Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 924 - Chương 3471: Một Kế Hoạch To Gan (1)

Chương 3471: Một Kế Hoạch To Gan (1) Chương 3471: Một Kế Hoạch To Gan (1)Chương 3471: Một Kế Hoạch To Gan (1)

Lão giả cửa hàng Phan Lạp lộ ra sắc mặt khó coi, căm tức nhìn Linh Nhi, đang muốn mở miệng thì một luồng uy áp kinh khủng rơi ỗ trên người lão, khiến hắn phải nuốt toàn bộ lời đến khóe miệng trở về.

- Không có, không thành vấn đề.

Giọng điệu của hắn run rầy.

Lúc này trên mặt Linh Nhi lại xuất hiện nụ cười, hài lòng nói:

- Rất tốt, mời các vị ngôi trổ lại vị trí của mình, buổi đấu giá sẽ nhanh chóng bắt đầu.

Các khách mời đưa mắt nhìn nhau, đều tỉnh táo lại ngồi trở về chỗ ngồi của mình.

Trong phòng riêng, bầu không khí nhẹ nhàng hơn nhiều so với trong sân đấu giả.

Ly Nguyệt nhìn về phía Mục Lương, hỏi ra nghi vấn trong lòng:

- Sinh Mệnh Bổn Nguyên thì sao, có thể cộng thêm bao nhiêu thọ mệnh?

- Ba ngàn năm.

Mục Lương thuận miệng nói.

Tay của Ly Nguyệt run một cái, chậm rãi thở ra một hơi.

Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc trăng, ôn hòa nói:

- Hiện tại không cho các ngươi dùng là để tránh sau này xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chờ đúng thời cơ lại dùng sẽ có thể tối đa hóa hiệu quả và lợi ích. Ly Nguyệt hiểu rõ lời nói của Mục Lương là gì, đơn giản chính là tử vong, đến lúc đó lại dùng Sinh Mệnh Bổn Nguyên, đã có thể sống lại, có thể cộng thêm ba ngàn năm thọ mệnh. Cô lắc đầu, dịu dàng nói:

- Đây là Sinh Mệnh Bổn Nguyên của ngươi, chính ngươi an bài là được rồi, giữa ngươi và ta không cần giải thích.

- Tốt. Khóe môi của Mục Lương cong lên, ôm cô gái tóc trắng vào trong lòng.

Diêu Nhi chớp đôi mắt đẹp, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim.

Linh Nhi nhìn về phía các vị khách bên dưới, khẽ hất hàm nói:

- Nước Suối Sinh Mệnh chỉ có một giọt, giá khởi điểm 30 ức 50 triệu đồng Huyền Vũ, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn 100 triệu. Hiện trường hoàn toản yên tính, đây là một giá khởi điểm làm cho rất nhiều người dập tắt ý niệm trong đầu.

Đây là Nước Suối Sinh Mệnh, nhưng chỉ có một øiọt, không thể hợp tác với những người khác được.

- Giá khởi điểm này cũng quá bất hợp lý rồi.

Tẻ Nhĩ Nạp gượng cười.

- Không phải ta và ngươi có thể mua đến. Ước Mỗ lắc đầu nói.

Với tài lực của vương quốc Tẻ Nhĩ Vô và vương quốc Tây Hoa, nếu hợp lực thì có thể mua một giọt Nước Suối Sinh Mệnh này, nhưng sau đó sẽ làm cho toàn bộ vương quốc rơi vào căằn cỗi.

Các khách mời rơi vào yên tĩnh, trong mắt hừng hực, bắt đầu suy nghĩ xác suất có thể mua Nước Suối Sinh Mệnh lớn bao nhiêu.

- Kế hoạch chăn thả nên tiến hành sớm.

Mục Lương nhìn dáng vẻ của các vị khách mời, nghĩ tới cái gì đó.

Số lượng ma thú ở đại lục mới có hạn, tinh thạch ma thú cũng không phải là không bao giờ cạm, đợi đến một thời điểm nào đó trong tương lai, suất trao đổi tỉnh thạch ma thú và đồng Huyền Vũ sẽ giảm xuống.

Hắn cần nhiều tinh thạch ma thú hơn, chỉ có thể nghĩ cách khác, chăn thả ma thú và hung thú chính là một trong số đó, là giai đoạn sau trong kế hoạch trại chăn nuôi ma thú. Mục Lương lấy ra một phần văn kiện, thuận tay đưa cho Ly Nguyệt rồi nói: - Ngươi xem thử, kế hoạch này có khả thi cao hay không?

Trên bìa của bản kế hoạch có mấy chữ to: Kế Hoạch Chăn Thả.

Ly Nguyệt không hỏi nhiều, mỡ ra bản kế hoạch tỉ mỉ đọc.

Cô càng xem thì sự kinh hãi nơi đáy mắt lại càng sâu, không thể không thừa nhận kế hoạch chăn thả rất to gan, còn có chút chuyện viển vông.

Trong kế hoạch chăn thả đề cập đến việc dùng bức tường cao vô tận chia đại lục cũ thành hai phần, phân nửa dùng để khai triển nghề trồng trọt, tiện thể cho người dân ở lại, nửa còn lại dùng để khai triển nghề nuôi trồng cũng chính là chăn thả ma thú hoặc là hung thú. Ma thú hoặc là hung thú được chăn thả là có yêu cầu, phải chọn loại có chu kỳ thành niên ngắn, loại ăn cỏ có điều kiện tốt nhất, mục đích là làm cho chúng nó nhanh chóng trưởng thành và mạnh hơn.

Ly Nguyệt há miệng, muốn dùng tường cao chia đại lục cũ làm hai, đây là điều mà chỉ một mình Mục Lương mới có thể làm được.

- Ngươi thấy thế nào? Mục Lương ôn hòa hỏi.

Ly Nguyệt phân tích một cách lý trí:

- Nhìn vào bản kế hoạch, ta cảm giác có khả năng. Mục Lương cười vang nói: - Ta cũng thấy có thể thực hiện, chờ ta trở về từ Đảo Thất Lạc rồi tính tiếp, hiện tại không VỘI.

Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, giọng điệu nghiêm túc nói: - Trước đó có thể chọn ma thú hoặc là hung thú cần phải chăn thả rồi gây giống lượng lớn trước mới được.

Mục Lương khẽ gật đầu, ôn hòa nói:

- Ứm, một chút nữa rồi nói sau, bây giờ chúng ta xem buổi đấu giá Nước Suối Sinh Mệnh đi.

- Tốt.

Ly Nguyệt đáp một tiếng, ánh mắt rơi vào nhà đấu giá phía dưới. Sau khi Linh Nhi bắt đầu đấu giá, hiện trường rơi vào yên tĩnh dài đến năm phút đồng hồ.

Đôi mắt đẹp màu vàng kim của Linh Nhi hiện lên vẻ không hiểu, hỏi một cách thanh thúy:

- Các vị không có hứng thú với Nước Suối Sinh Mệnh à?

Lão giả cửa hàng Phan Lạp chậm rãi nói:

- Cảm thấy hứng thú, nhưng mà trên người không mang nhiều đồng Huyền Vũ như vậy.

Phần lớn đồng Huyền Vũ mà hắn mang tới đã dùng để mua Sinh Mệnh Trà, một phần còn lại là dùng để ký hợp đồng.

Lân này các thương nhân tới vương quốc Huyền Vũ đều không ngoại lệ là có tâm tư giao dịch, không phải chỉ là vì tham gia buổi đấu giá.

Mỗi ngày vương quốc Huyền Vũ đêu bày bán hàng hoá mới ra thị trường, bọn họ phải nắm được tiên cơ, nhanh chóng ký hợp đồng đặt hàng lớn, từ đó kiếm lời.

Lão bản cửa hàng Mặc Phỉ øật đầu nói:

- Đúng vậy, một khoản đông Huyền Vũ lớn như vậy, không có mấy năm chuẩn bị thì không lấy ra được.

Hắn nắm trong tay toàn bộ buôn bán của vương quốc, nhưng tiền tài có thể mang theo dùng cũng không nhiều, huống chỉ là giá khởi điểm cao như vậy. Đám người Tề Nhĩ Nạp và Ưóc Mõỗ thành thật ngậm miệng, đối với Sinh Mệnh Nước Suối là nóng mắt không thôi, nhanh chóng lại có lòng mà không đủ lực.

- Đúng vậy, giá khởi điểm đã là 30 ức 50 triệu đồng Huyền Vũ rồi, bán ta cũng mua không được.

Có người lên tiếng đáp lại. — Äj~~~~

Các khách mời đều thổ đài, có loại cảm giác bảo vật tuyệt thế ở trước mắt nhưng mà bản thân lại không thể làm øiì.

Linh Nhi khẽ nhíu mày, ngước mắt nhìn về phía phòng riêng, giống như có thể nhìn thấy Mục Lương bên trong.

Ly Nguyệt thấy vậy thì đề nghị:

- Nếu bọn họ đều không có tiền, vậy lưu lại lần bán đấu giá sau đi.

- Ừm, lưu lại lần sau đi. Ánh mắt của Mục Lương lóc lên.

Hiện tại danh tiếng của bảo vật đã được đánh ra, hắn vốn dĩ không có ý định bán đi lúc này, cho nên sẽ không vì bán ra Nước Suối Sinh Mệnh mà giảm giá. Mục Lương ngước mắt lên, trong đầu hơi chuyển động suy nghĩ, sử dụng ý thức øiao lưu truyền đạt quyết định cho cô gái tỉnh linh.
Bình Luận (0)
Comment