Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 969 - Chương 3516: Quan Hệ Tốt Hơn Nữa Cũng ...

Chương 3516: Quan Hệ Tốt Hơn Nữa Cũng ... Chương 3516: Quan Hệ Tốt Hơn Nữa Cũng ...Chương 3516: Quan Hệ Tốt Hơn Nữa Cũng ...

Một người đản ông trung niên khác đi tới bên cửa số, vén màn cửa lên quan sát phía ngoài đường phố, lưu ý đến từng người khả ngh1.

- Nói thì dễ rồi, ngươi giỏi thì đi trộm đi.

Nữ nhân trợn trắng mắt. Người đàn ông trung niên mặt dày nói:

- Thân thủ của ngươi là tốt nhất trong số chúng ta, trộm đồ sẽ không bị phát hiện. - Vậy cũng không thể vẫn luôn để ta ra ngoài hành động được, các người ở nhà hưởng thụ à?

Nữ nhân tức giận mắng. Tên mặt thẹo vỗ ngực một cái nói:

- Chúng ta cũng sẽ hành động, điều tra địa hình và canh chừng giao cho chúng ta là được rồi, sau khi thành công còn phải tiếp ứng ngươi rời đi.

Nữ nhân giật giật khóe miệng, trầm tư chốc lát nỒI:

- Vậy cũng phải đợi qua vài ngày nữa mới hành động, mấy ngày này các người đi ra ngoài xem xét mục tiêu. - Tốt.

Ba người đàn ông đáp ứng một tiếng.

Nữ nhân ngồi dậy nói:

- Pha bình trà uống đi.

- Không bán à?

Tên mặt thẹo sửng sốt một chút... Người đàn ông trung niên tức giận nói:

- Ngươi ngốc à, thứ tốt thì phải thưởng thức trước, có nhiêu thì mới lấy đi chợ đen bán.

- Cũng đúng, nghe nói uống Sinh Mệnh Trả có thể kéo dài tuổi thọ, ngươi nói chúng ta có thể sống đến mấy trăm tuổi không? Trên mặt của tên mặt thẹo lộ ra vẻ chờ mong.

Nữ nhân lạnh nhạt nói: - Ngươi suy nghĩ nhiêu rồi, uống thường xuyên là có thể kéo dài tuổi thọ, nhưng sống thêm mấy trăm năm là không có khả năng, trừ phi có thể trộm được Sinh Mệnh Trà cấp 1.

- Sinh Mệnh Trà cấp 1 đều bị những quốc vương kia lấy đi rồi, chỉ dựa vào chúng ta thì không cách nào trộm được.

Tên mặt thẹo lộ ra vẻ mặt tiếc nuối nói.

Những người khác trầm mặc, cho đến khi mùi trà bay ra xung quanh thì bọn họ mới lên tinh thần, mắt không chớp nhìn chằm chằm nước trà màu vàng trong ly.

- Mọi người nếm thử đi. Nữ nhân bưng trà nóng lên, nhẹ nhàng thổi vài cái rồi nhấp một miếng.

Nước trà theo yết hầu chảy xuống bụng, đôi mắt đẹp của cô lập tức sảng ngời, cảm giác cả người thoải mái cực kỳ, giống như là ngâm mình trong suối nước nóng. - Thứ tốt.

Mấy người còn lại đều lên tiếng thán phục.

Đôi mắt nữ nhân sáng ngời, quyết định nói:

- Mấy ngày này xem xét mục tiêu nhiều hơn, chúng ta phải thu thập càng nhiều Sinh Mệnh Trà, sau này nhất định có thể bán được giá tốt.

- Đúng vậy.

Tên mặt thẹo gật đầu nhận đồng.

Mấy người tụ tập lại một chỗ bắt đầu thương thảo kế hoạch mới, sau cùng quyết định đi đến khu đông thành nơi có nhiều người giàu có hơn, nơi đó có thể trộm được càng nhiều Sinh Mệnh Trà. we&%&

Khu bắc thành, trên đường dài.

Ngôn Băng lạnh mặt đứng ở bên đường, cô đã hoàn toàn mất dấu kẻ trộm túi xách. - Cộp cộp cộp ~~~

Ngải Ly Na từ đằng xa chạy đến, nhìn thấy cô gái tóc tím thì nhanh chóng tăng tốc tới gần.

- Ngôn Bảng, tìm được người chưa?

Cô vội vàng hỏi.

- Không có, đã mất dấu rồi.

Ngôn Băng lắc đầu.

Ngải Ly Na thở dài một tiếng, lại hỏi:

- Đáng tiếc, vậy có thấy rõ tướng mạo của đối phương không?

- Không có, cô ta chạy quá nhanh.

Ngôn Băng lại lắc đầu lân nữa.

Ngải Ly Na nghiêm túc nói: - Trên đường cường đoạt đô vật, việc này có tính chất quá ác liệt, phải khiến người của Tuần Cảnh Vệ coi trọng mới được. - Ứm, nhưng mà ngày nghỉ hôm nay coi như là phế đi. Ngôn Băng nhìn về phía cô gái tóc hồng.

- Có lẽ là ta không có số nghỉ ngơi.

Ngải Ly Na b1u môi nói. Ngôn Băng võ võ vai bạn thân, trấn an:

- Lần sau bù vào, bây giờ chúng ta đi Tuần Cảnh Vệ khu bắc thành một chuyến. - Cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Ngải Ly Na bất đắc dĩ nhún vai, theo cô gái tóc tím đi đến Tuần Cảnh Vệ khu bắc thành.

Chờ hai người bận rộn xong trổ về Khu Vực Trung Ương đã là ba giờ chiều. Trong cung điện, Ly Nguyệt và Linh Nhi đang nói chuyện phiếm.

- Cha đã không ra ngoài một tháng rồi. Linh Nhi vừa nói vừa ăn một. miếng bánh øa tô.

- Hắn bề bộn nhiều việc. Ly Nguyệt dịu dàng giải thích.

Linh Nhi ngây thơ nói:

- Ta biết, chỉ là có chút nhớ hắn.

Đáy mắt của Ly Nguyệt hiện ra ý cười, thanh thúy hỏi:

- Mấy ngày nay không đi chơi với mấy người Lăng Hương à?

- Không có, chị Thấm Lan nói, dù quan hệ có tốt hơn nữa thì cũng cần có giữ khoảng cách.

Linh Nhi gật gù đắc ý nói. - Nói cũng phải.

Ly Nguyệt gật đầu nhận đồng.

- Cộp cộp cộp ~~~

Ngôn Băng và Ngải Ly Na một trước một sau đi vào cung điện, hai người thoạt nhìn không mấy hào hứng lắm.

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi: - Các ngươi đã xảy ra chuyện øì vậy, sao mặt ai nấy đều bí xị thế?

Ngải Ly Na ngồi xuống, một lời khó nói hết:

- Ngày hôm nay chúng ta được nghỉ, vốn định đi ra ngoài thả lỏng một chút, kết quả gặp phải sự kiện cướp đoạt bên đường, chúng ta đuổi theo nửa ngày cũng không tìm được đối phương. - Chạy rồi à?

Ly Nguyệt cau mày lại.

- Ừm, mất dấu rồi.

Ngôn Băng mím môi đáp. - Hình dạng thì sao, có Nhìn thấy rõ không?

Ly Nguyệt nghiêm túc hỏi. Ngôn Băng và Ngải Ly Na đều lắc đâu, giải thích:

- Cô ta che mặt, còn mặc một thân màu đen, căn bản không có bất kỳ đặc điểm nhận dạng nào.

- Vậy thì muốn bắt được đối phương đúng là không dễ dàng.

Đôi mắt đẹp màu trắng bạc của Ly Nguyệt lóe sảng.

Ngải Ly Na gật đầu nói:

- Đúng vậy, nhưng mà đã để cho Tuần Cảnh Vệ bên kia tăng số nhân viên tiến hành tuần tra, ngăn chặn loại chuyện này xảy ra lần nữa.

- Cướp đồ vật gì vậy? Ly Nguyệt hỏi.

- Một cái túi xách, bên trong có Sinh Mệnh Trà. Ngải Ly Na đáp.

Ly Nguyệt suy nghĩ một chút, nói:

- Đối phương hẳn là nhìn trúng Sinh Mệnh Trà, phái người cải trang thành khách mua trà, đi dạo quanh khu bắc thành và khu nam thành một chút, hẳn là có thể hấp dẫn người kia lại ra tay. - Đây là một biện pháp tốt. Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Ly Na sáng lên.

- Phái ai đi bây giờ?

Ngôn Băng ngước mắt hỏi. Ly Nguyệt nhàn nhạt đáp: - Để cho người mới đi thôi, bọn họ lạ mặt, tỷ lệ bị phát hiện không lón.

- Cũng tốt, để ta đi an bài. Ngôn Băng nói xong thì đứng lên đi ra ngoài.

- Cần ta giúp một tay không?

Linh Nhi chớp đôi mắt đẹp màu vàng kim.

Ly Nguyệt kinh ngạc hỏi:

- Ngươi có thể tìm được những người đó à?

Linh Nhi cười tươi như hoa đáp:

- Đương nhiên, lục thực trong vương quốc đều là sân nhà của ta, tìm người vẫn là rất đơn giản. Vương quốc Huyền Vũ tự thành một thế giới, cô gái tinh linh là sinh mệnh do Thế Giới Thụ tạo ra, có thể khống chế phần lớn lục thực trong vương quốc. Hai mắt của Ly Nguyệt loé sáng, suy nghĩ một chút nỒI:

- Trước mắt thì không cần, coi như là cho những người mới kia cơ hội lịch luyện, chờ bọn họ không tìm được ngươi thì lại giúp một tay. - Được rồi. Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment