Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 948 - Chương 3495: Uy Hiếp Trí Mạng

Chương 3495: Uy Hiếp Trí Mạng Chương 3495: Uy Hiếp Trí MạngChương 3495: Uy Hiếp Trí Mạng

Mấy người mới vừa rời đi, một giây sau sương mù đen trong chiến trường lan ra phía ngoài với tốc độ nhanh hơn, cố gắng cắn nuốt hết tất cả mọi người. - Chạy maul

Vẻ mặt của Kiều Nga chợt biến đổi, vội vàng hô lên một câu rồi sau đó xoay người bỏ chạy.

Sương mù đen vô cùng quỞ đị, đối mặt với những thứ không biết thì cách tốt nhất là rời xa, huống chỉ sương mù đen cho cô một loại cảm giác không thở nổi, giống như là bị hung vật nhìn chằm chằm.

Sa Chí xoay người bỏ chạy, không để ý đến sự sống chết của cấp dưới, hắn có dự cảm, nếu như không nhanh chóng rời khỏi đây thì hắn chắc chắn phải chết.

- Các người đều trốn không thoát đâu.

Trong sương mù đen truyền ra giọng nói khàn khản.

Hắn giấu kín ở trong đám đông, ẩn nhẫn đến bây giờ chính là vì cắn nuốt hết đám cường giả ở đây, sau đó chiếm lấy đại thụ thần bí này làm của riêng.

Nếu như không phải là vì hấp dẫn càng nhiều cường giả tới thì hắn đã sớm giết sạch cắn nuốt hết tất cả, làm nhân loại trở thành chất đinh dưỡng của linh hồn và cơ thể Ma Linh Vương dung hợp.

Sương mù đen dừng lại một chút, ngay sau đó giống như mũi tên bắn ra, tỉnh chuẩn bao vây lấy hơn mười vị cường giả ở gần. Tiếng kêu thảm thiết của bọn họ còn chưa kịp phát ra thì cơ thể đã bị sương đen cắn nuốt hết.

- Đáng chết.

Kiều Nga run lấy bẩy. Mắt cô mở trừng trừng nhìn sương mù đen cảng ngày càng gần mình, một cảm giác vô lực dâng lên trong đầu, hai mắt tràn ngập tuyệt vọng và không cam lòng.

Cô run rẩy lên tiếng: - Không, ta không muốn chết.

Khi sương mù đen gần bao trùm lấy cô thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

- Vì lý do an toàn, ta không thể để cho ngươi tiếp tục cắn nuốt.

Giọng nói bình tĩnh của Mục Lương vang lên.

Hắn ra tay, tránh làm cho Ma Pháp Thần cắn nuốt quá nhiều huyết nhục từ đó gia tăng thực lực, tạo thêm phiền phức không cần thiết.

Ngay sau đó, mây đen trên bầu trời tân đi, từng đạo lôi trụ màu vàng kim từ trên trời giáng xuống, tinh chuẩn rơi vào trong sương mù đen đang dâng trảo.

— À.. A.. À.. ~~~

Trong sương mù đen truyền ra tiếng gầm gừ phân nộ của Ma Pháp Thần, Thánh Quang Lôi Phạt đánh tan mảng lớn sương mù đen, lộ ra bóng dáng quen thuộc.

— Ông ~~~ Ảo ảnh của Thế Giới Thụ sáng ngời, cành lá màu vàng kim triển khai, kích thước tăng lên gấp đôi, rất nhiều cành lá đâm vào trong thiên địa, giam cầm mảnh thiên địa này lại. Ánh sáng màu vàng từ trên tán cây của ảo ảnh Thế Giới Thụ lan ra, trong chớp mắt bao phủ phạm vi ba mươi dặm, trên không trung lơ lửng từng văn lộ màu vàng kim.

Ảo ảnh Thế Giới Thụ vốn đĩ dùng để dụ dỗ Ma Pháp Thần lúc này lại biến thành lao lung khoá lại tính mạng của hắn.

Cho đến bây giờ Mục Lương mới ra tay chính là vì bày ra Thiên Địa Lao Lung, tránh cho Ma Pháp Thần tìm được cơ hội đào thoát, hắn không cho phép chuyện như vậy xảy ra một lần nữa.

Thiên Địa Lao Lung là dùng ảo ảnh của Thế Giới Thụ làm môi giới, năng lực Trấn Phong Vạn Vật là phụ, tách phương thiên địa này thành một nơi độc lập. Đám người Ly Nguyệt còn chưa rời đi thì đã bị Thiên Địa Lao Lung bao phủ ở bên trong.

- Chậm một bước rồi.

Ly Nguyệt thở dài một tiếng, xoay người lại nhìn về phía ảo ảnh Thế Giới Thụ ở phía.

- Không sao, chúng ta đã chạy đủ xa.

Di Tang tự an ủi bản thân. Mấy người vừa dứt lời, nøay sau đó cơ thể của bọn họ biến mất tại chỗ, khi xuất hiện lại đã là ở ngoài Thiên Địa Lao Lung. Áo Ba sửng sốt một chút, khó hiểu hỏi:

- Chuyện øì xảy ra vậy?

- Mục Lương ra tay.

Đôi mắt đẹp màu trắng bạc của Ly Nguyệt sảng lên, ở bên ngoài Thiên Địa Lao Lung cũng có thể nhìn thấy tình huống bên trong. Hoa Phất đặt mông ngôi xuống đất, cảm thán nói: - Thật tốt quá, cuộc chiến kế tiếp không phải chúng ta có thể nhúng tay vào.

- Đúng vậy.

Ánh mắt của Ly Nguyệt lấp lóe, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít vẫn có chút lo lắng. Trong Thiên Địa Lao Lung, sương mù đen còn sót lại đều đã thu hồi, toàn bộ đều trở về trong cơ thể Ma Pháp Thần.

Hắn nhìn chằm chằm ảo ảnh Thế Giới Thụ, Mục Lương đã hiện thần. - Là ngươi, đây đều là bẫy rập.

Giọng nói của Ma Pháp Thần âm lãnh, ước øì có thể ăn sống nuốt tươi Mục Lương.

- Đúng vậy, ngươi rất biết cách trốn chạy, tìm được ngươi thật không dễ dàng. Mục Lương nhìn xuống Ma Pháp Thần, trong mắt vẫn bình tĩnh như trước.

Kiều Nga trừng lớn đôi mắt đẹp, kinh ngạc thốt lên: - Đó là Mục Lương, quốc vương vương quốc Huyền Vũ.

Nhà cô có linh khí TV, từng nhìn thấy gương mặt của Mục Lương.

Đám người Sa Chí nghe vậy đều lộ ra vẻ mặt khiếp Sợ, biết quốc vương vương quốc Huyền Vũ là cường giả siêu việt Thánh giai, kẻ cần hắn phải bày bẫy rập tới đối phó, thực lực chắc chắn sẽ không yếu.

- Trốn, mau trốn, bằng không chúng ta đều sẽ chết.

Kiều Nga lấy lại tỉnh thân, tiếp tục chạy trối chết về phía xa.

Bọn họ không bị Mục Lương đưa ra khỏi Thiên Địa Lao Lung, chỉ có thể dựa vào chính mình để trốn ra bên ngoài.

Đám người Sa Chí không ngừng lại, vội vàng chạy về phía phương hướng đã tới. Ma Pháp Thần không ngăn cản bọn họ, trước mặt có kẻ địch mạnh mẽ hơn cần hắn tập trung đối phó, không thể phân thần.

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm Mục Lương, đồng tử hơi co rút lại, sợ hãi nói:

- Ngươi trỏ nên mạnh hơn. - Lần này, ngươi chắc chắn sẽ chết.

Mục Lương chỉ có năm chữ đối với cầu nói của đối phương.

- Ông ~~~

Ngay sau đó, cơ thể của hắn biến mất tại chỗ, lúc xuất hiện đã tới phía sau Ma Pháp Thần, nhìn như nhẹ nhàng võ một cái, nhưng không gian xung quanh đã xảy ra rạn nứt. Trên mặt Ma Pháp Thần lộ ra vẻ khiếp sợ, giơ tay lên đông thời đánh tới một cái tát.

- Phanh ~~~

Không gian nổ tung, hai bóng người lui về phía sau. Năng lượng dao động lan ra, hất bay đám người Kiều Nga mới chạy xa ra ngoài. - Phốc ~~~

Đám người dồn dập miệng phun máu tươi, nøã xuống đất lăn tròn hơn mười vòng mới dừng lại.

- Đáng chết.

Vẻ mặt của Kiều Nga khó coi, lảo đảo đứng dậy, nhịn đau tiếp tục chạy ra bên ngoài.

Trong lòng cô hoảng sợ không thôi, khoảng cách xa như vậy mà cũng có thể bị dư uy của cuộc chiến làm bị thương thành bộ dáng này, nếu như ở gần một chút thì chắc chắn sẽ là kết cục chết không toàn thây, sức mạnh trên Thánh giai thật sự quá kinh khủng.

Mục Lương và Ma Pháp Thần lại giao thủ, mặt đất dưới chân nứt toác thành mảnh nhỏ.

Đôi mắt thâm thúy của hắn lóe lên ánh sáng, cơ thể của Ma Pháp Thân mạnh hơn trước đó, linh hôn của đối phương và cơ thể đã dung hợp hoàn mỹ hơn.
Bình Luận (0)
Comment