Chương 3461: Chăn Thả Đại Lục Cũ
Chương 3461: Chăn Thả Đại Lục CũChương 3461: Chăn Thả Đại Lục Cũ
Linh Nhi cười tươi như hoa:
- Chị Hồ Tiên đã dạy ta rất nhiều kỹ xảo, cha hãy chờ màả xem.
- Tốt.
Mục Lương cười đáp một tiếng.
Hắn nhìn về phía cô gái ưu nhã, ôn hòa hỏi:
- Trại chăn nuôi bên vương quốc Lục Phong dạo gần đây thế nào rồi? Nguyệt Thấm Lan ưu nhã đáp:
- Có Tân Tây ở bên kia, tất cả đều rất tốt, ta đã lần lượt sắp xếp người vận chuyển ma thú qua đó. Trại chăn nuôi mới rất lớn, có thể nuôi dưỡng mấy trăm ngàn loại ma thú, trong đó ma thú án cỏ chiếm tỷ lệ cao nhất.
Trại chăn nuôi mới là một vòng sinh thái, nuôi dưỡng đủ loại ma thú, sinh hoạt ở dưới đất, trên cao, trong nước đều có.
Mục Lương bình thản nói: - Vậy là tốt rồi, có thể chọn vị trí trại chăn nuôi tiếp theo.
- Được, ta sẽ sai người đi tìm.
Ly Nguyệt đáp một tiếng. Lựa chọn nơi làm trại chăn nuôi mới rất quan trọng, ưu tiên những vương quốc gân biển và có thể quốc lực tổng hợp yếu, như vậy sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Đến lúc đó sẽ chờ đại lục cũ khôi phục sinh cơ, có thể chăn thả rất nhiều ma thú con đến chăn thả tại đại lục cũ.
- Tốt.
Mục Lương mỉm cười gật đâu.
Sau khi kết thúc bữa sáng, Mục Lương trở về thư phòng thay một bộ quân áo khác.
Ly Nguyệt đã chuẩn bị xong đoàn xe đi ra ngoài, cùng Linh Nhi chờ ở cửa cung điện.
- Cộp cộp cộp ~~~ Mục Lương đi ra khỏi cung điện, lên xe cùng với đám người Ly Nguyệt, đi thẳng đến Đại Hội Đường ở Chủ Thành.
Trên đường chính, số lượng xe hơi nhiều hơn ngày xưa không ít, tất cả đêu là đi về phía Đại Hội Đường.
Linh Nhi nhìn ra ngoài cửa sổ xe, thanh thúy hỏi:
- Cha, bọn họ đều là đi tham gia hội đấu giá sao? - Ừm, Sinh Mệnh Trà quá có sức mề hoặc.
Mục Lương ôn hòa nói. Linh Nhi như suy nghĩ gì đó rồi gật đầu, ngây thơ nÓI:
- Cha yên tâm, ta sẽ vét sạch túi của bọn họ.
Mục Lương đổ khóc đỡ cười, quay đầu hỏi:
- Ngươi học những từ này với ai hả?
- Chị Hồ Tiên, cô ấy dạy. Vẻ mặt của Linh Nhi nghiêm túc đáp.
Mục Lương líu lưỡi, hỏi:
- Ngươi cảm thấy hứng thú với việc kinh doanh à? Linh Nhi suy nghĩ tỉ mi một chút, lắc đầu nói:
- Không có hứng thú, chỉ là cảm thấy chơi rất vui. Mục Lương thở phảo nói:
- Ngươi coi như là vui đùa một chút đi, thích øì thì cứ nếm thử.
- Tốt.
Linh Nhi cười nói gật đâu. Rất nhanh, đội xe dừng lại trước cửa Đại Hội Đường, hộ vệ Trung Ương nhanh chóng đứng thành hai hàng trái và phải, chừa một lối đi đến cửa vào. Mấy người Mục Lương xuống xe, đi vào Đại Hội Đường trong ánh mắt cung kính và hâm mộ của dân chúng.
- Hình như bệ hạ lại đẹp trai hơn rồi.
Không ít dân chúng si mê cảm thán.
- Đúng vậy, ta cũng muốn làm nữ nhân của bệ hạ.
- Ban ngày ban mặt, bớt mơ mộng đi.
Trong một mảnh tiếng bàn tán, dân chúng lưu luyến không rời mà tản ra, biết hội đấu giá sẽ không kết thúc trong khoảng thời gian ngắn, mọi người đều đi làm việc của mình. Trong Đại Hội Đường, đám người Mục Lương lên tầng ba, nơi đó có phòng riêng chỉ thuộc về quốc vương, có thể nhìn bao quát toàn bộ Đại Hội Đường.
- Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng riêng bị đóng lại, Diêu Nhi đi theo bước nhanh về trước, kiểm tra sô pha và bàn trà một lần, xác định không có vấn đề øì mới lấy ra khay đựng trái cây và các loại bánh ngọt, chẳng mấy chốc đã bày đầy bàn. Mục Lương ngồi dựa lưng trên ghế sô pha, khoảng cách hội đấu giá bắt đầu còn có nửa giờ, phía dưới cũng đã có không ít người ngồi.
Diêu Nhi lấy ra dụng cụ pha trà, bắt đầu thuần thục pha trà, chẳng mấy chốc mùi trà nồng đậm đã tràn đầy toàn bộ phòng riêng.
- Cha, ta đi chuẩn bị đây. Linh Nhi nói. Mục Lương bình thản lên tiếng:
- Đi thôi, ta chờ mong biểu hiện của ngươi.
- Tốt.
Linh Nhi cười phất tay một cái, xoay người bước chân nhẹ nhảằng rời khỏi phòng riêng.
Không lâu sau, bên trong Đại Hội Đường vang lên tiếng ca êm tai, là biểu diễn trước khi hội đấu giá bắt đầu. Người tiến vào nhà đấu giá càng ngày càng nhiều, đã ngồi đây không còn ghế trống.
Mục Lương uống trà nóng, VÕ võ tay của cô gái tóc trắng, nói:
- Người phía dưới đã an bài xong chưa?
- Ứm, nhóm Ny Cát Sa và Ngải Ly Na đều ở đây.
Ly Nguyệt gật đầu một cái. Trong Đại Hội Đường, người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh đã đến một phần ba, trong sáng ngoài tối đều có, là vì để phòng có chuyện bất ngờ xảy ra. Hai mắt của Mục Lương hiện lên một tia lạnh lẽo, bình tĩnh nói:
- Hy vọng những kẻ không mắt kia có thể thanh tỉnh một chút, nơi này cũng không phải là nơi bọn hắn ra tay.
- Khó mà nói được, Sinh Mệnh Trà quá hấp dẫn đối với bọn họ.
Ly Nguyệt lạnh nhạt đáp. Kẻ không mắt mà hai người nhắc tới đương nhiên là Bất Hủ Chúng, bọn họ cực kỷ sĩ mê với trường sinh.
Sinh Mệnh Trà cấp 2 và cấp 1 có công hiệu tăng tuổi thọ, trải qua tuyên truyền thì quý tộc và các phú thương đều biết, người của Bất Hủ Chúng ta đương nhiên cũng sẽ biết. - Tốt nhất đều tới, một lưới bắt hết mới tốt.
Mục Lương hơi nghiêng đầu, lòng bàn tay ở bên cạnh trần, mang trên mặt nụ cười nhạt nhẽo. Vương quốc Huyền Vũ chưa từng dừng lại việc quét sạch Bất Hủ Chúng, bọn họ vẫn đang lùng sục các viện nghiên cứu Trường Sinh khác.
Vương quốc còn lại đều cho Mục Lương đủ mặt mũi, cũng đang hỗ trợ quét sạch người của Bất Hủ Chúng.
Đương nhiên, mặt mũi bề ngoài là phải cho, bọn họ cũng không dám không cho.
Điều này làm cho thành viên của Bất Hủ Chúng còn sống giống như chuột chạy qua đường, mỗi ngày đều cụp đuôi sinh hoạt, rất sợ bị người khác phát hiện.
- Người ẩn núp trong bóng tối quá nhiều, phía sau khẳng định có không ít quý tộc đang ủng hộ.
Ly Nguyệt nhíu mày nói. Mục Lương kéo tay cô gái tóc trắng, trấn an:
- Muốn hoàn toàn thanh trừ Bất Hủ Chúng là chuyện không dễ dàng, đây nhất định là trận đánh lâu dài, từ từ sẽ đến thôi.
- Ta biết, nhưng có thể càng sớm thì càng tốt.
Ly Nguyệt nắm thật chặt tay nam nhân.
- Ứ,
Khóe môi của Mục Lương cong lên.
Hắn có nhiều thời gian, có thể chơi với Bất Hủ Chúng. - Đông đông đông ~~~ Tiếng chuông chín giờ sáng vang lên, tiếng ca trong Đại Hội Đường cũng biến mất, hội đấu giá sắp bắt đầu.
- Đông đông đông ~~~ Tiếng chuông qua đi, bên trong Đại Hội Đường yên tĩnh lại, mấy cây đèn chiếu sáng được cố định chung quanh lập tức tập trung ánh sáng vào sân khấu.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân thanh thúy vang lên, một bóng dáng xinh đẹp từ phía sau đài đi ra, tiến vào trong tầm mắt của các khách mỜI.
- Hở?
Mấy giọng nói kinh dị vang lên.
Lãng Hương trừng to hai mắt đẹp, nhìn chăm chú vào thiếu nữ trên đài cao, đôi môi hồng há ra rồi khép lại mấy lần.
- Tại sao lại là cô ấy làm chủ trì? Linh Vận cũng kinh ngạc thốt lên.