Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 101 - Chương 101: Thao Thiết

Chương 101: Thao Thiết Chương 101: Thao ThiếtChương 101: Thao Thiết

"Các ngươi đều là người yêu của ta, không ai có thể trốn thoát."

Vương Tam cười khặc khặc, bao quát tất cả mọi người vào bên trong.

"Không."

Khâu Phi Bằng hoảng sợ liên tục lui ra sau.

Hạ Minh Lương của Thiên Sơn Môn nhìn lướt qua họ, đánh ra một kiếm chiêu, bao phủ mấy người họ.

Hắn ta không thể không ra tay, từ đầu đến cuối, Phùng Thất đều đứng ở đằng sau họ, trở thành người giám sát.

Tất cả mọi người đều biết, cho dù họ đã ký kết hiệp ước liên minh phòng thủ Duy Hòa rồi, nhưng Phùng Thất vẫn không tin tưởng họ, lần hành động bao vây tiêu diệt Thần Quyền Môn này chính là công lao đầu tiên của họ, ai không ra tay, chủy thủ của Phùng Thất sẽ đưa họ đi gặp Hà Nguyên An. ...

Vì sao hắn lại thành công nữa?

Các ngươi là tam môn ngũ phái, sao cũng ngu y hệt Phùng gia thế?

Hắn cho các ngươi lợi lộc gì?

Vì sao?

Vì sao hắn làm cái gì cũng đều thuận buồm xuôi gió hết?

Còn có tên bệnh kiều kia nữa, sao vẫn luôn khăng khăng một mực giúp đỡ hắn.

Rốt cuộc thì hắn đã phát sinh ra kỹ năng thăng cấp gì vậy?

Kỹ năng hạ thấp trí thông minh của người khác sao?

Nhìn Phùng Thất vô cùng khí phách hăng hái, Phùng Cửu ghen tị đến mức tim muốn nhỏ máu, so sánh thực lực của đôi bên, hắn ta hít sâu, mỉm cười nói:

"Thất ca, chúng ta đều là người quen biết cũ hiểu biết rõ lẫn nhau, ta còn có cơ hội gia nhập với các ngươi không?"

Nếu ta không chơi ngươi, ngươi vẫn có cơ hội...

Đỗ Cách nhìn Phùng Cửu, lắc đầu nói:

"Cửu ca, nếu hôm qua ngươi không phá hủy chính nghĩa mà ta trăm cay nghìn đắng giữ gìn thì ngươi vẫn có cơ hội."

Phùng Cửu đột nhiên im lặng, cô đơn nhìn Đỗ Cách nói:

"Thất ca, ta là học sinh của học viện bình dân, ta cũng biết ngươi sẽ không tin ta nữa. Nhưng ta không muốn bị đào thải nhanh như thế, cho ta thêm một tháng đi, để ta ở trong thế giới này hưởng thụ thức ăn ngon thêm một đoạn thời gIan nữa."

"Thất ca, đừng tin hắn."

Phùng Trung nhỏ giọng nói:

"Trong khu mô phỏng không có kẻ yếu..."

Nghe Phùng Trung nói thế, Phùng Cửu âm thầm thở dài, cười gian tà, đột nhiên nói:

"Đây là do các ngươi ép ta, nuốt ba người các ngươi, ta sẽ phi thăng, ra đây nào, Thao Thiết chỉ văn."

Ngay giây phút hắn ta mở miệng, Đỗ Cách lập tức đề phòng, phi đao trong tay đã bay ra ngoài, vèo, cắm thẳng vào ngực Phùng Cửu. Nhưng Phùng Cửu lại không chết, một hoa văn màu đen nhánh đột nhiên xuất hiện trên mặt hắn ta, sau khi hoa văn kia xuất hiện, nó giống như sống lại, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ toàn thân hắn ta.

Ngay sau đó, cơ thể hắn nhanh chóng to ra, căng rách quần áo trên người, biến thành một một quái vật có đầu dê thân người cao hơn hai mét, mắt mọc dưới nách, răng hổ trảo như tay người, nó nhìn Đỗ Cách, ngửa mặt lên trời rống to, tung người nhảy lên cao, nhào về phía Vương Tam.

Từ khóa của Đỗ Cách là giữ gìn, còn từ khóa của Phùng Trung là gì thì hắn ta còn chưa biết.

Nhưng hắn ta đã nghe Phùng Vân Kiệt nói bệnh kiều của Vương Tam sẽ làm cho người ta sợ hãi một cách khó hiểu, cho nên hắn ta nhất định phải giết chết Vương Tam trước khi tên này mở miệng, nếu không hắn ta sẽ không có bất cứ cơ hội nào. ...

Thao Thiết?

Phùng Cửu đột nhiên biến thành quái vật, làm Đỗ Cách sợ muốn chết, cái thứ gì thế này?

Kỹ năng thăng cấp còn có thể tạo ra một con thần thứ thật à?

Mọi người đang đánh nhau trong sân gần như đều dừng lại, dù có bị dính kiều chỉ sợ hãi hay không, khi nhìn thấy Thao Thiết đột nhiên xuất hiện, đều lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

Lúc này không cần phải chứng minh thêm gì nữa, tất cả mọi người đều tin chắc rằng, mấy người Phùng Thất thật sự là Thiên Ma, dù thế nào thì con người cũng không biến thành quái vật được!

Vừa mới nhìn thấy Thao Thiết, Vương Tam đã lập tức quay đầu bỏ chạy, hắn ta chạy nhanh như một cơn gió, chui vào trong đám đông.

Thao Thiết đuổi sát theo phía sau.

Thân là người xếp hạng hai trong khu mô phỏng, trị số thuộc tính của Vương Tam cũng không thấp, khi chạy nhanh như một cơn gió

Nhưng sau khi Phùng Cửu biến thành Thao Thiết rồi, tốc độ cũng không chậm hơn Vương Tam bao nhiêu, hơn nữa khác với Vương Tam còn phải né tránh những người khác, hắn ta cứ đâm đầu chạy thẳng qua, người bị hắn ta đụng trúng đều đứt gân nứt xương, giống như hắn ta thật sự là một con hung thú Thao Thiết thật vậy.

Trong chớp mắt, nó đã nhào lên sau lưng Vương Tam, há to miệng táp thẳng vào đầu của hắn ta.

Thấy Vương Tam gặp nạn, Đỗ Cách cũng phản ứng lại, trường kiếm chỉ thằng vào mông Thao Thiết, dùng đâm mạnh ở sau lưng.

Phụt!

Trong nháy mắt.

Đỗ Cách lập tức dán sát lên sau lưng Thao Thiết, nguyên thanh trường kiếm dài một mét đã hoàn toàn chui vào bên trong khe hở kia của Thao Thiết.

Những người nhìn thấy cảnh này đều không khống chế được khẽ run lên.
Bình Luận (0)
Comment