Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 873 - Chương 3419: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...

Chương 3419: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ... Chương 3419: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...Chương 3419: Giới Thiệu Cách Dùng Hình ...

Cơ thể của Khắc Ly và Đại Kha đều run lên, tưởng tượng hình ảnh bản thân bị tra tấn, về mặt trổ nên tái nhợt với tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được.

Giám ngục tiếp tục giới thiệu một món hình cụ khác:

- Món hình cụ này tên là giường đỉnh, đặt các ngươi lên trên đó, lại dùng sức cuộn lại, còn phải rắc hạt tiêu nước ớt, cho đến khi da dẻ cả người thối rữa mới thôi. Vẻ mặt của Khắc Ly và Đại Kha càng tái nhợt, khó coi giống như là thi thể đã chết ba ngày.

- Nhìn thấy dãy đao này không, đây gọi là hình phạt Thiên Đao Vạn Quả.

Tên giám ngục giơ tay ra hiệu một loạt đao nhỏ trên bản.

Hắn cười ôn hòa, miệng lại phun ra những lời sỗn tóc gáy:

- Ta sẽ treo các ngươi lên cao, sau đó dùng những lưỡi dao này chậm rãi xẻo từng miếng thịt của các nøØươi.

- Cô lỗ ~~~

Cơ thể của Khắc Ly run lên, tiếp tục tưởng tượng cảnh những hình cụ này dùng trên người mình, chỉ cảm thấy như sắp hôn mê.

Đại Kha quay đầu nhìn về phía nữ nhân, run rẩy nói:

- Ngươi nói sẽ không chết, nhưng cái này sống còn khó chịu hơn chết nữa. Khắc Ly chật vật lắc đầu nÓI:

- Ta cũng không biết...

Tên giám ngục tiếp tục nÓI:

- Món hình cụ này tên là Cốt Tuý, ta sẽ chém đứt tay chân của các ngươi, lại bỏ vào trong thùng, cuối cùng đổ rượu vào ngâm.

- Đừng nói nữa, chúng ta khai, muốn hỏi cái gì hỏi mau đi!

Khắc Ly thét chói tai. - Đúng đúng đúng, mau dọn mấy thứ này ra ngoài, chúng ta khăng định hỏi gì đáp nấy.

Đại Kha gật đầu như giã tỏi.

Ly Nguyệt hài lòng, câm lấy dao nhỏ thưởng thức, ngoài miệng hỏi:

- Trả lời ta một vấn đề, tại sao lại tới ăn trộm cành lá của Thánh Thụ.

Đại Kha sốt ruột đáp: - Đây là nhiệm vụ thuê mướn mà chúng ta nhận ở chợ đen, mục tiêu chính là ngắt cành lá và trái cây của Thánh Thụ, còn về chuyện ai ban bố nhiệm vụ thuê mướn thì chúng ta thật sự không biết.

Ly Nguyệt nhìn về phía tiểu hầu gái, cô lắc đầu tỏ vẻ đối phương không nói dối.

- Vấn đề tiếp theo, lựu đạn khói là do các ngươi sử dụng phải không?

Ly Nguyệt tiếp tục hỏi. - Là chúng ta.

Khắc Ly nhỏ giọng nói.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lạnh như băng, hỏi:

- Lấy được lựu đạn khói từ nơi nào?

- Từ chợ đen.

Khắc Ly thành thật trả lời.

- Lại là chợ đen, xem ra nên bỏ chút thời gian sửa trị nơi đó rồi. Ánh mắt của Ly Nguyệt càng lạnh lẽo hơn.

Đao nhỏ di chuyển qua lại giữa kẽ tay của Ly Nguyệt, làm cho Khắc Ly và Đại Kha đều nhìn mà trợn tròn mắt.

Cô lạnh lùng nhìn về phía Khắc Ly, hỏi:

- Ngươi nói lựu đạn khói mua ở chợ đen là ai bán? Vị trí cụ thể là ở đâu? Lựu đạn khói này là vật cấm bán của vương quốc Huyền Vũ, không chỉ lựu đạn khói, mà có tám phần hàng quân nhu đều là vật cấm bán, giao dịch ở chợ đen là quyết không cho phép.

Miệng của Khắc Ly giật giật, do dự có nên nói hay không, dù sao thì cô đã đáp ứng đối phương phải giữ bí mật.

- Ba, hai...

Ly Nguyệt lạnh lùng mở miệng, giọng nói rơi vào trong tai của Đại Kha vả Khắc Ly giống như âm thanh đòi mạng.

Trong toản bộ hàng quần nhu, chỉ có bí dược chữa thương thông thường, trường mâu chế thức bình thường, lá chắn chế thức, khôi giáp chế thức các loại vật phẩm là có thể bán ra, đây cũng là thứ mà các vương quốc và dong binh khác có thể mua được.

Trong số các vũ khí bán ra, khôi giáp do vương quốc Huyền Vũ sản xuất được hoan nghênh nhất, so với khôi giáp do các công xưởng vũ khí khác sản xuất thì tốt hơn rất nhiều, cho dù xét về góc độ ăn mặc hay về sức phòng ngự, trọng lượng thì đều rất xuất sắc.

- Ta nói.

Khắc Ly vội vàng mỡ miệng, vẻ mặt càng tái nhọợt hơn.

Ly Nguyệt ngước mắt ra hiệu cho tiểu hầu gái, lạnh nhạt nói:

- Nhớ kỹ.

- Vâng. Diêu Nhi ngoan ngoãn đáp một tiếng, câm bút và sổ ghi chép lên.

Tiểu hầu gái trong cung điện thường xuyên đi ra ngoài cùng với đâm người Ly Nguyệt và Ngôn Băng, chủ yếu là học tập các loại kỹ xảo, ví dụ như làm thế nào để làm cho tội phạm nøoan ngoãn nøhe lời.

Khóe miệng của Khắc Ly giật giật, giọng nói khản khàn:

- Là mua ở chợ đen dưới lòng đất thành Ân Sở, chủ quán tên là Lặc Lê.

- Thành Ân Sở của vương quốc Thạch Khang?

Ly Nguyệt cau mày.

- Đúng vậy.

Khắc Ly gật đầu.

Ly Nguyệt quay đầu nhìn về phía tiểu hầu gái, cô vên lặng ghi chép, không nói øì nghĩa là Khắc Ly không nói dối.

Cô trầm tư như đang suy nghĩ cái gì đó, nhớ không lâm thì chợ đen thành Ân SỞ CÓ ngØười của mạng lưới tình báo vương quốc Huyền Vũ, cái này có thể giảm đi không ít phiền phức.

Ly Nguyệt ngước mắt hỏi:

- Hoả hoạn ở Trung tâm Huyền Vũ cũng là do các ngươi thả ra.

- ...Đúng vậy.

Khắc Ly và Đại Kha chột dạ cúi đầu.

- Quả nhiên. Trong mắt của Ly Nguyệt loé lên tia sảng lạnh lẽo, ném thanh đao nhỏ trong tay ra ngoài, cắt đứt một lọn tóc trên mặt nữ nhân.

Yết hầu của Khắc Ly khô ran, cố giả bộ bình tĩnh không ngã xuống.

Ly Nguyệt lạnh lùng nhìn chăm chú vào hai người, tiếp tục hỏi:

- Nhiệm vụ ngắt cành cây Thánh Thụ là nhận ở chợ đen nào?

- Từ công hội chợ đen. Đại Khải thành thật nói.

Công hội chợ đen trải rộng toàn bộ chợ đen đại lục mới, chỉ cần có tiền là có thể tuyên bố các loại nhiệm vụ ở đây.

Chỉ cần ngươi có năng lực và thực lực, có thể tiếp nhận nhiệm vụ thuê mướn từ chợ đen, sau khi hoàn thành có thể nhận được phần thưởng tương ứng.

- Công hội chợ đen à, ta biết rồi. Ly Nguyệt lạnh nhạt gật đầu.

Trong lòng Khắc Ly buồn khổ, nhưng cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể an ủi mình vẫn còn ở trong tù, người của chợ đen muốn trả thù cô trong khoảng thời gian ngắn cũng không làm được.

Nghĩ tới đây, tâm trạng của cô vi diệu mà thoải mái hơn rất nhiều, đồng thời cũng biết chợ đen sắp không được yên bình.

Ly Nguyệt lại hỏi: - Các ngươi còn có đồng bọn không?

- Không còn.

Đại Kha lắc đầu đáp.

Ly Nguyệt tiếp tục thẩm vấn:

- Nhiệm vụ thuê mướn kia còn có người khác nhận à?

Khắc Ly nói với giọng khàn khản:

- Có, hơn nữa còn có rất nhiều nhiệm vụ thuê mướn liên quan đến Thánh Thụ các ngươi, chỉ là tiền thưởng của nhiệm vụ chúng ta nhận là cao nhất.

- Thì ra là vậy.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lạnh như băng.

Khó trách dạo gần đây người mơ ước Thánh Thụ càng ngày càng nhiều, thì ra là có người ra nhiệm vụ thuê mướn ở chợ đen.

- Ngươi còn có øì muốn hỏi không? Đại Kha thận trọng hỏi, ánh mắt rơi vào một đống hình cụ gần đó, chỉ cảm thấy yết hầu căng lên.

- Các ngươi đã làm việc øì thì phải trả giá thật lớn.

Ly Nguyệt nhìn xuống hai nØười.
Bình Luận (0)
Comment