Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ (Dịch)

Chương 984 - Chương 3531: Sinh Con? Chúng Ta Cố Gắn...

Chương 3531: Sinh Con? Chúng Ta Cố Gắn... Chương 3531: Sinh Con? Chúng Ta Cố Gắn...Chương 3531: Sinh Con? Chúng Ta Cố Gắn...

- Được rồi, yên tâm đi. Mục Lương nói rồi sửa chăn lại cho nữ nhân. Hắn ôm lấy con gái, cúi người hôn lên trên trân Hồ Tiên, dịu dàng nói:

- Ngày mai gặp lại.

- Ngày mai gặp lại.

Hồ Tiên thoải mái cười một tiếng.

Mục Lương nhẹ gật đầu, ôm lấy con gái rời khỏi Thiên Điện. Hắn trở lại thư phòng, đặt con gái vào trong chiếc Øiường cho trẻ sơ sinh đã sớm chuẩn bị tốt.

= (O5 0]

Tiểu công chúa nâng hai tay lên rồi nắm lại, phát ra âm thanh bập bẹ và ngây nøô.

- Không buồn ngủ à?

Mục Lương lấy ra một món đồ chơi bằng lông nhung, để cho con gái ôm chơi.

- Khanh khách ~~~ Tiểu công chúa cầm lấy đồ chơi lông nhung, đôi mắt tròn xoe màu vàng phấn vụt sáng.

Mục Lương nói với Øiọng điệu khẳng định:

- Từ Từ, có cha ở đây, con sẽ thật vui vẻ lớn lên.

Lúc này, trong lòng hắn tràn đầy cảm khái, mình thật sự là cha, ở dị thế giới có một huyết thống chí thân.

- Cọt kẹt ~~~ Cửa thư phòng bị nhẹ nhàng đẩy ra, Ly Nguyệt ló đầu vào, thấy Mục Lương còn chưa ngủ, cô mới cất bước đi vào thư phòng.

- Còn chưa ngủ ả?

Mục Lương quay đầu lại địu dàng hỏi.

Ly Nguyệt nhẹ nhàng đáp: - Không ngủ được, đến xem tiểu công chúa.

- Ngươi có thể ôm cô. Mục Lương ra hiệu.

Ly Nguyệt đi lên trước, nhìn chăm chú vào tiểu công chúa trong nôi, øương mặt đều trổ nên dịu dàng.

Cô ôm lấy tiểu công chúa, cảm thán nói:

- Con bé thật sự quá nhỏ, ta sợ làm đau cô.

- Không đâu, cô ấy không yếu ớt như vậy.

Mục Lương khẽ cười nói. Cô gái tóc trắng ôm lấy tiểu công chúa, động tác vẫn rất căng cứng.

Mục Lương xích lại gần nÓI:

- Tên của con bé là Mục Phương Tiên, nhũ danh là Từ Từ.

- Từ Từ, rất êm tai.

Đôi mắt đẹp màu trắng bạc của Ly Nguyệt sảng lên, bắt đầu nhỏ giọng gọi nhũ danh của tiểu công chúa. Mục Lương mỉm cười nói: - Chờ sau này con của chúng ta sinh ra, cũng sẽ có một cái tên rất dễ nghe. - Đây đều là chuyện sau này, hiện tại bụng của ta không có động tĩnh øì đâu. Ly Nguyệt thở dài một tiếng.

Mục Lương võ võ vai cô, trấn an nói:

- Không vội, chúng ta từ từ sẽ đến thôi. - Ta biết.

Ly Nguyệt ngượng ngùng lên tiếng.

- Ha ha ha ~~~

Tiểu công chúa giơ tay lên, nhìn chằm chằm vào Ly Nguyệt rồi cười khúc khích, dáng vẻ đáng yêu kia làm cho trái tim của cô gái tóc trắng tan chảy.

- Thật tốt.

Đôi môi hồng của Ly Nguyệt mấp máy, trong lòng cũng muốn có một đứa con cho riêng mình. Cô ôm lấy tiểu công chúa rồi đi bộ trong thư phòng, cho đến khi tiểu công chúa chậm rãi ngủ thiếp đi thì mới cần thận thả lại trong nôi.

- Chúng ta cố gắng một chút.

Mục Lương đột nhiên kéo tay của cô gái tóc trắng rồi nói một câu.

- Cái gì?

Ly Nguyệt sửng sốt hỏi lại. Đôi mắt thâm thúy của Mục Lương loé sáng, im lặng bế cô gái tóc trắng lên, xoay người đi về phía phòng nghỉ.

- A, tiểu công chúa còn ở đây.

Ly Nguyệt thấp giọng nói. Mục Lương bình thản đáp: - Không sao đâu, phòng nghỉ cách âm rất tốt.

- Nếu tiểu công chúa tỉnh lại, đột nhiên khóc thì làm sao bây giờ? Ly Nguyệt nhíu mày.

- Không sao, mặc dù phòng nghỉ cách âm tốt, nhưng ta vẫn có thể nghe thấy động tĩnh bên ngoài. Mục Lương bước chân kiên định nói.

Đôi môi hồng của Ly Nguyệt giật giật, lỗ tai đỏ bừng bị nam nhần ôm vào trong phòng nghi.

Sau một tiếng... Trong nôi, tiểu công chúa mở mắt ra, cái miệng nhỏ hé mở.

—_ "` .

Tay chân của cô lay động vài cái, phát ra mấy tiếng ê a,

Ngay sau đó, cửa phòng nghỉ bị đấy ra.

Mục Lương khoác áo khoác đi tới bên cạnh nôi, ngửi được một mùi thối.

- Từ Từ tè dầm à? Ly Nguyệt ló đầu ra từ phía sau hắn.

- ..Hình như là vậy.

Mục Lương co giật khóe miệng.

- Ta đi bảo Tiểu Tử tới dọn dẹp.

Ly Nguyệt vội vàng nói.

- Đi thôi.

Mục Lương đổ khóc đỡ CƯỜI. Hắn là quốc vương, loại chuyện này đương nhiên không cần tự mình làm. Chẳng mấy chốc Tiểu Tử đã đến thư phòng, ôm tiểu công chúa rời đi.

Cô đã có kinh nghiệm tắm cho tiểu công chúa, không phải lần đầu tiên làm những việc này.

Từ lúc cô gái đuôi hồ ly mang thai, nhóm tiểu hầu gái luân phiên đi bệnh viện học tập làm thế nào chăm sóc trẻ nhỏ, bao gồm những việc như tắm rửa, đút đồ ăn, thay quần áo, V.V..

- Tiếp tục chứ?

Mục Lương nhìn về phía cô gái tóc trắng.

- Lần sau đi, ta đi xem tiểu Từ Từ.

Ly Nguyệt bỏ lại một câu rồi đi theo Tiểu Tử đến Thiên Điện khác.

- Được rồi...

Mục Lương đổ khóc đỡ CƯỜI. - Đồng đồng đông ~~~ Sáng sớm, trong Vương Quốc Huyền Vũ vang lên từng tiếng chuông lâu dài, một ngày mới bắt đầu. “Đối oi cc

Tiếng chuông qua đi, bên trong cung điện vang lên tiếng khóc của tiểu công chúa.

- Công chúa điện hạ ngoan nào, đừng khóc.

Tiểu Tử ôm tiểu công chúa ở trong phòng khách, cố gắng làm cho cô bé ngừng khóc.

Đám người Ba Phù dịu dàng nói:

- Đừng khóc, ngươi khóc làm cho chúng ta rất đau lòng.

Nhóm tiểu hầu gái đều vây quanh tiểu công chúa, nghĩ hết biện pháp để cô không khóc nữa.

- Mới sáng sớm, có chuyện gì vậy?

Hi Bối Kỷ ngáp một cái từ trong Thiên Điện đi ra, tóc tai rối bời như tổ qua.

- Tiểu công chúa lại khóc. Ba Phù đau lòng nói.

Hi Bối Kỳ nghe vậy lập tức lên tinh thần, suy đoán:

- Có khi nào là đói bụng không?

- Không biết, Hồ Tiên nương nương còn chưa tỉnh.

Tiểu Tử nhìn về phía Thiên Điện.

- Ta đi xem thử. Hi Bối Kỳ đi về phía Thiên Điện nơi cô gái đuôi hồ ly nghỉ ngơi.

- Cọt kẹt ~~~

Cô nhẹ nhàng đấy cửa phòng ra, nhìn thấy Hồ Tiên trên øiường vẫn còn nøØủ say.

- Hồ Tiên?

Hi Bối Kỷ nhỏ giọng kêu. Cô gái đuôi hồ ly không có phản ứng, cho đến khi tiếng khóc của tiểu công chúa từ khe cửa truyền vào trong phòng.

- Từ Từ khóc à?

Hồ Tiên lập tức thức dậy, đứng dậy nhìn về phía cô gái Ma Ca Rồng ngoài cửa. - Từ Từ, đó là tên của tiểu công chúa à?

Hi Bối Kỳ chớp chớp mắt đẹp, cô phản ứng kịp, vội vã xoay người lại hô:

- Đúng vậy, mau ôm tiểu công chúa tới đây.

Tiểu Tử vội vã đi vào Thiên Điện, đưa tiểu công chúa vào trong lòng cô gái đuôi hồ ly.

- Mọi người đi ra ngoài đi. Hồ Tiên ngước mắt liếc nhìn đám người.

- Ô ô, tốt.

Hi Bối Kỳ vội vã đóng cửa phòng Thiên Điện.

Không lâu sau, tiếng khóc trong Thiên Điện biến mất. - Hô ~~~

Mọi người thổ phào một hơi, tiểu công chúa không khóc chính là tốt rồi.

- Cộp cộp

Nguyệt Thấm Lan từ trong Thiên Điện đi ra, bụng của cô cảng lúc càng lớn.

- Vương hậu nương nương. Ba Phù và các tiểu hầu gái khác cung kính hành lễ.

- Ừm, vừa rồi nghe tiểu công chúa khóc, xảy ra chuyện øì vậy?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã hỏi.
Bình Luận (0)
Comment