Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 949 - Chương 3496: Sẽ Giam Cầm Và Diệt Khẩu?

Chương 3496: Sẽ Giam Cầm Và Diệt Khẩu? Chương 3496: Sẽ Giam Cầm Và Diệt Khẩu?Chương 3496: Sẽ Giam Cầm Và Diệt Khẩu?

- Hống!

Ma Pháp Thần gầm lên một tiếng, không dựa vào ma pháp nữa, mà là lợi dụng năng lực của Ma Linh Vương tiếp tục chiến đấu với Mục Lương.

- Vù vù vù ~~~

Khí lạnh tràn ra xung quanh, thế giới trong Thiên Địa Lao Lung biến thành băng tuyết.

Mục Lương thu hồi khí tức cực lạnh còn lại, khống chế hàn băng cuốn về phía Ma Pháp Thần, hàn băng che lấp Sinh Mệnh Pháp Tắc chỉ lực, điều này có uy hiếp trí mạng đối với Ma Pháp Thần.

Ma Pháp Thần rất biệt khuất, đến tột thì cùng ai mới là Ma Pháp Thần, vì sao Mục Lương có thể vận dụng nhiều lực lượng nguyên tố như vậy?

Làm cho hắn càng hoảng sợ là lực lượng Sinh Mệnh Pháp Tắc của Mục Lương, làm cho hắn cảm nhận được tử vong.

Cơ thể của Ma Pháp Thân trở nên lớn hơn rất nhiều, sương mù đen quanh thân bắt đầu khởi động, ngăn cản công kích của hàn bảng.

Bên ngoài Thiên Địa Lao Lung, mọi người lục tục rời đi, chỉ còn lại một số ít người còn dừng lại tại chỗ, tò mò kết quả cuối cùng của trận đấu này.

- Các ngươi cảm thấy ai sẽ thắng?

Có người lên tiếng hỏi.

- Ai biết, loại cấp bậc chiến đấu này của bọn họ không phải những người như chúng ta có thể đoán được.

Những người khác lắc đầu đáp.

Kiều Nøa nuốt nước miếng, vết thương trên người đã được xử lý đơn giản.

Trong lòng cô cũng tò mò ai sẽ thắng trận chiến đấu này, chỉ là trong lòng càng thiên về quốc vương vương quốc Huyền Vũ, dù sao thì cô không quen biết vị Cường giả còn lại.

Kiều Nøa rất hối hận, cuộc đại chiến lần này đã làm cho thuộc hạ của mình tử thương thảm trọng, may mà vẫn còn tin tức tốt, tình huống của tên Sa Chí đối địch với mình cũng giống như vậy.

Vương quốc Huyền Vũ. Trong cung điện tại tầng tám Khu Vực Trung Ương. Trong chính sảnh, bốn người Hồ Tiên, Nguyệt Thấm Lan, Linh Nhi và Linh Vận ngồi vây quanh bản mạt chược, Lăng Hương thì ngồi ở bên cạnh, mọi người bắt đầu trò tiêu khiển hôm nay.

Linh Vận và Lăng Hương có mặt ở cung điện là vì được các cô gái tinh linh mời đến, nhân tiện dùng cơm trưa ở trong cung điện.

Tiểu Mật bưng khay đi tới, đặt ở trên bàn nhỏ bên cạnh, ngoan ngoãn nói:

- Vương hậu nương nương, Hồ Tiên nương nương, trà và bánh ngọt đã chuẩn bị xong.

- Ứm, lại đi cắt một mâm trái cây, nhiều trái vải một chút.

Hồ Tiên mị thanh nói.

- Tốt.

Tiểu Mật ngoan ngoãn đáp một tiếng.

Linh Vận chớp mắt đẹp, nhìn về phía ly Sinh Mệnh Trà nóng hổi, nhìn nước trà là có thể phân biệt ra được đây là Sinh Mệnh Trả cấp 3.

Hiện tại muốn mua Sinh Mệnh Trà cấp 3 cũng không dễ dàng, có tiền có thế cũng không được, cửa hàng lá trà đã thực thi mua sắm giới hạn đối với Sinh Mệnh Trà cấp 3.

Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn Linh Vận, lên tiếng nhắc nh:

- Linh Vận, đến lượt ngươi xuất bài rồi.

Mấy ngày nay Linh Vận và Lãng Hương thường xuyên đến Khu Vực Trung Ương, chủ yếu là nói chuyện phiếm với Linh Nhi, tâm sự về các loại chuyện hay việc lạ ở đại lục mới, dân dà cũng quen mặt với những người khác. - Ô ô, tốt.

Linh Vận phục hôi tỉnh thần lại, vội vã sở soạng bài mới, liếc mắt một cái rồi thuận tay đánh ra. Lãng Hương liếc bạn thân, thấp giọng nói:

- Nếu như ngươi không muốn đánh thì để ta.

- Ngươi tránh sang một bên đi.

Linh Vận liếc nhìn bạn thân, tiếp tục sở bài đánh bài.

- Dán.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên, đẩy ngã toàn bộ bài trước mặt.

Hai ngày này cô đều rất rảnh rỗi, công việc đều giao cho Tố Cẩm lo liệu, chỉ khi nào có đơn hàng lớn không giải quyết được thì mới tìm cô.

Bụng của cô gái đuôi hồ ly ngày một to hơn, cũng buông tay việc làm ăn cho Tố Cẩm xử lý, coi như là lịch luyện trước thời hạn. Không chỉ riêng cô, hai ngày này Nguyệt Thấm Lan cũng nghỉ ngơi, bên Cục Quản Lý đã có Kim Phượng và Vệ Âu Lan, cô có thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

- Ngươi lại thắng. Nguyệt Thấm Lan tiếc nuối thở dài.

- Vận khí tương đối tốt thôi.

Đôi mắt đỏ rực của Hồ Tiên hiện ra ý Cười. Linh Nhi ngây thơ nói:

- Lại thêm một ván nữa. - TỚI.

Hồ Tiên cười quyến rũ gật đầu, đĩnh bụng to xào bài chia bải.

Nguyệt Thấm Lan lấy bài, thở dài nói:

- Không biết bây giờ mấy người Mục Lương đang làm øì.

- Cha à, đang đánh nhau với Ma Pháp Thần đấy. Linh Nhi chớp chớp đôi mắt màu vàng kim đột nhiên lên tiếng.

- Cái øì?

Tay của Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan đều run lên, đồng loạt quay lại nhìn về phía cô gái tinh linh.

Linh Nhi ngây thơ nói:

- Đúng rồi, bọn họ đã đánh một ngày một đêm nha. Lãng Hương và Linh Vận đưa mắt nhìn nhau, do dự có nên tránh lui một chút hay không, lỡ như nghe được tin tức không nên nghe thì nên làm øì bây giờ, có khi nào sẽ bị giam cầm và diệt khẩu hay không?

- Cha nói cho ngươi biết à? Nguyệt Thấm Lan vội vàng hỏi.

Linh Nhi lắc đầu, thanh thúy nói:

- Không phải, là ta cảm nhận được.

Mục Lương phóng ra ảo ảnh của Thế Giới Thụ, cô đương nhiên có thể cảm nhận được biến hóa xung quanh, thậm chí nếu muốn thì cô có thể đi qua ảo ảnh của Thế Giới Thụ tới đó. Hồ Tiên cau mày hồi:

- Tình huống hiện tại thế nào?

- Cha không rơi vào hạ phong.

Linh Nhi dịu dàng trấn an. - Vậy là tốt rồi.

Hồ Tiên và Nguyệt Thấm Lan đều thở phào, quân bài mạt chược trong tay thật lâu không buông, hiển nhiên cũng không có tâm tư tiếp tục đánh mạt chược.

- Không cân lo lắng, bất cứ lúc nào ta cũng có thể đi qua đó.

Linh Nhi thanh thúy nói. Đôi mắt đẹp màu xanh nước biển của Nguyệt Thấm Lan sáng lên, hồi:

- Thật sao?

- Ừm, chỉ cần cha cho phép thì ta có thể đi qua chỉ bằng một ý niệm trong đầu.

Linh Nhi cười tươi như hoa nói.

- Vậy là tốt rồi.

Nghe được lời này, tỉnh thần khẩn trương của Nguyệt Thấm Lan cũng dịu đI.

Hồ Tiên lý trí phân tích:

- Với thực lực của Mục Lương, Ma Pháp Thân hẳn không phải là đối thủ của hắn, thắng lợi chỉ là vấn đề thời gian.

Linh Nhi gật đầu nói:

- Đúng vậy, cho nên cha mới không cho ta qua đó, hắn bảo muốn dùng Ma Pháp Thần luyện tay một chút.

- Hắn có lòng tin được, chúng ta cũng sẽ không cần lo lắng như vậy. Nguyệt Thấm Lan nói xong thì sờ bụng một cái. Lãng Hương không khỏi hỏi: - Xin hỏi, Ma Pháp Thân mà các ngươi nói là Ma Pháp Thần Mã mà chúng ta biết à?

Ở đại lục mới, Ma Pháp Thân được người khác biết đến chỉ có một vị, nhưng hắn đã tồn tại cách đây mấy ngàn năm.

- Là hắn.

Nguyệt Thấm Lan thuận miệng trả lời.

- Cái gì, hắn ta còn chưa chết à? Linh Vận và Lăng Hương cùng kinh ngạc thốt lên. Hai mắt của Nguyệt Thấm Lan hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lạnh lùng nói:

- Vốn đĩ sớm chết, chỉ là hắn ta dùng một ít thủ đoạn mới sống sót đến tận bây giờ.

Vẻ mặt của Linh Vận và Lăng Hương đều lộ ra vẻ khiếp sợ, tiêu hóa tin tức làm người ta kinh thế hãi tục này.
Bình Luận (0)
Comment