Chương 3447: Quả Nhiên, Yêu Sẽ Biến Mất
Chương 3447: Quả Nhiên, Yêu Sẽ Biến MấtChương 3447: Quả Nhiên, Yêu Sẽ Biến Mất
- Được rồi, dù sao ngươi vân còn trẻ, không vội. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.
- Đúng vậy, Hi Bối Kỳ còn chưa gả ra ngoài mà, ta không vội.
Nguyệt Phi Nhan ngây thơ tiếp lời.
Hi Bối Kỷ tức giận nói:
- Sao lại kéo tới trên người ta rồi?
- Bởi vì tuổi của ngươi lớn hơn ta, muốn kết hôn đương nhiên cũng là ngươi trước.
Nguyệt Phi Nhan nhếch miệng Cười nói.
Hi Bối Kỳ trừng mắt nhìn cô gái tóc đỏ.
Cô đúng là lớn tuổi hơn Nguyệt Phi Nhan, cộng thêm thời gian ngủ say trước đây, có thể coi là trưởng bối của cô. Nguyệt Thấm Lan thanh thúy hỏi: - Đừng ồn ào, các ngươi đều trở về rồi, vậy thì còn ai đang giúp đỡ ở Đại Hội Đường?
- Bên kia có Ny Cát Sa và Ngải Ly Na nha.
Hi Bối Kỳ khoát tay nói.
- Vậy là tốt rôi.
Nguyệt Thấm Lan yên lòng.
- Ly Nguyệt nương nương đã trở về.
Giọng nói của Ba Phù vang lên, bên ngoài cung điện cũng vang lên âm thanh của xe hơi dừng lại.
- Cô dâu đã trở về.
Hồ Tiên chậm rãi đứng lên. - Cộp cộp cộp ~~~
Trong tầm mắt của các cô gái, Ly Nguyệt mặc đồ cưới đi vào cung điện chính sảnh, trên mặt hiện lên một chút uể oải.
- Hoan nghênh nương nương trở về.
Tiểu Tử và một đám tiểu hầu gái cùng lúc mở miệng.
Ly Nguyệt dừng bước, ánh mắt mờ mịt trong khoảng khắc, mới phản ứng được đây là đang gọi cô.
Nguyệt Thấm Lan cười khẽ, nói:
- Muội muội, chậm rãi sẽ quen với thân phận mới thôi.
- Muội muội Ly Nguyệt, sau này mọi người đều là người một nhà.
Hồ Tiên cất bước chậm rãi đi lên trước, đeo một vòng tay màu xanh lục lên trên tay đối phương.
Đây là một chiếc vòng ngọc được chế tạo từ loại ngọc cực phẩm, mặt trên có khắc ma pháp trận, bên trong vòng còn có khảm tinh thạch ma thú, nhìn thoáng qua đã biết không phải là vật phàm.
Đây là Hồ Tiên riêng nhờ Mục Lương hỗ trợ chế tạo, nguyên liệu là mua được từ trong tay một vị phú thương, nếu như cầm nguyên liệu đi bán đấu giá, giá cuối cùng sẽ không thấp hơn mười vạn đồng Huyền Vũ.
Đôi môi đỏ mọng của Ly Nguyệt khẽ nhếch, dịu dàng nói:
- Cảm ơn tỷ tỷ.
Đây là lễ mừng tân hôn của Hồ Tiên, cũng là lễ vật mừng cô trở thành người một nhà.
- Ta cũng có lễ vật tặng ngươi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười một tiếng, lấy ra một cái hộp từ trong ma cụ không gian rồi đưa nó cho cô gái tóc bạc.
Sau khi nhận lấy, Ly Nguyệt phát hiện hộp này rất nặng, không khỏi tò mò trong hộp chứa cái gì.
- Mở ra xem một chút ởi, hăn là ngươi sẽ thích. Nguyệt Thấm Lan thanh thúy nói.
- Có thể tốt hơn so với ta đưa sao?
Hồ Tiên cũng cảm thấy tò mò. Nguyệt Thấm Lan khẽ hất hàm, tự tin nói:
- Đương nhiên là tốt hơn ngươi rồi.
Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện ra ý cười, thận trọng mở hộp ra, lộ ra hòn đá màu trắng bạc to bằng nắm đấm ở bên trong.
- Ngân Nguyệt Thạch? Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên trừng lớn.
- Đúng vậy. Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ mặt ngươi còn rất hiểu hàng.
- Ngân Nguyệt Thạch là vật gì?
Hi Bối Kỷ tò mò hỏi.
Hồ Tiên cảm thán nói:
- Ngân Nguyệt Thạch là một loại bảo thạch hiếm, thường chỉ lớn cỡ ngón cái, hơn nữa giá cả cực kỷ sang quý, đồng thời có phụ ma tính.
Cũng là một loại tài liệu ma pháp vô cùng hiếm có. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu:
- Đúng vậy, Ngân Nguyệt Thạch có phụ ma tính, có thể nhờ Mục Lương giúp ngươi khắc một ít ma pháp trận.
Nguyệt Phi Nhan không khỏi hỏi:
- Ngân Nguyệt Thạch lớn như vậy, có thể bán được bao nhiêu tiền?
- Ít nhất một trăm vạn đồng Huyền Vũ. Hồ Tiên nói ra một câu kinh người.
- Một trăm vạn đồng Huyền VũI
Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ đồng thời hít một hơi khí lạnh.
Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Nếu mang đi bán đấu giá, bán ra hai triệu đồng Huyền Vũ cũng không phải là Không thể.
Khóe môi của Ly Nguyệt khẽ run, vô ý thức muốn trả lại Ngần Nguyệt Thạch cho cô gái ưu nhã.
Nguyệt Thấm Lan giơ tay đè lên bàn tay trắng nõn của cô gái tóc trắng, ưu nhã nói:
- Cho ngươi thì cứ thu đi, sau nảy mọi người chính là người một nhà.
- Cảm ơn chị Thấm Lan. Đôi mắt đẹp màu trắng bạc của Ly Nguyệt lóe sảng.
Hồ Tiên dặn dò: - Ly Nguyệt à, khối Ngân Nguyệt Thạch này rất trân quý, nhớ kỹ để Mục Lương giúp ngươi khắc ma pháp trận có thể bảo toàn tính mạng, đừng lãng phí.
- Được, ta biết rồi.
Ly Nguyệt gật đầu thật mạnh.
- Ông onøØ onØ ~~~
Dưới sự bảo vệ của hộ vệ Trung Ương, xe hơi lái vào Khu Vực Trung Ương, dừng ở trên quảng trường trước cung điện tầng tám. - Cộp cộp cộp ~~~
Ba Phù, Tiểu Tử và nhóm tiểu hầu gái đi ra khỏi cung điện, thanh thúy hô: - Bệ hạ đã trở về.
Cửa xe hơi mở ra, Mục Lương từ trên xe bước xuống, đồ cưới vẫn còn mặc trên người, còn mang theo một chút mùi rượu. Tiểu Mật cung kính hỏi:
- Bệ hạ vạn an, có muốn tăm trước không? - Ứm,
Mục Lương gật đầu một cái, trên người có mùi rượu là nên tắm rửa một chút.
Hôm nay hắn vưi vẻ nên uống nhiều rượu với các khách mời, nhưng không có chút men say nào.
- Cộp cộp cộp ~~~
Mục Lương đi vào cung điện, nhìn thấy đám người Nguyệt Thấm Di ngôi trên ghế sô pha. - Mệt không?
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi.
- Còn tốt.
Mục Lương ôn hòa đáp. Hắn nhìn lướt qua, thuận miệng hỏi:
- Ly Nguyệt đầu?
- Cô trở về Thiên Điện thay quân áo rồi.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã trả lời.
- Được rồi, ta đi rửa mặt. Mục Lương gật đầu một cái, cất bước đi về phía thư phòng.
Nguyệt Thấm Lan nhìn chăm chú vào Mục Lương trở về thư phòng, sau đó ngồi trở lại trên ghế sô pha, nhẹ giọng nói:
- Ba ngày sau là lễ trưởng thành của Linh Nhi rồi, vậy còn thời gian nghỉ kết hôn của Mục Lương thì sao?
Lễ trưởng thành Linh Nhị, Mục Lương là cha nhất định phải có mặt, sau hôn lễ sẽ có năm ngày nghỉ nhưng lại trùng hợp với thời gian lễ trưởng thành. - Cái này cần phải hỏi hắn. Hồ Tiên quyến rũ nói. Nguyệt Thấm Lan gật đầu nÓI:
- Chờ một hồi rồi hỏi, thật sự không được thì có thể đầy lễ trưởng thành ra sau hai ngày.
Nửa giờ sau, Mục Lương rửa mặt xong trở lại chính sảnh.
- Bệ hạ, uống trà.
Tiểu Tử bưng Sinh Mệnh Trà tới.
Mục Lương uống một ngụm trà nóng rồi mỉm cười, trạng thái tinh thần cũng tốt hơn rất nhiều. Nguyệt Thấm Lan hỏi:
- Mục Lương, ba ngày sau là lễ trưởng thành của Linh Nhi, ngày nghỉ kết hôn của ngươi làm sao bây giờ? Mục Lương ôn hòa nói: - Tạm thời không dùng tới, dạo gần đây có rất nhiều chuyện bận rộn, chờ sau này không vội vàng lại nghỉ cũng không muộn.
- Chuyện này không công bằng đối với Ly Nguyệt. Nguyệt Thấm Lan lắc đầu, cô và Hồ Tiên đều được nghỉ năm ngày sau khi kết hôn.
Mục Lương dịu dàng nói:
- Cô ấy đã bàn bạc với ta rồi.