Chương 3460: Đi Vệ Sinh Bị Rình Coi?
Chương 3460: Đi Vệ Sinh Bị Rình Coi?Chương 3460: Đi Vệ Sinh Bị Rình Coi?
Vị nhân viên phục vụ khác vừa định bước vào thì trợn tròn mắt, quay đầu bất đắc đĩ nói với vị khách của mình:
- Các ngươi tới chậm rồi, căn phòng ở này đã được bán.
- A? Vậy ngươi mau dẫn chúng ta đi xem lâu bảy. Người đàn ông mua nhà thúc giục liên tục.
Dụ Tử và Trình Mẫu nhìn nhau cười một tiếng, theo nhân viên phục vụ rời khỏi toà nhà số 6. Ba người trở lại văn phòng mua bản bất động sản, ngồi xuống gian phòng trống tại lầu ba.
Nhân viên phục vụ lấy ra một chồng văn kiện, đưa cho hai người rồi nói:
- Đây là những điều cần biết để mua nhà và văn kiện mà các ngươi phải chuẩn bị.
Trình Mâu cầm lấy đọc từ trên xuống dưới, lưu ý đến việc mua nhà cần cung cấp chứng minh thu nhập, còn cần cung cấp chứng minh thần phận nhân viên chính phủ, tài khoản ngân hàng, V.V...
Nhân viên phục vụ ngước mắt nói:
- Căn phòng 806 toả nhà số 6 sẽ được giữ lại cho các vị trong hai ngày, xin hãy chuẩn bị xong những văn kiện này trong thời gian này, sau đó lại mang tiên tới giao là được.
- Ta biết rồi.
Trình Mâu gật đầu. Nhân viên phục vụ nhắc nhớ lần nữa:
- Nếu như quá hai ngày, vậy thì phòng 806 sẽ lại mở bán cho những người khác, hi vọng các vị nắm chắc thời gian.
- Hiểu rõ.
Trình Mâu đáp một tiếng. - Được rồi, hai vị có thể trở về, chờ tin tức tốt của các nØươi.
Nhân viên phục vụ đứng lên tiễn khách. Dụ Tử và Trình Mâu chắp tay rời khỏi văn phòng mua bán bất động sản, muốn lập tức trở về chuẩn bị văn kiện và đồng Huyền Vũ, ngày mai sẽ tới làm thủ tục mua nhà.
Dụ Tử quay đầu hỏi:
- Ta đi Ngân Hàng lấy tiền, ngươi đi làm văn kiện vả chứng minh cần để mua nhà, như vậy được chứ? Dù gì thì Trình Mâu cũng là phó vệ trưởng, dùng chức vụ đi Cục quản lý làm công văn sẽ không mất quá nửa ngày.
- Được, ngươi chú ý an toàn.
Trình Mẫu dặn đò.
Dụ Tử cười tươi như hoa nÓI:
- Dù gi ta cũng là vợ của phó vệ trưởng, rất nhiều người đều biết ta, ở khu Chủ Thành sẽ không có chuyện øì đâu.
- Nhưng mà cũng đừng quá bất cần, khi lấy tiền phải cẩn thận một chút. Trình Mâu võ đầu vợ.
Dụ Tử cười gật đầu:
- Đã biết, chúng ta mau trổ về đi, đừng chậm trễ thời gian, nếu phòng ở bị người khác mua sẽ không tốt.
Trình Mâu trấn an nói:
- Thật ra cũng không cần gấp, chúng ta mới chỉ nhìn một khu dân cư, vẫn còn nơi khác chưa xem mà. Dụ Tử xua tay nói: - Ngươi không hiểu, có thể là vận khí của chúng ta tốt, mới căn thứ nhất đã thấy hợp mắt rồi, không nhất định phía sau sẽ có thứ thích hợp với chúng ta hơn.
Cô biết hai người còn chưa đi xem nhà ở tại khu nam thành, khu bắc thành cũng có rất nhiều khu dân cư khác, nhưng nếu phải chạy tới mỗi một khu dân cư thì phòng ở tốt sớm bị người mua, không bằng lập tức cầm lấy. - Ngươi nói cũng đúng. Trình Mâu chậm rãi gật đầu.
Hắn muốn xem thêm những căn nhà khác, nhưng không có nhiều ngày nghỉ như vậy, ngày mai phải trở lại đi làm, muốn xem nhà cũng không có thời gian.
Ngày mai là bắt đầu hội đấu giá, Tuân Cảnh Vệ đều rất vội vàng, hắn không thể nghỉ phép.
Không chỉ riêng hắn, Dụ Tử cũng cần phải đi làm. Dụ Tử võ tay nói:
- Mua căn phòng này là được rồi, không cần đi xem cái khác, lố như nhìn trúng căn phòng khác tốt hơn nhưng đắt hơn thì sao, lúc đó áp lực của chúng ta sẽ lớn hơn.
- Ừm, nghe lời ngươi. Trình Mâu cười một tiếng, vươn tay kéo vợ vào lòng. Hắn đã thích ứng với cuộc sống hiện tại, lại nhiệt tình yêu thương công việc này, mua nhà nghĩa là hoàn toàn định cư lại, hắn rất nguyện ý làm như vậy. Khóe môi của Dụ Tử cong lên, nói:
- Đương nhiên là phải nghe ta, đây là mua nhà cho con gái, sau này chúng ta đi qua khu bắc thành chơi cũng có thể ở lại. Trình Mâu cảm thán nói: - Đây đều là chuyện sau này, khu bắc thành mới vừa bắt đầu xây dựng, còn chưa có cửa hàng øì cả. Dụ Tử tự tin nói:
- Với tốc độ xây dựng của vương quốc, không tới nửa năm, khu bắc thành nhất định sẽ trở nên náo nhiệt. - Ừm, ta cũng nghĩ thế. Trình Mâu mỉm cười.
Dụ Tử nghĩ tới điều gì đó, nÓI:
- Ta thấy hoàn cảnh phòng ỗ rất tốt, không cần trang hoàng, mua chút đồ dùng trong nhà là được rồi. Trình Mâu nhắc nhở:
- Vậy không được, tường chỉ là bán trong suốt, phải che khuất mới được.
Đặc tính của tài liệu lưu ly chính là xuyên thấu, cho dù Mục Lương cố ý làm cho bề ngoài của lưu ly trổ nên mờ đục, khi có ánh sáng cũng vẫn có thể nhìn thấy bóng người ở phía bên kia.
Mục Lương phải xây dựng rất nhiều phòng ốc, không thể chăm lo từng l¡ từng tí được, cho nên vẫn phải tiến hành sửa chữa một chút.
- Cũng đúng.
Dụ Tử nghe vậy mới phản ứng lại, cô cũng không muốn con gái đi vệ sinh bị người khác rình coi.
- Chuyện này không vội, mua phòng ở trước rồi nói sau.
Trình Mâu trầm giọng nói. - Ứừ, ngươi nói cũng phải. Dụ Tử không suy nghĩ nhiều nữa, thân mật nắm tay chồng trở về nhà.
- Đông đồng đông ~~~ Tiếng chuông du dương vang lên, vương quốc Huyền Vũ tiến vào một ngày mới.
Trong nhà ăn cung điện, đám người Mục Lương đang thưởng thức bữa sáng.
Nguyệt Phi Nhan ăn cháo nóng, tròng mắt màu đỏ sáng lên:
- Cháo hôm nay rất thơm, là bỏ thêm nguyên liệu nấu an øì mới vậy?
- Cho thêm chút ốc khô hải sản.
Ba Phù giải thích.
Vương quốc Huyền Vũ ở trong biển, hải sản có thể nói là cung ứng không hạn chế, chỉ là lúc vớt cần phải chú ý an toàn, tránh bị ma thú biển công kích.
Hi Bối Kỳ ngây thơ nói:
- Mùi vị rất tốt.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu đồng ý, nhìn về phía Mục Lương nói:
- Hội đấu giá bắt đầu từ 9 giờ, ngươi đừng bỏ lỡ thời gian.
Mục Lương øật đầu, dịu dàng hỏi:
- Đã biết, ngươi có đi không?
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nói:
- Ta và Hồ Tiên không đi được, cũng không phải lần đầu tiên tổ chức hội đấu giá, người phía dưới đều biết làm như thế nào. Cô và cô gái đuôi hồ ly đều mang thai, bụng đã hiển lộ rất rõ ràng, không tính đi nơi người nhiều hỗn tạp.
- Lần này Linh Nhi làm người chủ trì, ta có thể nghỉ ngơi.
Hồ Tiên cười quyến rũ một tiếng.
Bụng của cô còn to hơn cả Nguyệt Thấm Lan, không thích hợp làm người chủ trì nữa, công việc này đã bị Linh Nhi vui vẻ nhận lấy, vì thế mấy ngày nay, cô gái đuôi hồ ly đều dạy cô gái tinh linh làm thế nào khống chế lòng người, làm cho các khách mời móc ra đồng Huyền Vũ đấu giá nhiều hơn.
Linh Nhi tràn đầy phấn khởi vươn nắm đấm nhỏ quơ quơ qua lại, ngây thơ nÓI:
- 'Ta sẽ vét sạch đồng Huyền Vũ và tinh thạch ma thú trong túi bọn họ.
Mục Lương cười một tiếng, øật đầu nói:
- Ừm, ngươi sẽ làm được.