Chương 3535: Nguyệt Thấm Lan Sinh
Chương 3535: Nguyệt Thấm Lan SinhChương 3535: Nguyệt Thấm Lan Sinh
- Quả nhiên là nghe hiểu được.
Đôi mắt của Mục Lương sáng lên, lại có nhận thức mới đối với con gái.
- Lúc này mới qua một tháng, điện hạ đã có thể nghe hiểu được tiếng người, quá lợi hại rôi. Đám người Tiểu Mật thân phục lên tiếng.
— "` a~~~
Tiểu công chúa bĩu môi, y y nha nha không biết đang biểu đạt cái øì. Mục Lương suy nghĩ một chút, khuyên nhủ:
- Phải ngủ trưa mới có thể cao được, biết không?
— _\ a~~~
Tiểu công chúa chớp chớp mắt vàng phấn, buông lỏng tay đang nắm lấy tay áo của cha.
- Ôm con bé đi ngủ đi. Mục Lương cười đưa con gái vào trong lòng Tiểu Tử. - Vâng, bệ hạ.
Tiểu Tử âm thâm thổ phào một hơi, ôm lấy tiểu công chúa cẩn thận từng l¡ từng tí đi đến Thiên Điện.
Tiểu Mật ngoan ngoãn hỏi: - Hôm nay bệ hạ đi ra sớm như vậy là đã làm xong việc rồi à?
- Ừm, Hồ Tiên nương nương của các ngươi đâu? Mục Lương ôn hòa hỏi. Tiểu Mật ngây thơ đáp: - Hồ Tiên nương nương đang ngủ trưa.
- Được rồi, vậy ta đi thăm vương hậu.
Mục Lương bỏ lại một cầu rồi cất bước đi về phía Thiên Điện của Nguyệt Thấm Lan, muốn chia sẻ niềm vui khi chế tác thành công điện thoại di động ma huyễn.
Nguyệt Thấm Lan nửa tựa ở trên đầu giường đọc sách, bụng cao cao nổi lên. Thanh Vụ và Ba Phù ở bên cạnh, thỉnh thoảng lại thêm chút nước nóng vào ly.
- Các ngươi không cần coi chừng ta, bận việc gì thì đi làm đi.
Nguyệt Thấm Lan liếc nhìn hai người.
- Chăm sóc vương hậu nương nương chính là chuyện quan trọng nhất. Thanh Vụ nghiêm túc nói. - Đúng vậy. Ba Phù gật đầu đồng ý. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nỒI:
- Vậy ngồi xuống đi, đừng đứng ngây ngốc cả ngày như vậy.
- Không cần, chúng ta không mệt nha.
Ba Phù lắc đầu đáp. Nguyệt Thấm Lan nhấc mắt lên, ưu nhã nói:
- Ta nói mà cũng không nghe ảà?
Ba Phù và Thanh Vụ liếc nhau, kéo ghế muốn ngồi xuống.
- Cộc cộc cộc ~~~
Lúc này cửa phòng bị gõ. - Thấm Lan, ta vào được không?
Ngoài cửa vang lên giọng nói của Mục Lương.DOC FULL. VN - K h o t r u y ệ n d i ch m i ễ n p h í
- bệ hạ tới rồi.
Đôi mắt đẹp của Ba Phù và Thanh Vụ sáng lên. - Cọt kẹt ~~~
Cửa phòng bị đẩy ra, Mục Lương cất bước đi vào, hai mắt chạm vào đôi mắt màu xanh biển của cô gái ưu nhã.
- Hôm nay ngươi đi ra sớm như vậy, là điện thoại di động ma huyễn chế tạo xong rồi à?
Nguyệt Thấm Lan nhạy bén hỏi.
Mục Lương cười một tiếng, øật đầu trả lời: - Đúng vậy.
- Nhanh, mau lấy ra cho ta xem.
Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ mặt vui mừng, vỘi vã buông sách trong tay xuống.
Mục Lương đi lên trước, lấy điện thoại di động ma huyễn ra khỏi không gian tùy thân.
Trên mặt Nguyệt Thấm Lan lộ ra vẻ tò mò, nhận lấy điện thoại di động ma huyễn thưởng thức.
Mục Lương tay cầm tay giảng giải:
- Đây là phím khởi động, hai cái này là điều chỉnh âm lượng to nhỏ...
Chỉ trong một thời gian ngắn Nguyệt Thấm Lan đã học xong cách sử dụng điện thoại di động ma huyễn, cảm thấy rất hứng thú đối với trò chơi nhỏ trong đó.
- Chỉ có ba trò chơi nhỏ này thôi à? Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi.
Mục Lương ôn hòa đáp:
- Sau này sẽ tăng lên.
- Ta rất chờ mong còn sẽ có thêm trò chơi gì mới. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.
- Ta đã có ý tưởng, chờ khi nào rảnh rỗi lại làm tiếp. Mục Lương vươn tay nhẹ nhàng xoa bụng của nữ nhân. - Tốt.
Nguyệt Thấm Lan vươn tay đặt lên trên mu bản tay của Mục Lương lại.
Thanh Vụ và Ba Phù đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy đã ăn no chén cơm chó này.
Đột nhiên, Nguyệt Thấm Lan hơi cau mày, cảm thấy dưới thân một mảnh mát lạnh, chẳng mấy chốc đã làm ướt một mảng giường lớn. Mục Lương cũng nhận thấy có gì đó không đúng, chấn động tinh thần, quay đầu ra lệnh:
- Nước ối võ rồi, nhanh chuẩn bị đồ để sinh!
Ba Phù và Thanh Vụ nghe vậy thì vẻ mặt nghiêm túc, vội vã rời đi chuẩn bị nước nóng vả vải sạch sẽ. Thanh Vụ vừa chạy vừa hô: - Nhanh lên, vương hậu nương nương sắp sinh rồi, mau đi mời bác sĩ Lị Liên tới. - Được rồi, ta lập tức đi mời cô ấy.
Tiểu Mật đáp một tiếng, vội vàng chạy bước nhỏ rời khỏi Khu Vực Trung Ương. Mục Lương nắm tay Nguyệt Thấm Lan, trấn an nói:
- Không có chuyện øì đầu. - Ứm.
Nguyệt Thấm Lan hít sâu một hơi, có thể cảm nhận được đứa trẻ trong bụng đang động.
Cô nhìn về phía nam nhân trước mắt, dịu dàng nói:
- Ngươi đi mau đi, nơi này có mấy người Tiểu Mật rồi. - Tôi không sao, ta ở đây VỚI nØƯƠI.
Mục Lương nói với Øiọng điệu kiên định.
Đôi môi hồng của Nguyệt Thấm Lan giật giật, có chút ngøượng ngùng.
- Cọt kẹt ~~~ Cửa bị đẩy ra, Thanh Vụ bưng nước nóng tiến vào, Ba Phù đi theo ở phía sau, đưa vào hơn mười cái khăn lông sạch sẽ, ngoại trừ cái đó ra còn có rất nhiều bí dược chữa thương.
Nguyệt Thấm Lan nhìn đống đồ kia, không hiểu sao lại cảm thấy khẩn trương hơn.
Lại qua nửa giờ, LỊ Liên vội vã đi tới.
Cô là bị tiểu hầu gái cưỡi xe máy mang về, tóc bị gió lớn thổi có chút rối loạn. - Bệ hạ vạn an, vương hậu nương nương vạn an.
Lị Liên cung kính hành lễ. Mục Lương trầm giọng nÓI:
- Miễn lễ, mau đến xem cô ấy.
- Vâng.
Lị Liên nghe vậy vội vàng tiến lên, cẩn thận kiểm tra cơ thể Nguyệt Thấm Lan. Mấy phút sau, cô thở phào nỒI:
- Bệ hạ, vương hậu nương nương cần khoảng một tiếng nữa mới sinh.
- Ta biết rồi.
Nguyệt Thấm Lan hít một hơi thật sâu.
- Ta đi tắm rửa khử trùng. LỊ Liên cung kính đứng lên nói.
- Đi thôi.
Mục Lương lên tiếng. Hắn trở về cầm tay của Nguyệt Thấm Lan, bình tính nói:
- Ngươi vất vả rồi.
Nguyệt Thấm Lan lắc đầu nÓI:
- Cái này có øì vất vả, đây là con của chúng ta mà. Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, lúc này im lặng là vàng.
Thời gian trôi qua, Nguyệt Thấm Lan cảm nhận được đau đớn, cơn đau cảng ngày càng kịch liệt.
Cô nghĩ đến lời nói của Hồ Tiên, bắt đầu tập hít sâu. Lị Liên đã trở về, bắt đầu động tác kế tiếp.
Ngoài cửa, đảm người Ly Nguyệt đều ở đây, lo lắng chờ đợi.
- Cộp cộp cộp ~~~
Tiếng bước chân vội vã truyền đến, Nguyệt Thấm Di chạy vào chính sảnh.
- Thế nào rồi? Cô sốt ruột nói hỏi. Nguyệt Thấm Di nhận được tin tức thì lập tức chạy về, một đường vội vàng không ngừng nghỉ.
- Mới vừa bắt đầu.
Ly Nguyệt bình tĩnh đáp. Hồ Tiên trấn an nói:
- Mục Lương ở bên trong, sẽ không có chuyện øì đầu. - Vậy là tốt rồi.
Nguyệt Thấm Di thở phào một hơi.
Cô biết, chỉ cần Mục Lương ở bên trong thì em gái sẽ không có nguy hiểm, cứ an tâm chờ đợi là được. Trong lòng cô còn có chút khẩn trương, Nguyệt Thấm Lan là chí thân của cô, một lúc nữa thôi cô còn sẽ nghênh đón thêm một người nhà mới.
Trong sự lo lắng chờ đợi của các cô gái, nửa giờ trôi qua rất nhanh.
Nguyệt Phi Nhan cắn môi dưới nhìn chằm chằm cửa Thiên Điện, thì thầm: - Mẹ...