Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 968 - Chương 3515: Đừng Xen Vào Việc Của Ngư...

Chương 3515: Đừng Xen Vào Việc Của Ngư... Chương 3515: Đừng Xen Vào Việc Của Ngư...Chương 3515: Đừng Xen Vào Việc Của Ngư...

- Trong túi xách có vật gì? Ngải Ly vừa hỏi vừa ghi chép lại tin tức.

- Có một ngàn đồng Huyền Vũ, ba cây son môi, một cân Mệnh Trà cấp 4 vừa mới mua...

Quý phụ nghiến răng nghiến lợi, Sinh Mệnh Trà cô khó khăn lắm mới mua được thế mà lại bị người khác cướp đi như vậy.

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Ly Na hiện lên tia sáng lạnh lẽo, có lẽ mục tiêu thật sự của đối phương chính là Sinh Mệnh Trà.

Cô suy tư một lát, lại hỏi: - Dạo gần đây ngươi có ai đắc tội với ai, hoặc là có người hoài nghi không? Quý phụ suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

- Không có.

Ngải Ly Na nhắc nh:

- Được rồi, lưu lại địa chỉ của ngươi, sau đó ngươi lại đi báo án với Tuần Cảnh Vệ, có tin tức øì thì chúng ta sẽ nhanh chóng thông báo cho ngươi.

- Được rồi, các ngươi nhất định phải tìm được thứ đó về cho ta đấy.

Giọng điệu của quý phụ khẩn trương .

- Tất nhiên rồi.

Ngải Ly Na trấn an.

Quý phụ cẩn thận đi từng bước một, cô muốn đến một khu phố khác tìm Tuần Cảnh Vệ.

Ngải Ly Na suy nghĩ một chút, sau đó rời đi đuổi theo Ngôn Bảng.

- Cộp cộp cộp ~~~ -. Bóng đen chạy như bay trên đường dài, chẳng mấy chốc đã rẽ vào một con phố nhỏ khác.

Đôi mắt màu tím của Ngôn Băng lạnh lẽo vô cùng, bước nhanh đuổi theo.

- Đứng lại, còn chạy nữa thì ta sẽ tấn công!

Cô thanh lãnh hô lên. Bóng đen quay đầu liếc nhìn cô gái tóc tím, tốc độ chạy trốn nhanh hơn.

Ánh mắt của Ngôn Băng lạnh xuống, lấy ra một thanh quân nỏ từ trong ma cụ không gian chứa đựng, động tác nhanh chóng lắp xong tên nỏ.

Động tác dưới chân của cô không ngừng, nâng quân nỏ lên nhắm vào bóng đen, vừa di chuyển vừa nhắm vào mục tiêu rất khó, nhưng đối với cô gái tóc tím thì huấn luyện hàng ngày khó hơn nhiều so với cái này. - Hưu ~~~

Ngôn Băng không chút do dự bóp cò, mũi tên bắn ra. Bước chân của bóng đen dừng lại, cơ thể nhanh chóng xoay vòng sang một bên, tránh thoát tên nỏ bay vụt đến, sau đó lại lăn mình một cái thuận thế đứng lên tiếp tục chạy về phía trước.

Thần sắc trên mặt Ngôn Băng vẫn lạnh lùng như cũ, thân thủ của đối phương rất mạnh. Bóng đen lại bay qua một bức tường cao lần nữa rồi biến mất, trước khi rời đi còn ra dấu ngón cái chĩa xuống với cô gái tóc tím. Ngôn Băng bĩu môi, tốc độ chạy nhanh hơn, đồng thời thi triển năng lực thức tỉnh.

Ngay sau đó cơ thể cô xuyên qua tường.

Bóng đen còn chưa chạy xa thấy vậy giật mình, vội vã tiếp tục chạy trối chết. Ngôn Băng nâng quần nỏ lên liên tiếp bắn ra, từng mũi tên xé gió lao tới nhưng đều bị bóng đen linh hoạt tránh được.

May mà tỉ lệ người vào Ở khu vực mới chưa cao, người đi đường không nhiều, tên bắn ra không có thương tổn người ngoài. Hình như bóng đen cũng phát hiện điểm này, bắt đầu chạy về phía nhiều người, muốn dùng người đi đường hạn chế cô gái tóc tím tấn công.

Ngôn Băng cau mày, sSỢ mũi tên làm bị thương người vô tội, đành phải thu hồi quân nỏ tiếp tục truy kích.

Ánh mắt của cô lóe lên, nhìn thấy bóng đen quẹo vào một con đường khác. Chờ cô gái tóc tím cũng tiến vào con đường kia thì bóng đen đã biến mất, phạm vi xung quanh chỉ có người đi đường lộ ra thần sắc nghi ngờ.

Ngôn Băng cau mày, hướng người đi đường hỏi:

- Xin chào, vừa rồi có nhìn thấy một người mặc quần áo màu đen đi qua không? - Chạy về phía bên kia rồi. Thiếu nữ mặc váy đầm dài màu trắng chỉ về phía một con đường khác.

- Cảm ơn.

Ngôn Băng bỏ lại một cầu

rồi, chạy về phía thiếu nữ

chỉ.

- Ngươi đừng xen vào việc của người khác.

Bạn thân của thiếu nữ bất mãn nói. - Chỉ là chỉ phương hướng thôi, ta lại không có làm gì quá mức.

Thiếu nữ váy trắng không thèm để ý bĩu môi, vừa đi vừa đấu võ mồm với bạn tốt.

Ö một chỗ tối, Ngôn Băng nhìn chăm chú vào người đi đường qua lại, lông mày vẫn luôn nhíu chặt.

Cô vốn tưởng rằng kẻ chạy trốn sẽ xen lẫn trong đám đông, hiện tại xem ra là cô suy nghĩ nhiều rồi. Cô gái tóc tím lấy ra Khôi Giáp U Linh mặc vào, tiến vào trạng thái ẩn thân đi dọc theo đường phố về phía trước, tìm kiếm vị trí mà bóng đen có thể ẩn náu.

Tại phần cuối của con đường khác, bóng đen quẹo vào trong một căn nhà lâu, đồng thời cỡi áo khoác màu đen trên người ra, tiện tay gạt khảăn che mặt nhét vào trong bọc da thú, lộ ra một khuôn mặt nữ nhân trắng bệch.

Cô thở ra một hơi, lên tới lầu ba đi tới trước cửa phòng nằm ở tận cùng, giơ tay lên øõ cửa phòng theo tiết tấu.

- Cộc cộc cộc ~~~

Một lát sau, cửa phòng bị người khác từ bên trong mở ra một khe hở, một đôi mắt hung ác lộ ra, sau khi xác định thân phận của người tới mới hoàn toàn mở cửa phòng ra

Nữ nhân lắc mình vào phòng, tên mặt thẹo mới khoá cửa phòng lại.

Trong phòng có tổng cộng bốn người, ngoại trừ tên mặt sẹo và nữ nhân vừa trở về ra thì còn có hai người đàn ông trung niên.

- Thế nào rồi, có thu hoạch gì không?

Tên mặt thẹo nhìn về phía người phụ nữ vừa trổ về, vội vàng hỏi.

- Cướp được một cái, hẳn là được một cân.

Nữ nhân ngồi xuống ghế sô pha, thuận tay đặt túi xách trong ngực lên trên mặt bản. Tên mặt thẹo nghe vậy đi lên trước, vội vàng mở bọc nhỏ ra, đổ hết đồ vật bên trong ra.

- Rào rào ~~~

Các loại đồ vật được bày trên bàn, trong đó có một lọ lưu ly Sinh Mệnh Trà cực kỳ bắt mắt.

Hai người đàn ông trung niên khác cũng vây lên, giành trước một bước cầm lấy bình lưu ly, sau khi mở ra ngửi được một mùi trà thấm vào ruột øan. - Là Sinh Mệnh Trà cấp 4. Người đàn ông trung niên VuI VỀ nÓI.

- Nhưng mà chỉ có một cần.

Tên mặt thẹo đáng tiếc nói.

- Nên cảm thấy thỏa mãn đi, đủ để chúng ta uống thêm mấy ngày, vừa rồi suýt nữa thì ta đã bị bắt. Nữ nhân lạnh lùng nói. Bọn họ vốn đĩ là đạo tặc, sau khi nghe thấy sự thần kỳ của Sinh Mệnh Trà thì vội lập mưu tới vương quốc Huyền Vũ trộm lá trà

Ngay từ đầu bọn họ đã để mắt tới cửa hàng lá trà, nhưng phát hiện nơi đó được canh gác nghiêm mật, kho hàng gửi Sinh Mệnh Trà càng không cách nào tới gần, cho nên mới đánh chủ ý vào những nĐØƯười mua.

Ba người khác nghe vậy thì vẻ mặt đều nghiêm túc, trầm giọng hỏi:

- Không có ai phát hiện nơi này chứ?

- Không có, ta đi vòng một đoạn đường rất dài mới trổ về, người kia bị ta bỏ rơi rồi.

Nữ nhân xua tay đáp.

Tên mặt thẹo nghiêm túc nÓI:

- Vậy là tốt rồi, hai ngày này tạm thời không hành động, tránh cho bị người khác chú ý tới.

- Theo ta thấy, lần sau vẫn là đi trộm đi, cướp quá mạo hiểm. Người đàn ông trung niên trầm giọng lên tiếng.
Bình Luận (0)
Comment