Chương 3459: Chia Tách Chủ Thành Và Kh...
Chương 3459: Chia Tách Chủ Thành Và Kh...Chương 3459: Chia Tách Chủ Thành Và Kh...
- Đông người thật đấy.
Dụ Tử líu lưỡi không ngóớt. Cô kéo chồng đi tới trước sa bàn, quan sát một căn nhà lầu, phát hiện đây là một khu nhà ở cao tầng, tổng cộng có mười sáu căn nhà lâu.
Trình Mâu nhìn về phía bảng thông tin giới thiệu bên cạnh, trên đó viết thông tin về giá cả của nhà lầu và loại phòng.
Nhà lâu cao nhất có sáu mươi mét, tổng cộng mười tầng, mỗi một tầng đều có sáu căn nhà, phân phối cầu thang và Thang Vận Chuyển.
- Hình như có chút nhỏ. Dụ Tử cau mày nói.
Khu dân cư này chỉ có một loại phòng là hai phòng ngủ một phòng khách một phòng vệ sinh và một bếp. - Nếu chỉ có một mình Tiếu Tiếu ở thì vậy cũng đủ rồi.
Trình Mâu nhắc nhở.
- Cũng đúng, chỉ có một mình Tiếu Tiếu ở.
Lông mày nhíu lại của Dụ Tử giãn ra, lại nhìn về phía sa bàn, nghi ngờ nói:
- Mặt trên cột dây thừng đỏ là để làm gì?
Trên mô hình sa bản có treo dây thừng đỏ, liếc mắt một cái là có thể thấy được.
- Nơi nào được buộc dây thừng đỏ, có nghĩa là căn nhà đó đã bị bán mất.
Một nhân viên đi ngang qua nghe vậy nhắc nhở một câu.
- Nhanh như vậy à!
Dụ Tử trừng to hai mắt, trên sa bàn có không ít dây thừng đỏ rực.
Nhân viên kia cười nói:
- Ngày hôm nay có rất nhiều người đến mua nhà, những tâng tốt đều sắp bị chọn xonø rồi.
Nhất là những phòng ở cao tầng, đều đã bị người khác mua trước rồi, đối phương thậm chí còn không thèm đi xem phòng Ö. - Không được, chúng ta cũng đi xem thử đi, nếu thích hợp thì mua nơi này. Dụ Tử quay đầu nhìn về phía chồng mình.
- Được, nghe lời ngươi. Trình Mâu cười gật đâu. Nhân viên phục vụ nghe vậy thì nhiệt tình hỏi:
- Hai vị muốn xem toà nhà nào?
- Xem thử phòng 806 toả nhà số 6 đi.
Dụ Tử suy nghĩ một chút rồi nói.
- Được, mời ởi theo ta. Nhân viên phục vụ mỉm CƯỜI, Øiơ tay ra hiệu hai người đuổi theo.
Dụ Tử và Trình Mâu vội vàng đi theo, ba người rời khỏi văn phòng mua bán bất động sản đi vào trong khu nhà ở, đi về phía toà nhà lâu số 6.
Trên đường, nhân viên phục vụ bắt đầu giới thiệu hiện huống của căn nhà:
- Các phòng ở tại đây đều là phòng trống chưa lắp đặt gì, cho nên một lát nữa chúng ta phải đi bằng cầu thang bộ, sau này có người tới lắp đặt Thang Vận Chuyển sẽ nhẹ nhàng hơn nhiều.
Dụ Tử hỏi:
- Phòng trống à, sau này còn phải tự chúng ta trang hoàng sao?
Nhân viên phục vụ gật đầu nÓI: - Đúng vậy, các ngươi có thể tự trang hoàng hoặc cũng có thể giao cho chúng ta, nhưng giá phòng cũng sẽ đắt hơn ba phần. - Giao cho bọn họ sẽ đắt hơn ba phần, vậy thì tự mình lắp đặt thiết bị sẽ có lời hơn.
Trình Mâu thấp giọng nói. Dụ Tử gật đầu đồng ý, cô cảm thấy vẫn là càng ít nợ càng tốt.
Hai người theo nhân viên lên lầu, chậm rãi leo lên tầng tám.
Chỉnh thể toà nhà được làm bằng lưu ly, còn có vòng bảo hộ, cho nên tính an toàn còn tính là bảo đảm.
Chẳng mấy chốc ba người đi lên lầu tám, gặp một nhóm người khác đang xem phòng, nhưng mà có vẻ là không phải cùng một phòng.
Nhân viên phục vụ đấy cửa phòng ra, nhắc nhở:
- Đây là căn phòng có mặt hướng chủ thành, ở trên sân thượng có thể nhìn thấy Thánh Thụ, nếu các ngươi thích thì mua sớm đi, nếu không sẽ bị người khác mua mất.
Dụ Tử và Trình Mâu lên tiếng, đi vào phòng kiểm tra hoàn cảnh nơi đây. Bởi vì nhà lầu là do Mục Lương dùng lưu ly nhất thể thành hình, trong phòng không tồn tại bụi bặm và rác rưởi kiến trúc, thoạt nhìn chỉnh tể sạch sẽ rất nhiều.
- Cộp cộp cộp ~~~ Dụ Tử nhìn quanh gian phòng một vòng, cất bước đi về phía ban công, ngước mắt lên là có thể nhìn thấy Thế Giới Thụ.
Trình Mâu đứng ở bên cạnh vợ, thấp giọng nói:
- Hoàn cảnh vô cùng tốt.
- Ừm, kích cõ cũng thích hợp.
Dụ Tử gật đầu, càng xem càng cảm thấy thoả mãn. Cô ra hiệu cho chồng, nói: - Hỏi giá phòng một chút đI.
- Tốt.
Trình Mâu gật đầu, xoay người đi về phía nhân viên phục vụ.
Hắn hỏi thẳng:
- Căn phòng này cần bao nhiêu đồng Huyền Vũ? Nhân viên phục vụ chớp chớp mắt, thanh thúy nói: - Một căn phòng trống như vậy nếu trả một lần thì chỉ cần 500 ngàn đồng Huyền Vũ.
- Bao nhiêu?
Dụ Tử trừng to hai mắt.
- 500 ngàn đồng Huyền Vũ.
Nhân viên phục vụ lặp lại một lần, không hề xa lạ đối với thần sắc trên mặt Dụ Tử.
Hôm nay hắn đã dẫn theo không dưới hai mươi người đến xem phòng, sau khi nghe thấy giá phòng đều là phản ứng giống như Dụ Tử.
Dụ Tử nuốt nước miếng một cái, nhìn về phía chồng, nói:
- Quá mắc, mua không nổi. Nhân viên phục vụ nhắc nh:
- Hai vị có thể mua nhà trả góp, chỉ cần trả trước năm mươi ngàn đồng Huyền Vũ, còn lại chia kỳ bốn mươi năm, mỗi tháng trả một chút là được.
Trình Mâu chậm rãi nói: - Mua nhà trả góp à, nghe vậy có vẻ chúng ta vẫn có thể mua được.
Nhân viên phục vụ tiếp tục nói:
- Nếu như ngươi là nhần viên chính phủ thì mua nhà còn được hưởng rất nhiều ưu đãi, đồng thời sẽ không thu thêm lợi tức khi mua trả Øóp.
Đôi mắt đẹp của Dụ Tử sáng lên, hỏi:
- Phó vệ trưởng khu Chủ Thành có tính là nhân viên chính phủ không?
- Đương nhiên là tính rôi. Nhân viên phục vụ cười đáp.
Dụ Tử quay đầu nhìn về phía chồng, đôi mắt đẹp lập tức sáng ngời.
Lúc này Trình Mâu mới nhớ tới phúc lợi đãi ngộ của mình đúng thật là có ưu đãi mua nhà được giảm phần trăm, chỉ là trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ đến việc mua nhà, cho nên nhất thời hắn không nghĩ tới. Dụ Tử thấp giọng hỏi:
- Chúng ta gửi ngần hàng có 50 ngàn đồng Huyền Vũ phải không.
- Nhiều hơn thế.
Trình Mâu cong khóe môi lên đáp.
Hắn là phó vệ trưởng của khu Chủ Thành, quản lý mỗi một Tuần Cảnh Vệ trong Vệ Thành, lương bổng mỗi tháng đã tăng tới 5 ngàn đồng Huyền Vũ, chớ đừng nhắc tới các loại đãi ngộ phúc lợi khác. Trên thực tế, nếu Trình Mâu bán đi một vài phúc lợi thì đừng nói mua một căn nhà, mua hai, ba căn nhà cũng không phải nói chơi.
Chỉ là không có ai sẽ bán đi phúc lợi của mình, bởi vì bán đi thì dễ dàng, muốn đạt được lại vô cùng khó. Dụ Tử do dự, hỏi:
- Vậy chúng ta mua không?
- Cộp cộp cộp ~~~ Tiếng bước chân ngoài cửa vang lên, một nhóm người khác đến xem phòng.
- Ta nói với các ngươi, hễ là căn phòng hướng về phía Chủ Thành đều bán rất chạy, khu đông thành chính là như vậy...
Người còn chưa tới gần thì Dụ Tử và Trình Mâu đã nghe được giọng nói của một vị nhân viên phục vụ khác đang thúc đẩy tiêu thụ.
Trình Mâu không hề nghĩ ngợi, lập tức nói với nhần viên phục vụ:
- 'Ta muốn mua căn nhà này, làm thủ tục đi.
Nhân viên phục vụ nghe vậy nhếch miệng cười, gật đầu nói:
- Được rồi, mời hai vị đi làm thủ tục với ta.