Chương 1044: Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 1044: Có Chuyện Gì Vậy?Chương 1044: Có Chuyện Gì Vậy?
Trên đường đi, bọn họ không nói gì nữa.
Tuy nhiên, một số nhân viên điều tra đã cung cấp tới một số tài liệu liên quan đến Tân Thiên Dương.
Nhưng từ những tài liệu này cũng không thể nhìn ra từ khóa của Tân Thiên Dương là gì, ngoại trừ việc đột nhiên rời khỏi quê hương và chạy đi tìm người yêu của hắn thì cũng không làm chuyện gì đặc biệt khác thường?
Vào nửa đêm.
Đám người Đỗ Cách đã đi đến thành phố chỗ Ứng Phỉ ở.
Lúc này.
Thông tỉn từ sở chỉ huy cho thấy Ứng Phỉ và Tân Thiên Vương đều đang ở trong chiến võng.
Ứng Phỉ là một người biết cách hưởng thụ, sau khi kiếm được rất nhiều tiền, nàng đã mua một căn biệt thự cho mình, đồng thời còn sắp xếp thêm hai quản gia thông minh.
Mà Tân Thiên Dương thì đến thành phố dưới này dưới danh nghĩa là đi du lịch, hắn còn thuê một căn nhà nhỏ cách khu biệt thự đó ba km để làm nơi ở riêng cho mình.
"Tìm al trước?"
Đỗ Cách hỏi.
"Ứng Phi."
Nạp Lan Ly nói:
"Bắt lấy Ứng Phỉ, sau đó moi thông tin về từ khoá của Tân Thiên Dương từ miệng nàng ta, sau đó đối phó với hẳn."
"Các ngươi không cảm thấy lạ sao, hai người đó đã tụ họp rồi sao còn sống xa nhau như vậy?"
Phiền Liệt duỗi eo, lười biếng nói:
"Đội trưởng Nạp Lan, nếu như ta là ngươi, ta sẽ không mạo hiểm như vậy, ta sẽ trực tiếp huy động cơ giáp, dùng pháo hạng nặng để bắn phá bọn họ là coi như xong chuyện rồi."
"Phiền Liệt, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, ngươi sẽ kề vai chiến đấu với bọn ta ư?"
Nạp Lan Ly mở cửa rồi xuống xe, sau đó nhìn Phiền Liệt đang ngồi ở ghế sau, hỏi.
"Nếu ngươi nghĩ không thì cứ cho là không đi, trừ phi các ngươi có thể dựa vào năng lực của mình để thu phục Ứng Phỉ và Tân Thiên Dương, chứng minh trình độ và giá trị của các ngươi, ta mới có thể thật sự hợp tác với ngươi."
Phiền Liệt chắp tay sau đầu nói:
"Ta đã thể hiện năng lực của mình, nhưng các ngươi vẫn chưa thể hiện được năng lực của các ngươi đâu! Lăn lộn với các ngươi, mỗi ngày đều nếm mùi thất bại, kiểu hợp tác thế này thì chỉ bằng ta phản bội còn được tự do tự tại. Hơn nữa, nếu các ngươi bị Ứng Phỉ giết, chẳng phải vẫn cần một người quay về báo cáo sao?".......
Nạp Lan Ly còn muốn nói gì đó nhưng lại bị Đỗ Cách ngắt lời:
"Đội trưởng, đi thôi, ta cảm thấy Phiền Liệt nói đúng. Nếu chúng ta không có thực lực thu phục những người khác thì cho dù có mời chào càng nhiều người, nội bộ tổ chức cũng sẽ hỗn loạn thôi."
"Đội trưởng Nạp Lan, tiểu huynh đệ Lâm Hồng này nhìn thấu vấn đề hơn ngươi đấy."
Phiền Liệt mỉm cười:
"Hoặc là ngươi có thực lực, hoặc là có lợi ích, nói suông răng trắng, ai sẽ bán mạng cho các ngươi chứ?" Thực lực?
Lợi ích?
Nạp Lan Ly liếc mắt nhìn Phiền Liệt, sau đó nhìn Đỗ Cách, đứng dậy đi về phía biệt thự:
"Đi thôi."
Người làm chủ cũng không phải nàng, nàng chỉ là một con rối thôi.
Bởi vì Lâm Hồng đã nói như vậy, hắn nhất định đã có kế hoạch của riêng mình, nghĩ đến tình huống bi thảm của Mạc Thắng Dân, Phiền Liệt kiêu căng khó thuần này e là cũng không chiếm được quả ngon øì để ăn.
Người nào làm chủ còn không nhìn ra, thế mà gọi là chơi đùa đấy?
Ngớ ngẩn!...
Trước cửa nhà Ứng Phỉ.
Ứng Phỉ đột nhiên biến mất trong nhận thức của Đỗ Cách, hắn lập tức dừng lại.
"Có chuyện gì vật?"
Nạp Lan Ly hỏi.
"240."
Một giọng nói truyền đến từ phía sau hai người bọn họ.
Nạp Lan Ly đột nhiên xoay người lại, phía sau không có gì cả.
"Vậy thì không phải người của mình."
Giọng nói kia khẽ mỉm cười.
Tiếng xé gió truyền đến.
Đỗ Cách đột nhiên vươn tay kéo Nạp Lan Ly sang một bên, sau đó giơ chân đá ra hướng gió thổi tới.
Soạt một tiếng.
Một chiếc gương vỡ vụn trước mặt hắn, biến thành một đống mảnh thuỷ tỉnh.
"Thì ra ngươi cũng là chiến sĩ dị tỉnh?"
Giọng nói kia có chút kinh ngạc:
"Một người sống sờ sờ như vậy, vừa rồi ta lại không nhìn thấy, từ khóa loại ẩn nấp ư?"
Loại ẩn nấp?
Nạp Lan Ly liếc mắt nhìn Đỗ Cách, nghĩ đến khả năng hắn có từ khoá lại ẩn nấp.
Nhưng nghĩ tới nghĩ lui, nàng cảm thấy rằng không thể đặt từ khoá loại ẩn nấp lên người hắn.
Dù sao tên này cũng là người đầu tiên nhảy ra, nhưng bất kể làm chuyện gì hắn đều không thích ra mặt, có lẽ là từ khoá là loại gần với ẩn nấp.
Rốt cuộc là gì chứ?
Đầu óc Nạp Lan Ly suy nghĩ đủ khả năng, mặc dù vừa rồi Lâm Hồng đã cứu mạng nàng, nhưng Lâm Hồng hiện tại là người duy nhất không thể khống chế, nàng nhất định phải tìm ra từ khóa của đối phương là gì, thuốc tốt là thuốc được hốt đúng bệnh, đây là bệnh nghề nghiệp. ...
VùI
Lại thêm một tiếng xé gió khác. Đỗ Cách kéo Nạp Lan Ly né tránh, lại đá ra một cước.
Choang!
Lại thêm một chiếc khác vỡ vụn.
"Nạp Lan Ly, tập trung đi."
Đỗ Cách nhìn xung quanh và nhắc nhở.
Nạp Lan Ly ngượng ngùng cười, tập trung tỉnh thần, không còn nghĩ đến chuyện từ khoá nữa. "Phản ứng rất nhanh, thứ hạng chắc chắn không thấp nhỉ."
Giọng nói kia chế nhạo:
"Đáng tiếc là số phận không may, gặp phải ta thì coi như điểm kinh nghiệm của ngươi thuộc về ta rồi." Choang!
Đỗ Cách nhấc chân lên, lại một chiếc gương khác vỡ vụn.