Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 956 - Chương 3503: Không Lại Làm Hại Nhân Gi...

Chương 3503: Không Lại Làm Hại Nhân Gi... Chương 3503: Không Lại Làm Hại Nhân Gi...Chương 3503: Không Lại Làm Hại Nhân Gi...

Đồng tử của Lôi Văn co rút lại, đọng nói nghiêm túc: - Ta là quốc vương của vương quốc Doãn An, nếu ngươi thả ta thì ta sẽ bồi thường cho ngươi một khoản tổn thất lớn.

- Không cần, ngươi đã chết, mọi thứ đồng dạng là của ta.

Mục Lương đạm mạc mỡ miệng.

- Không phải, ngươi làm như vậy sẽ dẫn đến đại chiến giữa hai nước. Lôi Văn sốt ruột hô lên. Mục Lương lạnh lùng nói:

- Đó là do ngươi quá để ý đến mình, cho dù có thêm mười vương quốc Doãn An thì ta cũng có thể nhẹ nhàng tiêu diệt.

Các lãnh chúa trong vương quốc Doãn An không đoàn kết, quốc vương chết thì lại đổi thành một người khác, chỉ cần bọn họ không phải ngu xuẩn thì sẽ không khai chiến với vương quốc Huyền Vũ. Lôi Văn há miệng, hiển nhiên cũng hiểu rõ điểm này, vừa rồi chỉ là muốn hù doạ Mục Lương, đáng tiếc hắn quá coi thường đối phương.

Hắn còn muốn nói điều gì, nhưng Mục Lương lại không cho hắn cơ hội này. - Ông ~~~

Thần văn Phổ Chi Pháp Tắc nổi lơ lửng đè ép vào trong, chẳng mấy chốc đã trói chặt cơ thể của Lôi Văn từng tầng một, ngay sau đó cơ thể của hắn bắt đầu phong hoá biến thành một nắm cát vàng rơi rụng đây đất.

Cường giả Chí Tôn làm cho đám người chật vật, ở trong tay Mục Lương nửa chiêu cũng không thể đỡ được mà bỏ mạng.

Đám người Di Tang nuốt nước miếng, trực quan cảm nhận được thực lực của Mục Lương, hắn muốn giết bọn họ cũng chỉ là động ý niệm trong đâu một chút. Mục Lương võ võ tay, giống như là thuận tay đập chết một con gián, vẻ mặt không hề dao động.

Lôi Văn mới tính kế hắn, cái chết kia chính là gieo gió ðặt bão, Mục Lương đối mặt kẻ địch xưa nay sẽ không mềm lòng.

- Năm trăm năm, đừng quên.

Hắn nhàn nhạt nhìn về phía bốn người Mục Thú Tộc.

- Không quên, không quên, đừng nói là năm trăm năm, một ngàn năm hay mười ngàn năm đều được.

Di Tang võ ngực một cái nÓI.

Áo Ba gật đầu thật mạnh:

- Đúng vậy, từ nay về sau chúng ta chính là thuộc hạ của Mục Lương đại nhân. - Đúng vậy.

Hoa Phất và Khang Phúc cũng øật đầu lia lịa, đồng dạng là thân sắc kiên định. - Rất tốt.

Mục Lương hài lòng gật đầu, cách không điểm chỉ, hoàn thành Khế Ước Ong Chúa vô hình.

Ly Nguyệt dịu dàng hỏi:

- Sau đó phải làm øì, về nhà à?

Mục Lương kéo tay của cô gái tóc trắng, mềm nhẹ nÓI:

- Ma Pháp Thần đã chết, vậy kế tiếp nên đi dò xét Ngân Hàng, coi như là du lịch.

- Tốt.

Ly Nguyệt cười tươi như hoa lên tiếng.

Di Tang và mấy người Hoa Phất đưa mắt nhìn nhau, dáng vẻ như vừa được cho an cơm chó.

Vương quốc Huyền Vũ. Trong cung điện Khu Vực Trung Ương.

- Cộp cộp cộp ~~~ -. Lình Nhĩ nhanh nhẹn bước vào chính sảnh cung điện, nói với cô gái đuôi hồ ly đang đắp mặt nạ dưỡng đa: - Chị Hồ Tiên, Ma Pháp Thần chết rồi.

Tay của cô gái hồ ly đuôi run lên, vội vã ngồi dậy hỏi:

- Thật à?

Tiểu Tử đang giúp nữ nhân xoa bóp gò má hồ nhỏ một tiếng, vội vã khuyên nhủ: - Hồ Tiên nương nương, cần thận một chút đừng làm tổn thương đến đứa nhỏ.

- Không sao đâu.

Hồ Tiên lên tiếng, tay vẫn là nâng ở dưới bụng.

Linh Nhi ngây thơ nói:

- Đúng rồi, cha nói với ta, bảo ta báo bình an với mọi nĐƯỜI.

- Hắn đâu rồi, không sao chứ? Hồ Tiên vui mừng hỏi.

- Không có việc gì, cha rất tốt.

Linh Nhi thanh thúy đáp.

- Vậy là tốt rồi.

Hồ Tiên thở phào một hơi, đôi mày nhíu lại giãn ra, trên mặt mang theo nụ cười thoải mái.

Cô lại nằm trên ghế sô pha, tâm trạng thả lỏng có thể nhìn thấy bằng mắt trần. Tiểu Tử đi lên trước, tháo mặt nạ dưỡng da bị trượt xuống, điều chỉnh ngay ngắn rồi dán lên mặt cô gái đuôi hồ ly một lần nữa. Đôi mắt đẹp màu vàng kim của Linh Nhi hiện ra ý cười, thanh thúy nói:

- Ta biết chị Hồ Tiên rất lo lắng cho cha, vì vậy lập tức trổ về nói cho ngươi biết đấy.

Hồ Tiên quyến rũ cười nói: - Ngươi cũng nên nói với Thấm Lan một tiếng, cô ấy cũng rất lo lắng.

Linh Nhi địu dàng đáp:

- Cô ấy đã biết rồi, trên đường về ta đã đi đến Cục Quản Lý một chuyến.

Hồ Tiên cười khẽ mở miệng:

- Vậy là tối nay cô ấy có thể ngủ an giấc rồi.

- Cha ngươi có nói khi nào trở về không?

Cô hơi nghiêng đầu hỏi. Linh Nhi thanh thúy đáp: - Không có, cha nói còn phải đi dò xét các Ngân Hàng, sẽ không trở về sớm. - Cũng đúng.

Hồ Tiên lên tiếng.

Cô vuốt ve bụng to, còn có năm tháng mới tới ngày sinh dự kiến, Mục Lương sẽ không bỏ qua.

Linh Nhi đi lên trước, tay dán lên bụng của cô gái đuôi hồ ly, ánh sáng màu vàng lóng lánh ở dưới tay cô. - Thai nhi phát dục rất tốt, chị Hồ Tiên không cần lo lắng.

Cô cười như hoa nói.

Cô gái tinh linh sẽ kiểm tra sức khỏe định kỷ cho cô gái đuôi hồ ly và Nguyệt Thấm Lan, đảm bảo thai nhi phát dục trưởng thành khỏe mạnh.

- Tốt.

Khóe môi của Hồ Tiên hơi nhếch lên. Linh Nhi ngây thơ nói:

- Được rồi, ta đi thay quần áo khác, tối nay phải đi dạo phố.

- Vẫn là đi cùng với Linh Vận và Lãng Hương à? Hồ Tiên thuận miệng hỏi. - Đúng vậy.

Linh Nhi đáp.

- Đi thôi, chơi vui vẻ.

Hồ Tiên không hỏi thêm øì, cô gái tinh linh học được kết bạn là một chuyện tốt.

- Cộp cộp cộp ~~~

Tiếng bước chân trong trẻo vang lên, Cổ Tư Mỹ đi vào chính sảnh cung điện. - Chị Hồ Tiên, ngươi lại đắp mặt nạ dưỡng da à. Cô thuận miệng lên tiếng bắt chuyện.

- Đúng vậy.

Hồ Tiên lười biếng trả lời. Mặt nạ dưỡng da là dùng nước Sinh Mệnh Trà ngâm qua, dán ở trên mặt có lợi cho da dẻ, nếu như không phải cảm thấy quá lãng phí thì cô cũng muốn dùng nước Sinh Mệnh Trà để tắm.

Cô thuận miệng nói:

- Đúng rồi, Mục Lương mới truyền tin tức về, Ma Pháp Thân đã chết.

Cổ Tư Mỹ chợt khựng lại, nụ cười trên mặt biến mất. Cô trầm mặc một hồi lâu, sau đó thư thái thở dài một hơi, nói: - Chết là tốt rồi, không cần lo lắng hắn lại tai hoạ nhân gian.

Hồ Tiên có chút bất ngờ hơi nhướng mày, vốn tưởng rằng Cổ Tư Mỹ nghe được tin tức này sẽ khóc lớn một hồi, xem ra cô ta còn kiên cường hơn so với trong tưởng tượng của mình.

- Hắn đã không còn là Ma Pháp Thần trước kia nữa. Cô thuận miệng giải thích một câu. - Ta biết, hắn ta chết không oan.

Giọng điệu của Cổ Tư Mỹ nghiêm túc.

- Cái này cũng đúng.

Hồ Tiên gật đầu nhận đồng.

Trên mặt Cổ Tư Mỹ miễn cưỡng nở một nụ Cười, mang theo tâm tình nặng nề trổ về Thiên Điện của mình.

Hồ Tiên bình tĩnh lại, Ma Pháp Thần đối với cô mà nói là kẻ địch, hắn chết là một chuyện tốt.

Nếu như không có các loại thực nghiệm của Ma Pháp Thần thì cũng sẽ không có Hư Quỷ xuất hiện, hắn không phải là đầu sỏ gây ra, nhưng chắc chắn không thoát được liên quan.
Bình Luận (0)
Comment