Chương 3473: Đã Mẫn Diệt Nhân Tính
Chương 3473: Đã Mẫn Diệt Nhân TínhChương 3473: Đã Mẫn Diệt Nhân Tính
Hồ Tiên chậm rãi nói:
- Chuyện này là đương nhiên rồi, dạo gần đây số lượng đơn hàng lớn càng ngày càng nhiều, bọn họ có thể kiếm được không ít tiền.
- Ứ,
Mục Lương lên tiếng, ngôi xuống ghế salon.
- Cha, ta đi thay quần áo khác.
Linh Nhi bỏ lại một câu rồi bước chân nhẹ nhàng đi về phía Thiên Điện. Cô cũng có phòng riêng ở cung điện, không phải trổ về trong Thế Giới Thụ nghỉ ngơi giống như trước đây. Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, dịu dàng nói:
- Hai ngày này bảo người phía dưới sửa sang lại công việc quan trọng đưa ta trước.
Ngón tay của Nguyệt Thấm Lan cử động, nói:
- Ngươi muốn đi tìm Ma Pháp Thần?
Mục Lương øật đâu đáp:
- Ừm, miễn cho đêm dài nhiều mộng, sớm giải quyết hắn một chút đi. Nguyệt Thấm Lan hít một hơi thật sâu, nghiêm túc nÓI:
- Ta biết rồi, ngày mai ta sẽ cho người an bài xong. Động tác trên tay Hồ Tiên cũng dừng lại, nhẹ giọng hỏi:
- Lần này đi ra ngoài lại phải nửa năm mới trở về à? Mục Lương thở dài đáp:
- Không xác định, chủ yếu là tìm Ma Pháp Thần sẽ tương đối mất thời gian, ngắn thì nửa tháng, lâu thì nửa năm.
- Hy vọng có thể thuận lợi, về sớm một chút.
Hồ Tiên cảm thán nói.
- Ta cũng hy vọng là vậy, vận khí của ta sẽ không quá kém.
Mục Lương cười khẽ vài tiếng, suy nghĩ trước khi đi làm cho Thú Một Sừng tiến hoá mấy lần, đề cao độ may mắn của bản thân. Nguyệt Thấm Lan thanh thúy hỏi:
- Lần này ngươi còn muốn dẫn ai đi ra ngoài?
- Ly Nguyệt.
Mục Lương nói xong thì liếc nhìn cô gái tóc trắng bên cạnh.
- Cổ Tư Mỹ thì sao, không mang theo cô ấy đi à? Ly Nguyệt nhẹ nhàng hỏi. - Không mang theo, Ma Pháp Thần đã không phải là Ma Pháp Thân trước kia. Mục Lương lắc đầu, tâm trí của Ma Pháp Thân đã bị Ma Linh Vương ăn mòn, đã sớm mẫn diệt nhân tính.
- Cũng tốt, ít người hành động sẽ an toàn và thuận tiện hơn.
Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Ừm, hai ngày sau ta sẽ xuất phát.
Ánh mắt của Mục Lương lóe lên.
Nguyệt Thấm Lan nhíu mày nói:
- Được rồi, vậy hai ngày nảy ngươi sẽ phải bận rộn đấy.
- Trốn không thoát mà. Mục Lương cười khổ một tiếng, quản lý một vương quốc phức tạp hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng. Nguyệt Thấm Lan thu hồi áo lông chỉ vừa mới đan một nửa, liếc mắt nhìn nam nhân một cái, nói:
- Bận rộn mấy năm nữa, chờ vương quốc ổn định lại, ngươi mới có cơ hội rảnh rỗi một đoạn thời gian.
Mục Lương cười khan một tiếng, nhún vai không nói øì
Hắn nói sang vấn đề khác, ôn hòa hỏi:
- Tình huống bán nhà ở khu vực mới thế nào rồi? Nguyệt Thấm Lan lấy cuốn sổ ra, lật vài tờ rồi lên tiếng:
- Biệt thự đã bán ra hơn phân nửa, nhà ở tại khu dân cư cao cấp cũng vậy, dự tính trong vòng hai tháng có thể bán hết toàn bộ.
- Nơi ð bình thường thì sao?
Mục Lương nghiêng đầu hỏi.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nÓI:
- Cái này bán tương đối ít, nhưng mà mới mở bán ngày thứ hai, đợi qua một thời gian ngắn xem sao. Hồ Tiên ưu nhã nói:
- Bán thiếu cũng bình thường, dân chúng bình thường muốn mua nhà ở chỉ có thể trả góp, cần làm các loại thủ tục, cái này cần thời gian.
- Ừm, xem ra khu tây thành phải hoạch định lại, giảm bớt chỗ ở bình thường. Mục Lương như suy nghĩ øì đó nói.
- Ngươi xem đó mà làm. Nguyệt Thấm Lan nhún vai, cô không có tầm nhìn xa bằng Mục Lương trong việc quy hoạch thành phố. - Bữa tối ăn cái gì?
Mục Lương nói xong thì vươn vai, quay đầu nhìn về phía tiểu hầu gái đang bận rộn ở trong phòng bếp.
- Bệ hạ, buổi tối ăn thịt nướng.
Tiểu Tử thò đầu ra khỏi phòng bếp trả lời.
Mục Lương cảm thấy hứng thú hỏi:
- Thịt nướng lửa than à?
- Đúng vậy, sáng sớm Linh Nhi điện hạ nói muốn ăn. Tiểu Tử gật đầu đáp.
- Vậy chuẩn bị thêm chút thịt đi.
Mục Lương dặn dò. - Được rồi, còn có rau xanh, có thể gói thịt nướng ản.
Tiểu Tử ngây thơ nói.
Đây không phải là lần đầu tiên các cô ăn thịt nướng, mỗi lần có thịt mới đưa tới thì mọi người đều sẽ ăn một bữa thịt nướng.
Quét nước chấm lên rau tươi rồi lại bỏ thêm các loại đồ gia vị như thức ăn cay, gói thêm mấy khối thịt ma thú mới nướng, ăn một ngụm có thể làm cho người ta ngon đến rơi đầu lưỡi.
- Cô lỗ ~~~
Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ửng đỏ, có chút chột dạ nhìn khắp nơi. Mục Lương cười hỏi:
- Đói bụng rồi à, có muốn an chút bánh kem lót dạ trước hay không?
- Không cần, còn có nửa giờ nữa là có thể ăn bữa tối rồi.
Ly Nguyệt liếc nhìn đồng hồ quả lắc trên tường, cũng sắp đến giờ ăn tối.
- Cộp cộp cộp ~~~
Đúng lúc này thì đám người Hi Bối Kỷ và Nguyệt Phi Nhan trở về, cung điện lập tức trở nên náo nhiệt. Mấy người cũng biết hai ngày nữa Mục Lương sẽ đi tìm Ma Pháp Thần.
Nguyệt Phi Nhan mở to đôi mắt màu đỏ, mong đợi nói: - Mục Lương, dẫn ta đi nha - Mang ngươi đi làm øì, đi nghỉ phép à?
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn con gái.
- Thì... ta đi trải nghiệm một phen.
Nguyệt Phi Nhan nói với vẻ mặt nghiêm túc.
- Ngươi nói lỡ miệng.
Hi Bối Kỳ nhắc nhở.
- Im miệng.
Nguyệt phi Nhan liếc nhìn cô gái Ma Cà Rồng. Hi Bối Kỳ cũng lên tiếng: - Ta cũng muốn đi.
- Không được, các ngươi quá yếu.
Mục Lương liếc mắt nhìn hai người.
- Mục Lương, bây giờ ngươi nói chuyện thật là sắc nhọn.
Nguyệt Phi Nhan giả vờ che ngực lại, lộ ra bộ dáng bị tổn thương thấu lòng. - Ngươi thật sự quá yếu. Nguyệt Thấm Lan gật đầu nhận đồng.
Nguyệt Phi Nhan yên lặng không nói øì, còn tiếp tục trò chuyện nữa thì cơm tối sẽ không còn muốn ăn uống.
- Đồng đồng đông ~~~ Tiếng chuông du dương vang lên, vương quốc Huyền Vũ tiến vào một ngày mới. Trong cung điện, Ngải Ly Na đi vào chính sảnh, gõ Khôi Giáp U Linh trên người xuống.
Cô xoa xoa cánh tay, lầm bẩm:
- Ngày hôm nay lạnh hơn hôm qua một chút.
Sau khi vương quốc Huyền Vũ khôi phục bốn mùa, dạo gần đây đã từng bước tiến vào mùa đông. Thanh Vụ bước ra phòng bếp, dịu dàng hỏi: - Tiểu thư Ngải Ly Na, muốn uống ly sữa nóng không?
- Có thể, thêm một chút mật ong.
Ngải Ly Na thanh thúy nói. - Tốt.
Thanh Vụ đáp một tiếng, trở về phòng bếp chuẩn bị sữa thú.
- Cộp cộp cộp ~~~
Ly Nguyệt và Ny Cát Sa lần lượt trở lại cung điện, Khôi Giáp U Linh trên người cũng bốc lên khí lạnh nhàn nhạt.
- Thật là lạnh.
Ny Cát Sa thấp giọng nói. Mục Lương đi ra khỏi thư phòng, nhìn mấy người đang xoa xoa tay trông có vẻ rất lạnh, hắn bèn vung tay lên, thả ra một luồng khí nóng.
= Ông ~—~~
Chẳng mấy chốc, bên trong cung điện trở nên ấm áp hơn. - Thật là thoải mái.
Ngải Ly Na thở phào một hơi.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Hôm nay giảm vài độ, phải đưa cho người phía dưới một nhóm quần áo giữ ấm.
Ly Nguyệt nhẹ nhàng đáp: - Đã an bài xong xuôi, tối nay sẽ đưa đến trên tay bọn họ.