Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 907 - Chương 3454: Có Vẻ Như Gả Cho Hắn Cũn...

Chương 3454: Có Vẻ Như Gả Cho Hắn Cũn... Chương 3454: Có Vẻ Như Gả Cho Hắn Cũn...Chương 3454: Có Vẻ Như Gả Cho Hắn Cũn...

- Lăng Hương, Tề Nhĩ Nạp thúc thúc.

Giọng nói trong trẻo vang lên, Linh Vận đang ở cách đó không xa lên tiếng chào hỏi, bên cạnh còn có cha của cô là Ước Mỗ.

- Các ngươi tới thật sớm. Tề Nhĩ Nạp cười nói.

- Mới tới năm phút đồng hồ, cũng không tính là quá sớm.

Ước Mỗ đi lên trước, vươn tay vỗ vỗ cánh tay của Tề Nhĩ Nạp. - Chúng ta cũng tính là đi sớm.

Tề Nhĩ Nạp cười gật đầu. Hắn là bạn bè tốt với Ước Mỗ, đồng thời cũng đều là người đứng đầu một nước, đðặp mặt cũng không có quá nhiều cái giá, có chủ đề øì thì có thể đàm tiếu một chút.

Lãng Hương kéo tay của Linh Vận, thanh thúy hỏi: - Linh Vận, ngươi chuẩn bị hạ lễ gì vậy? - Ngươi chuẩn bị cái gì? Linh Vận không trả lời mà hỏi ngược lại.

- Ngươi nói trước đi. Lãng Hương bĩu môi.

Linh Vận trợn trắng mắt nhìn bạn thân một cái, ngây thơ nói:

- Ngươi không nói, ta cũng không nói, tối nay sẽ biết. - Được lắm, ngay cả ta mà nøØươi cũng øat. Lãng Hương vươn tay nhéo má bạn thân.

Linh Vận nói hàm hồ không rõ lời:

- Ngươi cũng thế còn øi.

- Tê Nhĩ Nạp các hạ, Ước Mỗ các hạ, đã lâu không BẠP.

Lân lượt có người đi tới trước chào hỏi, là quốc vương và nữ vương của các vương quốc khác.

Linh Vận và Lăng Hương liếc nhau, các cô không thích bầu không khí này, vì vậy đều lựa chọn né tránh, ngồi xuống ở bàn tròn cách đó không xa.

Lăng Hương ngôi xuống, bíu môi nói:

- Ngươi tin hay không tin chờ một hồi bọn họ muốn đàm phán chuyện cưới hỏi. - Ta đương nhiên là biết, hai ngày trước cha còn muốn bảo ta đi coi mắt đây này.

Linh Vận buồn bực nói. - Ngươi cũng vậy à? Lang Hương chớp chớp mắt.

Linh Vận co giật khóe miệng:

- Chẳng lẽ ngươi cũng... - Ai ~ Trước đó cha còn muốn để ta đi làm phi tử của Mục Lương.

Lăng Hương buồn bực nói. - Cha ta cũng vậy.

Linh Vận cạn lời vài giây. Ánh mắt của Lăng Hương lóc lên, nhỏ giọng nói:

- Nhưng bây giờ nghĩ đến, quốc vương vương quốc Huyền Vũ đẹp trai, có thực lực lại có tài hoa, có vẻ như gả cho hắn cũng không bị thiệt thòi.

Linh Vận liếc nhìn bạn thân một chút, trên mặt lộ ra về mặt hồ nghi, hỏi:

- Chẳng lẽ ngươi động lòng à?

- Không có, còn lâu ta mới đi làm phi tử cho người khác.

Lãng Hương vội vàng khoát xua tay nói:

- Huống chi quốc vương Huyền Vũ đã có vương hậu và phó hậu, cả hai đều xinh đẹp và có tài hoa hơn ta. Cô đã gặp qua Nguyệt Thấm Lan và Hồ Tiên, bị dung mạo của các cô làm cho kinh ngạc, cũng biết địa vị của hai người ở vương quốc Huyền Vũ, cô không thể nào so sánh được. - Đúng thế.

Linh Vận gật đầu nhận đồng.

Cô và Lăng Hương đều là công chúa của một nước, thuộc về sự tồn tại cao cao tại thượng, có tôn nghiêm và ngạo khí của mình.

- Đúng vậy!

Một giọng nói khác đột nhiên vang lên phía sau hai nØười.

Thân thể của Lăng Hương và Linh Vận run lên, phản xạ có điều kiện mà cảnh giác quay đầu lại nhìn, nøay sau đó đối diện với một đôi mắt đẹp màu vàng kim.

Trong lòng hai người cả kinh, liếc mắt một cái là có thể nhìn ra thiếu nữ trước mắt không phải người bình thường, đôi mắt màu vàng óng lóe tia sáng kia giống như có thể nhìn thấu lòng người, làm cho người ta không dám nhìn thẳng vào mắt đối phương.

Linh Nhi chớp chớp mắt, đồng dạng quan sát Lăng Hương và Linh Vận đang nói chuyện sau lưng người ta.

Lễ trưởng thành bắt đầu từ 9 giờ, lúc này còn chưa tới 8 giờ, cô buồn chán đi ra ngoài một chút, không ngờ nghe thấy hai người đang bàn tán về cha của mình.

- Ngươi là ai?

Linh Vận cảnh giác hỏi. Khóe môi của Linh Nhi cong lên, cười hỏi lại:

- Trước khi hỏi thân phận của người khác, không phải các ngươi nên tự giới thiệu trước sao?

Linh Vận khẽ hất hàm, ngạo nghề nói:

- 'Ta tên là Linh Vận, là công chúa của vương quốc Tề Nhĩ Vô.

Cô cần thận quan sát Linh Nhị, từ khí chất và cách ăn mặc có thể thấy thân phận của đối phương cũng sẽ không đơn giản, rất có thể là công chúa của một Vương quốc.

- Linh Vận, tên của ngươi thật dễ nghe. Linh Nhi cười gật đầu.

Cô nhìn về phía Lăng Hương, chớp đôi mắt màu vàng óng hỏi:

- Ngươi thì sao?

Lãng Hương bị nụ cười của nữ nhân trước mắt hấp dẫn, môi giật giật, cuối cùng vẫn là nói:

- Ta tên là Lăng Hương, là công chúa của vương quốc Tây Hoa.

- Lãng Hương, cũng là tên rất dễ nghe. Linh Nhi cười tươi như hoa nÓI.

- Cảm ơn.

Lãng Hương sửng sốt một chút, không ngờ cô ta sẽ khen tên của mình.

Linh Vận len lén kéo ống tay áo của bạn thân, khuôn mặt nghiêm túc nhìn thiếu nữ hỏi:

- Sao ngươi lại nghe lén chúng ta nói chuyện?

- Ta không nghe lén nha, chỉ là không cẩn thận đi ngang qua nghe thấy được. Linh Nhi lộ ra vẻ mặt ngây thơ, làm ra bộ dáng ta thật sự không phải cố ý.

- Thật sao?

Linh Vận lộ ra vẻ mặt hồ nghI.

- Đúng nha, các ngươi nói chuyện phiếm lớn tiếng như vậy, rất nhiều người đều nghe.

Linh Nhi nghiêm túc nói. Vẻ mặt của Linh Vận và Lãng Hương cứng đờ, vội vã nhìn xung quanh, quả nhiên phát hiện có không ít người đang nhìn về phía bên này.

Linh Vận xấu hổ nói:

- Thật xin lỗi.

Cô vừa mới dứt lời thì phản ứng lại, tại sao mình phải nói xin lỗi?

- Không sao.

Linh Nhi cười nói tự nhiền. - Lãng Hương, qua đây chào hỏi. Cách đó không xa vang lên giọng nói của Tề Nhĩ Nạp, hắn muốn cho con gái làm quen với công chúa và hoàng tử của vương quốc khác, là vì trải đường cho con gái.

Ước Mỗ cũng vẫy tay ra hiệu:

- Linh Vận, ngươi cũng qua đây đi.

- Các ngươi có việc thì đi trước đi.

Trên khuôn mặt xinh đẹp của Linh Nhi hiện ra ý cười, xoay người chuẩn bị rỜI đi.

Linh Vận nghĩ đến cái gì đó, vội vã hô:

- Nè, ngươi còn chưa nói cho chúng ta biết thân phận mà.

- Tối nay ngươi sẽ biết. Linh Nhi dí dồm phất phất tay, cô muốn đi về làm trang điểm.

Linh Vận tức giận bĩu môi, bất mãn lên tiếng: - Úp úp mở mở, người này sao lại vậy chứ...

- Được rồi, chúng ta đi thôi.

Lãng Hương kéo tay bạn thân, cha lại đang thúc điục.

Hậu trường Đại Hội Đường.

Linh Nhi vừa đi vào hậu trường đã bị Vân Hân đang lo lắng đi tìm người bắt lấy. - Linh Nhi công chúa, tất cả mọi người đang tìm nøØươi.

Vân Hần thở phào nói.

- Tìm ta làm gì?

Linh Nhi chớp đôi mắt đẹp màu vàng kim.

Vần Hân giải thích:

- Ngài phải trang điểm và tạo hình trước mới được, để dành thời gian ứng đối tình huống đột phát.

- Được rồi, thời gian còn lại cũng đủ rồi.

Linh Nhi ngây thơ gật đầu. - Điện hạ, đi thay quần áo trước đi.

Vân Hân thúc giục cô gái tính linh đi vào phòng thay quân áo, lấy ra lễ phục đã chuẩn bị tốt đưa vào.

Đám người Ba Phù lấy ra mỹ phẩm và các loại vật phẩm trang sức, chờ các cô gái tinh linh thay quần áo xong bắt đầu trang điểm.
Bình Luận (0)
Comment