Chương 3451: Cái Này Quá Quý Trọng
Chương 3451: Cái Này Quá Quý TrọngChương 3451: Cái Này Quá Quý Trọng
Biệt thự tốt nhất có sáu tầng, cả tòa biệt thự đều bị hoa viên vờn quanh, còn có một cái hô nhỏ, cái này còn tốt hơn so với khu đông thành, giá cả đương nhiên cũng sẽ càng đắt hơn.
Xây dựng biệt thự tốn ba giờ, sau này lắp đặt thiết bị cần thời gian dài hơn. lâu cao có, phòng hình đủ loại kiểu dáng.
Nhà lầu bình dân cao có thấp có, phòng ở đủ loại và đủ kiểu dáng.
Mục Lương lần này xây dựng rất nhiều nhà lầu loại bình dân, chuyên môn xây dựng cho dân chúng, loại nhà này bọn họ cũng có thể mua được bằng cách trả Øóp.
Ly Nguyệt đứng ở trên tường thành, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà khu bắc thành đã biến đổi lớn, từng toà nhà lầu đột ngột từ mặt đất mọc lên, lại là thuần một màu dàn giáo lưu ly.
- Thật nhanh.
Cô thì thầm. Công việc xây dựng của Mục Lương vẫn còn tiếp tục, lần này xây dựng là trạm xe lửa và trạm xe công cộng, cũng chỉ là xây dựng sân bãi, công việc lắp đường ray cần những người khác đi hoàn thành. - Ông ~~~~
Mục Lương vung tay lên, thần văn Phổ Chi Pháp Tắc hiện lên, hình thành hòn đá cứng rắn màu xám lạnh, trải thành con đường chính của khu bắc thành. Con đường ở khu bắc thành sẽ không dùng lưu ly, thay vào đó là Đá Tro bền chắc, có thần văn Phổ Chi Pháp Tắc ở đây, những thứ này đều có thể ngưng tụ ra một cách vô căn cứ. Con đường rộng rãi, dưới sự quy hoạch hợp lý, øiao thông giữa các thành phố sẽ không bị tắc nghẽn.
Vì thế, Mục Lương xây dựng rất nhiều cầu, giảm bớt sự xuất hiện của ngã tư đường, đồng thời gia tăng thêm câu vượt cho người đi đường và đường đi của ngầm dưới lòng đất. So với khu đông thành thì khu bắc thành càng giống với đô thị hiện đại trong ấn tượng của Mục Lương.
Vì đề cao hình tượng chỉnh thể của khu bắc thành, Mục Lương lại xây dựng một Trung tâm Huyền Vũ mới ở bên cạnh quảng trường khu bắc thành, thấp hơn Trung tâm Huyền Vũ ở Chủ Thành.
Trung tâm Huyền Vũ mới là hình ngũ giác, tầng trục thu nhỏ lại một vòng, từ trên xuống dưới đều áp dụng tài liệu lưu ly để xây dựng, tường ngoài đồng dạng là lưu ly trong suốt.
- Âm âm ~~~
Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, lạc thành dàn giáo Trung tâm Huyền Vũ mới, tường bên ngoài là lưu ly trong suốt, cho người ta một loại cảm giác đại khí bàng bạc.
Hắn liếc mắt nhìn khu bắc thành đã có sự biến đổi lớn, tự lầm bẩm một câu:
- Kế tiếp là xây dựng phương tiện công cộng, để đội thi công quản lý là được.
Khu bắc thành lạc thành, từ đó sinh ra vô số việc làm, có thể tiến thêm một bước giải quyết vấn đề nghề nghiệp cho dân chúng.
Theo vương quốc Huyền Vũ ngày càng phát triển mạnh mẽ, càng ngày cảng nhiều người tới vương quốc Huyền Vũ sinh sống, tìm kiếm con đường làm giàu.
Nhưng theo số lượng người càng ngày càng nhiều, cơ hội làm việc bắt đầu ít đi, mỗi ngày Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm đều là người tới lui tấp nập, chen chúc đi tìm việc làm.
Mỗi khi có thêm một khu vực mới là có thể hóa giải áp lực của Trung Tâm Giới Thiệu Việc Làm, hiện tại khu bắc thành bắt đầu xây dựng, có thể cung cấp vô số công việc cho dân chúng.
Mục Lương quét mắt nhìn đường phố khu bắc thành không có một tia màu xanh lục nào, thiếu một phần sinh cơ.
Hắn nhẹ nhàng mở miệng: - Xanh hóa cũng giải quyết chung đi.
Lực lượng Sinh Mệnh Pháp Tác hiện ra, bao trùm toàn bộ khu bắc thành.
= Ông ~~~
Bùn đất hai bên đường nhộn nhạo, từng gốc cây lục thực từ trong lòng đất chui lên, ngay sau đó sinh trưởng tươi tốt, chẳng mấy chốc đã trưởng thành từng cây đại thụ cao bảy, tám mét.
Mục Lương thu hồi lực lượng Sinh Mệnh Pháp Tắc, phóng mắt nhìn lại, khu bắc thành đã được bao trùm một mảng lớn lục thực.
Chờ hắn làm xong những chuyện này, ánh sáng của Thế Giới Thụ đã thu liễm lại, vương quốc Huyền Vũ đã gần tiến vào đêm tối.
- Còn lại để ngày mai tiếp tục vậy.
Hắn thu tầm mắt lại, trở về phía tường thành. Trên tường thành, Ly Nguyệt nhìn chăm chú vào nam nhân đang nhanh chóng đến gần, cơn buồn ngủ mới dâng lên lập tức bị quét sạch.
- Để ngươi chờ lâu rồi, buồn chán không?
Mục Lương đáp xuống trước mặt cô gái tóc trắng. - Không đâu, ta vẫn luôn đọc sách.
Ly Nguyệt dịu dàng đáp. Mục Lương kéo tay cô gái tóc trắng, ôn hòa nói:
- Vậy thì trổ về đi, còn lại để ngày mai làm tiếp.
- Tốt.
Ly Nguyệt nhẹ gật đầu một Cái.
Mục Lương vung tay lên, thu hồi bàn nhỏ, mang theo cô gái tóc trắng biến mất tại chỗ.
Thời gian một ngày là không thể nào hoàn tất xây dựng khu vực mới được, huống chỉ sau đó hắn còn phải xây thêm khu nam thành.
Còn về khu tây thành, Mục Lương định sau này khi nào rảnh rỗi lại bắt tay vào xây dựng, có thể là một năm sau, cũng có thể hai, ba năm sau.
= Ông ~~~
Không gian dao động xuất hiện, Mục Lương mang theo cô gái tóc trắng trở lại bên trong cung điện.
- Bệ hạ và Ly Nguyệt nương nương đã trổ về. Thanh Vụ và nhóm tiểu hầu gái bước tới nhanh nghênh đón.
- Lúc ta không có mặt thì không có chuyện øì xảy ra chứ?
Mục Lương ôn hòa hỏi.
Ba Phù ngây thơ trả lời:
- Bệ hạ, chị Tiểu Lan đã tới một lần.
- Có chuyện øì sao?
Mục Lương thuận miệng hỏi.
- Hình như là muốn đàm luận chuyện lễ trưởng thành của công chúa Linh Nhi.
Ba Phù thanh thúy nói.
- Bệ hạ không có ở đây, chị Tiểu Lan nói trễ chút nữa lại tỚI.
Thanh Vụ mềm mại lên tiếng.
Mục Lương khẽ gật đầu, bình thản dặn đò:
- Ta biết rồi, chờ một hồi nữa bảo cô ấy tới thư phòng gặp ta.
- Vâng.
Đám người Ba Phù đồng thanh đáp một tiếng.
Mục Lương trở về thư phòng, bắt tay vào sửa chữa sa bàn khu nam thành.
Hôm nay hắn xây dựng khu bắc Thành, lúc bắt tay vào xây dựng thực tế mới phát hiện quy hoạch con đường có chút không đủ, cần tiến thêm một bước để điều chỉnh và ưu hoá. Hình dáng của sa bàn xảy ra thay đổi dưới tay hắn, độ cao của nhà lầu gần đường phố trở nên thấp hơn, độ cao của nhà lâu bên trong cũng trở nên cao hơn, điều này sẽ không ảnh hưởng đến việc lấy ánh sáng.
- Cộc cộc cộc ~~~
Lúc này, cửa thư phòng bị gõ.
- Bệ hạ.
Giọng nói cung kính vang lên, là giọng nói của Vệ Ấu Lan.
- Vào đi.
Động tác trên tay Mục Lương không ngừng, thuận miệng lên tiếng.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa thư phòng bị đẩy ra, thiếu nữ cất bước vào, trong lòng còn ôm xấp tư liệu thật dày.
- Bệ hạ, ta tới nói về chuyện lễ trưởng thành vào ngày mốt. Vệ Ấu Lan cung kính nói. - Ngồi xuống trước đi. Mục Lương bình thản nói. - Vâng.
Vệ Ấu Lan chớp mắt, nøoan ngoãn ở bên cạnh nhìn.
Ngón tay Mục Lương khẽ nhúc nhích, tiếp tục điều chỉnh dáng vẻ của sa bản. Sau hơn mười phút, hắn mới buông tay thu hồi sa bàn, ngước mắt nhìn về phía thiếu nữ.