.

Hai người đeo gông cùm Thép Tím, lực khí cả người đều không sử dụng được, lúc này còn không bằng một người bình thường.

Đôi mắt màu cà phê của Khắc Ly hơi lấp loé, thấp điọngØ nói:

- Kiên nhẫn chờ cơ hội đi.

- Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Đại Kha chán nản dựa vào trên vách tường.

Hắn lại thở dài một tiếng, nÓI:

- Không ngờ lại bị té nhào ở chỗ này.

- Đừng khinh thường bất kỳ nhiệm vụ gì có liên quan đến vương quốc Huyền Vũ. Khắc Ly gần từng chữ.

Đại Kha bĩu môi, hối hận trong lòng sắp tràn ra ngoài, biết thế hắn đã không nhận nhiệm vụ này rồi.

Ánh mắt của Khắc Ly lóe lên, thấp giọng nói:

- Nếu có người đến thẩm vấn chúng ta, cái gì nên nói cái øì đừng nên nói, ngươi hắn là biết rồi chứ? - Đương nhiên rồi, ta đầu phải là lần đầu bị thẩm vấn, yên tâm đi.

Đại Kha hữu khí vô lực xua tay.

- Ừ,

Khắc Ly hài lòng gật đầu.

- Cộp cộp cộp ~~~

Chẳng mấy chốc, bên ngoài Ngục Giam truyền đến tiếng bước chân, cửa lao vang lên tiếng mở khoá. - Cọt kẹt ~~~

Cửa lao bị đầy ra, Ly Nguyệt và Diêu Nhi lần lượt tiến vào.

Khắc Ly và Đại Kha nhìn về phía người đến, trên mặt đều mang vẻ giận dữ và khẩn trương, bên trong có vài phần thật vài phần điễn kịch thì cũng chỉ có bọn hắn mới biết được.

- Trả lời ta mấy vấn đê.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lạnh nhạt mở miệng. Đại Kha phóng khoáng nói:

- Hỏi đi.

Ly Nguyệt lạnh lùng hỏi:

- Là ai phái các ngươi tới thu thập cảnh lá của Thánh Thụ?

- Không biết.

Đại Khải lắc đầu.

Diêu Nhi chớp chớp mắt đẹp, không nói chuyện.

- Không nói dối? Đôi mắt đẹp của Ly Nguyệt híp lại.

Cô suy nghĩ một chút, đổi một phương thức hỏi khác:

- Tại sao các ngươi lại tới đây thu thập cành lá của Thánh Thụ?

Đại Kha nhếch miệng cười đáp:

- Không có gì, chỉ là bởi vì tò mò mà thôi, nghe nói Thánh Thụ có thể làm cho nØười ta gia tăng thọ mệnh. - Đừng nói dối.

Diêu Nhi bất mãn nói.

- Đều là nói thật, ngươi tin hay không thì tùy ngươi.

Đại Kha không sợ hãi, nhún nhún vai trả lời.

- Ngươi lại nói dối.

Diêu Nhi căm tức liếc nhìn nam nhân.

- Bốp bốp ~~~ Ly Nguyệt võ tay hai cái, lạnh nhạt nói:

- Mang hình cụ vào đây.

Tiếng võ tay qua đi, cửa lao bị đẩy ra lân nữa, vài nam nhân mặc trang phục giám ngục đi tới, buông xuống mười mấy món hình cụ có lớn có nhỏ.

Yết hầu của Khắc Ly và Đại Kha không hẹn mà cùng cuộn mấy cái, sợ hãi không biết chuyện xảy ra tiếp theo.

Giám ngục đen mặt lại nÓI:

- Nếu không nói thật thì những hình cụ này đều nếm thử một lần đi.

- Những lời vừa rồi đều là nói thật.

Đại Kha nỗ lực làm cho mình trông nghiêm túc chút.

Hắn hoàn toàn không ngờ Diêu Nhi có thể phân biệt chân ngôn, vì thế mà ngây thơ nói đối trước mặt cô.

Ly Nguyệt quay đầu ra hiệu: - Giới thiệu cách dùng hình cụ cho bọn họ ởi, có thể làm cho bọn họ chuẩn bị tâm lý sẵn sàng.

- Vâng.

Giám ngục cung kính đáp.

Hắn nhìn về phía hai người Khắc Ly, cầm lên một món hình cụ gần nhất, đó là dùng để kẹp ngón tay.

- Đây là hình cụ đeo vào ngón tay và ngón chân, sau khi đeo vào sẽ dân dân kẹp chặt lại, cho đến khi bấm øay hết ngón tay và ngón chân của các ngươi thì mới dừng lại.

Giám ngục giới thiệu vô cùng lưu loát, trong giọng nói còn có chút hưng phấn:

- Sau đó ta sẽ xát muối lên vết thương của các ngươi, lại dùng châm nhỏ cắm vào trong vết thương rồi xoay vòng...
Bình Luận (0)
Comment