Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 104 - Chương 104: Phế Vật

Chương 104: Phế Vật Chương 104: Phế VậtChương 104: Phế Vật

Đỗ Cách nhìn Vương Tam, không nói gì.

Phùng Trung cũng đứng ở bên cạnh hai người, nhìn Phùng Cửu đã chết đi, lắc đầu phân tích:

"Chắc là chỉ dùng được một lần thôi. Có lẽ thời gian biến thân thành Thao Thiết cũng phụ thuộc vào thuộc tính của hắn nữa, thuộc tính càng cao thì biến thành Thao Thiết sẽ lợi hại, nếu không Thao Thiết cũng không đến mức chỉ cao chừng hai mét. Cái tên này cũng xui thật, nếu không, ráng đi đến cuối cùng, chờ thuộc tính trưởng thành rồi, cuối cùng biến thành một Thao Thiết cực lớn đao thương bất nhập, chỉ e là có thể giết sạch tất cả mọi người."

"Đúng vậy, quá xui! Sợ là sau khi đi ra ngoài cũng không dám nói cho người ta biết hắn ta chết ở trong khu mô phòng như thế nào..."

Vương Tam nhìn thanh trường kiếm nhuốm máu trong tay Đỗ Cách, lặng lẽ di chuyển sang bên cạnh. ...

"Hắn chạy ra thì cũng thôi, ngươi cũng chạy lại đây làm gì?"

Đỗ Cách nhìn về phía Phùng Trung hỏi:

"Ta bày ra trận thế lớn như thế, ngươi không sợ thả mấy người kia chạy mất, làm hư chuyện của ta sao?"

"Một mình Thất ca đánh giết Thao Thiết, uy danh hiển hách, họ dám chạy mới là lạ."

Phùng Trung cười nịnh nọt nói.

"Ngươi nghĩ thế thật sao?"

Đỗ Cách nhìn hắn ta, cười hỏi.

"Được rồi, ta nhát gan, ta sợ họ tranh thủ lúc rối loạn này chém chết ta."

Phùng Trung gãi đầu, có chút xấu hổ nói.

"Phế vật."

Vương Tam trừng mắt nhìn hắn ta.

"Ngươi hiểu cái gì chứ, những người đó chạy, ta viết vài bức thư là lại có thể lừa họ về. Nếu ta chết đi rồi, đó mới là tổn thất lớn nhất của đội ngũ chúng ta đó, biết chưa?"

Phùng Trung trừng mắt nhìn ngược lại:

"Thất ca hù dọa họ hết lần này đến lần khác, bảo đảm từ giờ về sau họ sẽ ngoan ngoãn nghe lời."

Đỗ Cách nhìn lướt qua hắn ta, không nói chuyện nữa.

Phùng Trung nói rất đúng.

Hiện tại ba người phối hợp còn khá ăn ý, lần này là Phùng Cửu biến thành Thao Thiết, trong khu mô phỏng còn có vài trăm tuyển thủ, có trời mới biết họ còn có kỹ năng biến thái gì.

Hơn nữa càng về sau thì càng khó để tìm được đồng đội có thể tin tưởng hơn, nếu bất kỳ ai trong đội ngũ ba người họ chết đi đều sẽ rất bất lợi cho sự phát triển của tương lai. ...

Thao Thiết biến thành một con người ngay trước mắt bao người, đường lớn nhanh chóng rối loạn, mọi người đứng ở đẳng xa chỉ chỉ trỏ trỏ vào Phùng Cửu đang nằm dưới đất, bàn tán xôn xao, nói tới nói lui đều không thể rời khỏi đề tài lo lắng cho tương lai.

Một con quái vật xuất hiện trong Lư Dương Thành, đây là chuyện từ trước đến nay chưa từng có, lại nghĩ đến Thiên Ma mà trước đây Phùng Thất từng nhắc đến, họ cũng rất sợ hãi.

Thậm chí sự xuất hiện của Thao Thiết đã xóa sạch chút hảo cảm cuối cùng còn sót lại của họ đối với Phùng Thất. Rốt cuộc thì Phùng Thất cũng là Thiên Ma.

Không phải tộc ta tất có dị tâm. ...

Đỗ Cách nghe rõ rành mạch tiếng bàn tán của những người xung quanh, lại nhìn Phùng Cửu chết không nhắm mắt, hắn than nhẹ, dù sao cũng là bạn bè cũ của hắn, không thể làm hắn ta chết không có bất cứ ý nghĩa nào.

Vì thế.

Đỗ Cách tung người, nhảy lên một bục cao, tằng hắn vài tiếng rồi nói:

"Bà con, ngày hôm qua đã có rất nhiều người từng gặp ta, nhưng cũng có rất nhiều người không biết ta là ai. Hôm nay, ta ở nơi này, lại trịnh trọng giới thiệu lại lần nữa, ta tên Phùng Thất, bang chủ của Duy Hòa Bang, tín niệm cả đời này chính là giữ gìn chính nghĩa và hòa bình trong thiên hạ."

Hắn hơi khựng lại, nhìn về phía đường phố vẫn còn rất rối loạn, tiếp tục nói:

"Ta biết tối ngày hôm qua đã xảy ra một vài chuyện rất đau lòng, làm cho lòng tin của mọi người đối với Duy Hòa Bang bị dao động. Chuyện này không thể trách mọi người, là chúng ta làm việc chưa đến nơi đến chốn, ngay tại đây, ta xin lỗi tất cả mọi người."

"Hôm nay ta đến Lư Dương Thành là vì muốn xử lý chuyện ngày hôm qua, trả công bằng lại cho mọi người. Người vừa mới biến thành Thao Thiết tên là Phùng Cửu, là một tên Thiên Ma, Thần Quyền Môn bị hắn ta mê hoặc cho nên tối hôm qua mới tấn công gây sự với các ngươi, muốn giá họa cho Duy Hòa Bang."

Ong!

Tiếng bàn tán xôn xao lại vang lên.

Đỗ Cách duỗi tay đè xuống, thở dài nói:

"Ta biết, đột nhiên nghe được tin tức như thế, mọi người khó tránh khỏi sẽ hoảng sợ. Dù sao thì Thần Quyền Môn là một trong những lãnh tụ võ lâm. Nhưng rừng rậm rộng lớn, loài chim nào cũng có, chủ sự Hà Nguyên Anh đóng trú ở Lư Dương Thành đã từng âm thầm làm rất nhiều chuyện ác."

"Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Tình cảnh của Thiết Chưởng Bang làm hắn ta ăn ngủ không yên, sợ ngày nào đó Duy Hòa Bang sẽ tìm đến cửa tính sổ. Cho nên hắn ta bị Thiên Ma mê hoặc, cử người giả trang thành người của Duy Hòa Bang tấn công dân chúng vào ban đêm, muốn phá hoại lòng tin của mọi người đối với Duy Hòa Bang."
Bình Luận (0)
Comment