Chương 3434: Một Mình Đánh Nhau Với M...
Chương 3434: Một Mình Đánh Nhau Với M...Chương 3434: Một Mình Đánh Nhau Với M...
Nguyệt Phi Nhan phối hợp nÓI:
- Chức trách của quần nhân là vì nước vì dân, hy vọng các ngươi nhớ kỹ điều này, hãy làm sao cho xứng đáng với bộ quân trang này.
Quân nhân ở vương quốc Huyền Vũ có đãi ngộ vô cùng tốt, công việc, đọc sách, xem bệnh và nhà ở đều được ưu tiên an bài, còn có các loại phúc lợi ẩn hình khác.
- Hiểu chưa? Cô cao giọng hỏi.
- Hiểu rõi
Các binh sĩ đồng thanh đáp lại, trên mặt mỗi người đều hiện lên thần sắc kiên định.
Hi Bối Kỳ lạnh lùng nói:
- Rất tốt, mỗi người trở về sao chép quân kỷ quân quy một lần, ôn tập nắm rõ nội dung bên trong, những tội quan trọng thì nhớ xem kỹ một chút.
- Vâng. Các binh sĩ đồng thanh đáp lại lần nữa.
Nguyệt Phi Nhan tiếp tục gỐ:
- Cuộc sống bây giờ có được không dễ dàng, hy vọng mọi người quý trọng. - Rời khỏi vương quốc Huyền Vũ, rời khỏi căn cứ quân doanh, các ngươi tự hỏi bản thân đi, đãi ngộ ở đầu có thể tốt hơn so với hiện tại sao?
Hi Bối Kỳ lớn tiếng nói. Hai người nói mấy câu, làm cho nhóm binh sĩ đều nhớ lại cuộc sống trước kia, nhất là khi Hư Tộc còn chưa bị giải quyết, tất cả mọi người đều sinh hoạt trong nước sôi lửa bỏng.
- Được rồi, giải tân đi. Nguyệt Phi Nhan phất phất tay, xoay người rời khỏi quảng trường huấn luyện. Hạ Lạc và Thái Khả Khả vội vã đuổi theo, hỏi thăm:
- Đội trưởng, những øì ngươi nói vừa rồi đều là thật à?
- Đương nhiên là thật. Nguyệt Phi Nhan thuận miệng nói.
Sau khi Phương Trường Minh và Khải Ti bị bắt, bọn họ dùng cả đêm để thẩm vấn kỹ càng, sau đó để Quân Pháp Xử ra hình phạt.
Quân Pháp Xử là một bộ môn, chuyên xử lý các vấn đề vi quy vi kỷ của ba quân Hải Lục Không, hiện tại binh sĩ duy trì trật tự cũng thuộc về Quân Pháp Xử, người quản lý là quốc vương, cũng chính là Mục Lương.
Phương Trường Minh bị phán xử tử hình, Khải Tì cũng giống như thế, đi theo gia gia của hắn đến địa phủ báo danh.
Ngoại trừ hai người bọn hắn ra thì một người khác bị Khải T¡ thu mua cũng bị bắt được.
Nhưng mà lúc hắn ta ra tay thì đã bị bắt lại, kết cục của hắn và người nhà cũng giống như Phương Trường Minh.
Thái Khả Khả bíu môi, chửi thầm:
- Tên Phương Trường Minh này bị Hư Quỷ gặm não sao, thế mà lại dám làm ra loại chuyện ngu ngốc này.
Hi Bối Kỳ thanh thúy nói:
- Không thoát khỏi mê hoặc mà thôi, bỏ mạng còn liên lụy người nhà, người như thế chết không có gì đáng tiếc.
Người đều là không phải tự mãn, có cuộc sống thoải mái muốn tốt hơn thì phải xem cá nhân có thể gánh nổi mê hoặc hay không.
- Ứm, hy vọng những người khác lấy đó làm gương, đừng phạm phải loại sai lâm này nữa.
Hạ Lạc gật đầu nói. Nguyệt Phi Nhan ra lệnh: - Từ hôm nay trỏ đi, người phụ trách không trung dò xét đều phải trải qua sàng chọn nghiêm khắc, ta không hy vọng lại xảy ra chuyện như vậy nữa. - Vâng.
Thái Khả Khả và Hạ Lạc giơ tay nghiêm chảo.
- Đi thôi, đi thôi, trở về ăn điểm tâm.
Nguyệt Phi Nhan xoa xoa tay nói.
Cô và cô gái Ma Cà Rồng bỏ bữa sáng chính là muốn thông qua chuyện này tới øõ một chút binh sĩ Không Quân, nhắc nhổ cái giá phải trả khi bọn họ phạm sai lầm, giảm bớt loại chuyện này phát sinh trong tương lai.
- Ta đói bụng.
Hi Bối Kỳ gật đâu, theo cô gái tóc đỏ rời đi.
- 'Fa cũng vậy.
Thái Khả Khả sở bụng, phát ra âm thanh ọc ọc.
- Đi nhà ăn thôi, nghe nói hôm nay có món än mới. Trong mắt của Hạ Lạc lộ ra vẻ chờ mong.
- Vậy thì nhanh chân lên. Thái Khả Khả nghe vậy đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời, kéo Hạ Lạc chạy về phía nhà ăn.
Khu Vực Trung Ương, vương quốc Huyền Vũ. Trong phòng bếp, Mễ Nặc đang bận rộn thử chế tạo bánh hoa tươi mới.
Ba Phù và Tiểu Tử ở bên cạnh làm trợ thủ, các cô đều chờ mong đồ ăn ngon mới. - Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vang lên, Mục Lương xuyên qua chính sảnh đi tới cửa phòng bếp, liếc nhìn thấy cô gái tai thỏ đang bận rộn.
Hắn mới đi ra phòng làm việc, vốn muốn đi thư phòng đã bị mùi hương của bánh hoa tươi hấp dẫn qua đây.
- Bệ hạ.
Ba Phù và Tiểu Tử ngoan ngoãn hành lễ.
Mễ Nặc nghe tiếng quay đầu nhìn về phía Mục Lương, đôi mắt màu xanh lam sáng lên, mềm mại nói: - Mục Lương, ngươi bận việc xong rồi à!
- Ừm, ngươi đang làm cái gì vậy?
Mục Lương ôn hòa hỏi.
- Bánh hoa tươi nha.
Mẽễ Nặc thanh thúy nói. Khoảng thời gian trước bởi vì ảnh hưởng của Thế Giới Thụ tiến hóa, rất nhiều lục thực đều nổ hoa.
Trong đó bao gồm Sen Xanh Tạo Hóa và các loại linh thực, sau khi hoa nở hoàn toàn sẽ bóc ra, cánh hoa đều bị tiểu hầu gái thu thập, biến thành nguyên liệu làm bánh hoa tươi ngày hôm nay.
Mục Lương bình thản nói: - Mùi rất thơm, hẳn là sẽ rất ngon.
- Sắp nướng xong rồi, chờ một hồi ngươi nếm thử một miếng.
Mễ Nặc vui mừng nói.
- Tốt.
Mục Lương đi lên trước, cưng chiều xoa xoa đầu cô gái tai thỏ.
Đôi mắt đẹp của Mễ Nặc cong cong, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện ra hai má lúm đồng tiền.
- Ngươi vội việc của mình trước đi.
Mục Lương mỉm cười, xoay người rời khỏi phòng bếp. Hắn đi về phía thư phòng, nhưng mà hắn còn chưa trở lại thư phòng thì trên bầu trời truyền đến một trận ông hưởng.
- Ông ~~~
Thế Giới Thụ tỏa ra ánh sáng chói mắt, từng vòng đơn sóng do sinh mệnh nguyên tố hình thành khuếch tán ra ngoài, bao trùm toàn bộ lưng rùa lần nữa.
- Quá trình tiến hóa kết thúc rồi. Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương sáng lên, ngay sau đó cơ thể biến mất tại chỗ.
Mấy hơi thổ sau hắn đã xuất hiện ở hậu hoa viên, trước mặt chính là thần cây Thế Giới Thụ.
Mục Lương lộ ra vẻ mặt chờ mong, chờ đợi Thế Giới Thụ kết thúc tiến hóa. Gợn sóng nguyên tố sinh mệnh giằng co nửa giờ, cuối cùng tất cả hào quang nội liễm, Thế Giới Thụ bình tĩnh trở lại, chỉ là thân cây vẫn là màu vàng kim.
Lân này sinh mệnh nguyên tố bao trùm toàn bộ lưng rùa, lại làm cho dân chúng được lợi, hoặc nhiều hoặc ít đều gia tăng tuổi thọ, các phương diện của cơ thể cũng trở nên càng tốt hơn.
Dân chúng quỷ lạy về phía Thế Giới Thụ, trong miệng hô bệ hạ vạn an.
Thế Giới Thụ nội liễm hào quang, chỉ là cả người màu vàng kia vẫn làm cho người khác chú ý tới.
Đồng thời trong cành lá kết xuất ra trái cây mới, màu vàng lóng lánh giống như từng quả cầu vàng, mặt trên còn có rất nhiều văn lộ bất quy tắc, giống như là thần văn Sinh Mệnh Pháp Tắc.
Mục Lương cảm nhận được biến hóa của Thế Giới Thụ, theo tiến hóa kết thúc, trái cây cũng đều sinh trưởng đến chín muồi, từng quả một căng mọng và nặng tru.
- Chín cả rồi. Khóe môi của hắn cong lên, trái cây của Thế Giới Thụ đã chín muôi, không biết sẽ có thay đổi gì hay không.