Chương 3536: Ngươi Nghe Một Chút Bản T...
Chương 3536: Ngươi Nghe Một Chút Bản T...Chương 3536: Ngươi Nghe Một Chút Bản T...
Trong phòng không ngừng có tiếng kêu đau, nghĩa là còn chưa kết thúc.
- Thật sự sẽ không có chuyện øì sao?
Nguyệt Thấm Di không khỏi khẩn trương.
- Chờ một chút đi.
Hồ Tiên lên tiếng trấn an. Cô là người từng trải, nhưng mà hiện tại trong lòng cũng có chút khẩn trương.
-OaA.. A.. À.. ~~~ Mấy phút sau, một tiếng khóc vang đội truyền ra từ trong Thiên Điện.
- Sinh rồi.
Nghe được lời này, cả người Nguyệt Thấm Di lập tức trầm tĩnh lại.
Hi Bối Kỳ mong đợi nói:
- Thật tốt quá, không biết là công chúa hay là vương tử đây?
- Là vương tử, mẹ con bình an. Trong phòng truyền ra điọng nói của LỊ Liên.
- Là vương tử, thật tốt quá! Đám người Tiểu Tử hưng phấn reo lên.
- Mẹ con bình an là tốt rồi, như vậy ta yên tâm.
Trên mặt Nguyệt Thấm Di có nụ cười, sự lo lắng trong lòng bị quét sạch. Ngải Ly Na vội vàng nói:
- Nhanh ôm ra xem một chút.
- Đừng nóng vội, còn phải chà lau tắm rửa cho đứa bé nữa.
Hồ Tiên liếc nhìn cô gái tóc hồng rồi chậm rãi giải thích.
- Vậy được rồi....
Ngải Ly Na tiếc nuối lè lưỡi một cái.
Trong Thiên Điện, Nguyệt Thấm Lan yếu ớt nằm trên øiường lớn, được Mục Lương nâng dậy đút một ly nước trà sinh mệnh. = ỤC ựC ~
Một ly nước trà rơi xuống bụng, Nguyệt Thấm Lan giống như là sống lại đầy máu, về mặt hồng hào, cơ thể cũng không còn đau nữa.
- Cảm giác thế nào rồi? Mục Lương ôm đứa bé trai vào lòng hỏi.
- Thoải mái hơn nhiều rồi. Nguyệt Thấm Lan dịu dàng mổ miệng, vươn tay ra chạm vào con trai vẫn còn đang khóc râm ri.
- Chúc mừng bệ hạ và vương hậu nương nương mừng đến vương tử.
LỊ Liên vui vẻ chúc mừng từ tận đáy lòng.
- Vất vả cho ngươi rôi. Mục Lương cười một tiếng. LỊ Liên nhẹ giọng nói:
- Đây là điều mà ta nên làm.
Mục Lương gật đầu nói: - Trở về đi, nếu có việc thì ta sẽ cho người đi gọi nøØươi.
- Vâng.
Lị Liên cung kính hành lễ, đứng dậy rời đi. -Oaaa~~~
Tiểu vương tử ngừng khóc, đôi mắt ướt át nhìn về phía nam nhân.
Cậu bé có đôi mắt màu vàng lam, sâu trong tròng mặt có từng vòng văn lộ tối màu, ngoại trừ màu sắc không giống ra, còn lại đều giống hệt như đôi mắt của Mục Lương.
- Ngươi định tên cho hắn là gì?
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng hỏi.
Mục Lương không suy tư, nói thăng:
- Mục Cảnh Lam, thế nào? - Mục Cảnh Lam, tên rất dễ nghe.
Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan sáng lên, còn dễ nghe hơn cả những cái tên mà mình chọn trong lúc buồn chán.
Mục Lương ôn hòa nói:
- Nhũ danh là Tiểu Cảnh.
- Vậy gọi tên này đi. Nguyệt Thấm Lan ưu nhã øật đầu.
Cô vươn tay ra đùa Øiốn mặt của con trai, dịu đàng nÓI:
- Tiểu Cảnh, thích tên này không? —_ _\ a~~~
Tiểu vương tử ngây ngô kêu, một đôi mắt sáng như sao.
Mục Lương nhẹ nhàng xoa mặt của con trai, ôn hòa nÓI:
- Tiểu Cảnh, ngươi đã có ba người chị rồi.
Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển:
- Ba người chị? - Phi Nhan, Linh Nhi và Từ Từ.
Mục Lương giải thích.
- Cũng phải, đúng là ba n8ười chị.
Nguyệt Thấm Lan chợt hiểu ra, mặt mày hiện ra ý cười nhìn đứa bé trong lòng nam nhân.
Mục Lương nhìn về phía cô, nhẹ nhàng nói:
- Mới sinh con xong, cơ thể vẫn là bị hao tổn, ngươi ngủ một lát đi.
- Vậy ngươi ôm Tiểu Cảnh ra ngoài cho mọi người xem ởi, sau đó đưa đi nghỉ ngơi.
Nguyệt Thấm Lan gật đầu nói.
- Tốt.
Mục Lương gật đầu một cái, lại truyền một luồng nguyên tố sinh mệnh vào trong cơ thể Nguyệt Thấm Lan.
Mí mắt của Nguyệt Thấm Lan bắt đầu khép lại, chẳng mấy chốc đã ngủ Say.
Mục Lương nhẹ tay nhẹ chân đứng dậy, ôm con trai cũng đang ngủ đi ra ngoài, biết đâm người Hồ Tiên lo lắng, muốn để cho các cô nhìn Tiểu Cảnh. ¬...
Cửa Thiên Điện mỡ ra, hắn lập tức đối diện với ánh mặt của các cô gái.
- Thế nào rồi?
Hồ Tiên vội vàng hỏi. Mục Lương dịu dàng nói: - Thấm Lan đang ngủ.
- Tốt, cho ta xem tiểu vương tử.
Hai mắt đỏ rực của Hồ Tiên sáng ngời.
- Hắn cũng đang ngủ. Mục Lương nói xong thì đặt đứa trẻ vào trong lòng cô gái đuôi hồ ly.
Hồ Tiên nghe vậy thì nhẹ tay nhẹ chân ôm đứa nhỏ vào lòng, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thịt mum múp, trái tỉm như muốn tan ra. Cô khen ngợi:
- Đáng yêu giống như là Từ Từ vậy.
Hai mắt Hi Bối Kỳ sáng nØỜi nói:
- Thật sự rất dễ thương, ta muốn véo má hắn một cái. - Đây chính là em trai lần đầu tiên gặp mặt của ta à. Nguyệt phi Nhan chen vào nói. Hồ Tiên nhìn về phía Mục Lương, quyến rũ hỏi:
- Hắn gọi là øì, ngươi đặt tên chưa?
- Mục Cảnh Lam, nhũ danh là Tiểu Cảnh.
Mục Lương ôn hòa đáp.
- Tiểu Cảnh, tên rất êm tai.
Hồ Tiên lên tiếng khen ngợi.
- Tiểu Cảnh, ta là tỷ tỷ của ngươi đấy. Nguyệt Phi Nhan hưng phấn nói.
Hi Bối Kỳ trợn trắng mắt liếc cô gái tóc đỏ, nhắc nh:
- Suyt, Tiểu Cảnh đã ngủ, ngươi đừng quá lớn tiếng. - Thật xin lỗi, ta vui quá nên quên mất.
Nguyệt Phi Nhan áy nây xin lỗi.
Mục Lương mỉm cười nói: - Bây giờ để Tiểu Cảnh ngủ đã, chờ tối nay lại để cho mọi người làm quen nhau. - Được rồi, Tiểu Tử, ôm Tiểu Cảnh đi nghỉ ngơi đi. Hồ Tiên nói xong thì nhìn về phía tiểu hầu gái.
- Vâng.
Tiểu Tử đi lên trước, ôm tiểu vương tử rời đi.
Ngải Ly Na cảm thán nói: - Thật tốt quá, có hai đứa trẻ, sau này cung điện sẽ náo nhiệt hơn.
- Đúng vậy, náo nhiệt chút mới tốt.
Ny Cát Sa thanh thúy cười nÓI.
Ngải Ly Na nhìn về phía cô gái tóc trắng, chớp chớp mắt nói:
- Ly Nguyệt, ngươi tranh thủ thời gian nha.
Khuôn mặt xinh đẹp của Ly Nguyệt ứng đỏ, thấp điọngØ nói:
- Chuyện này không gấp được.
- Gì chứ, chẳng lẽ là Mục Lương không được sao? Ngải Ly Na nhỏ giọng hỏi. - Ngươi nghe một chút bản thần đang nói cái gì hả?
Đôi mắt màu trắng bạc của Ly Nguyệt trừng lón, vành tai nhanh chóng đỏ rực.
- Khu.....
Lỗ tai Mục Lương cử động, nghe được lời này khóe mắt không khỏi khẽ co giật, giả vờ ho khan một cái.
- Cái này...
Ngải Ly Na cười gượng vải tiếng, vội vàng phất tay nÓI:
- Ta hồ ngôn loạn ngữ, đừng nghĩ nhiều ha.
Ly Nguyệt lặng lẽ liếc nhìn Mục Lương, thấy vẻ mặt của hắn không thay đổi, trong lòng hơi thả lỏng.
- Có thêm tiểu vương tử, một tấm thảm trải sàn hắn là không đủ lớn. Tiểu Mật nhỏ giọng lẩm bẩm.
Tiểu công chúa thích bò sát trên thảm trải sàn, nói vậy tiểu vương tử khó bảo toàn sẽ không như vậy.
- Vậy thì tăng thêm vài tấm ghép lại đi.
Hồ Tiên nhàn nhạt nói.
- Vâng, Hồ Tiên nương nương.
Tiểu Mật đáp ứng một tiếng. Mục Lương nghĩ tới cái gì đó, hỏi:
- Tiệc rượu đây tháng của Từ từ chuẩn bị tới đâu rồi? Hồ Tiên quyến rũ nói:
- Thời gian tổ chức tiệc rượu đây tháng là ba ngày sau, thiệp mời đều đã được đưa đi, thực đơn cho yến hội cũng đã chọn xong.
- Vậy là tốt rồi.
Mục Lương mỉm cười gật đầu.