Chương 109: Bịa Đặt
Chương 109: Bịa ĐặtChương 109: Bịa Đặt
Nhưng nếu có Phùng Trung thì lại khác, mồm mép thị phi có thể hoàn toàn quấy đục nước trong khắp giang hồ, làm tam môn ngũ phái không rảnh tay để đi đối phó hắn.
Đỗ Cách tin chắc rằng chỉ cần cho hắn đủ thời gian thì hắn sẽ có cơ hội lần lượt tiêu diệt tam môn ngũ phái.
Chỉ cần Duy Hòa Bang nuốt được tài sản của một hai môn phái lớn, thế giới này sẽ không có ai có thể lay động vị trí của hắn nữa.
Cho nên, Lư Dương Thành vừa mới ổn định, Đỗ Cách lập tức ra lệnh cho Phùng Trung viết rất nhiều thư từ bịa đặt, gửi cho các môn phái...
"Phái Tuyết Sơn hợp tác với Huyết Đao Môn muốn tấn công vào Trung Nguyên, muốn cướp đoạt di sản của Võ Thánh, phái Nga Mi có người nằm vùng."
"Vô danh lão tổ của phái Thái Sơn đã chết trên Hoa Sơn, dường như có để lại một bộ Quy điểu kiếm pháo, phi thủ đồ của phái Thái Sơn vô tình nhặt được."
"Nhị đệ tử của phái Côn Luân phát hiện di khắc thần bí trong tàng kinh động, nội dung di khắc là do Côn Luân Thương Vân Tẩu để lại, được gọi là võ công có thể đánh khắp thiên hạ."
"Con trai trưởng của bang chủ Thanh Giao Bang có gương mặt rất giống bang chủ Cái Bang, có khả năng là con ngoài gia thú của bang chủ Cái Bang Tạ Lâm."
"Trên đỉnh phái Nga Mi xuất hiện huyết tham nghìn năm, ăn vào có thể tăng công lực một trăm năm"
"Môn chủ Thần Quyền Môn Đồng Thế Hoành đến Kiều gia làm khách, trộm đi Hoa gian 36 thức, ở bên trong nó còn có tuyệt học Âm dương chân kinh mà Võ Thánh Kiều Hòa lĩnh ngộ được lúc tuổi già."...
Muốn bịa đặt chỉ cần mở miệng ra nói, người muốn bác bỏ tin đồn lại phải giải thích mệt hộc máu.
Nếu như là trước kia, những tin đồn thất thiệt này bị truyền ra ngoài, nhiều nhất cũng chỉ làm người ta buồn cười, sẽ không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì.
Nhưng có Mồm mép thị phi của Phùng Trung thêm vào, chỉ cần đương sự nhận được tin tức bị hắn truyền bá, nhất định sẽ tìm cách đi xác minh.
Phùng Trung bịa đặt cũng rất sướng miệng, sau khi gửi thư đi rồi, mỗi ngày đều vui vẻ chờ đợi thu hoạch lợi ích.
Giống như Vương Tam, hắn ta cũng cảm thấy gặp được Phùng Thất chính là may mắn lớn nhất, từ khóa đẩy này đúng là rất dễ che giấu, nhưng nếu muốn thành công trưởng thành thì cũng rất khó.
Dù sao, một khi các thế lực lớn trong giang hồ bác bỏ tin tức thành công rồi, khó tránh khỏi sẽ đi điều tra tên bịa đặt là hắn ta.
Giống như trước kia hắn đẩy thị phi của Phùng gia và Thiết Chưởng Bang xong sẽ lập tức bỏ trốn vậy
Hai bên bị hắn lôi kéo vào thị phi, cho dù là bên được lợi ích hay bên bị hại thì đều sẽ nhớ đến người khơi chuyện là hắn ta
Hơn nữa Mồm mép thị phi cần hắn ta đích thân đi truyền bá, viết thư và ghi bố cáo là cách yên ổn nhất
Nếu thật sự bảo hắn ta ra mặt đi châm ngòi, chỉ e là lúc đo sẽ bị bắt lại, viết thư cũng sẽ bị điều tra ra, nhưng có Phùng Thất bảo vệ thì lại khác, cho dù hắn ta có quậy giang hồ long trời lở đất thì chắc chắn cũng sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì
Trời có sập xuống thì cũng có Phùng Thất ở đằng trước chống đỡ, Phùng Thất không chết thì hắn ta sẽ không có bất cứ chuyện gì... Đỗ Cách đuổi mấy người Cao Dung đi, ba tên ngọn nguồn của tội ác bắt đầu bước vào thời gian nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống, uống trà luyện công, lại điều tra các Thiên Ma ở bên cạnh, yên lặng cho đợi giang hồ rối loạn.
Xe ngựa ở cổ đại rất chậm, đường lại xa, cần một đoạn thời gian tin tức mới có thể lên men và lan truyền bá ra ngoài. ...
Hai ngày sau.
Lư Dương Thành.
Khâu Mộc Thiên mặc một bộ quần áo vải thô bình thường, ngồi ở quán ven đường ăn mì cùng với ông cụ có vẻ ngoài vô cùng bình thưởng, nàng ta rõ ràng là không muốn ăn uống øì, gắp vài cọng mì lên, còn chưa nhét vào miệng đã buông xuống, thỉnh thoảng còn nhìn xung quanh, nhíu chặt mày.
Nàng thành công mời Đồng Thế Hoành đến, nhưng sau khi về đến Lư Dương Thành rồi, tình cảnh nơi này quá khác với những gì trong tưởng tượng của nàng, nàng không rõ, tại sao chỉ trong vài ba ngày ngắn ngủi mà Phùng Thất đã làm được nhiều chuyện như thế, em của nàng bị bắt đi thì cũng thôi đi, còn có cả Thao Thiết xuất hiện nữa.
"Mộc Thiên, tĩnh tâm, một khi trong lòng rối loạn thì sẽ không làm được gì."
Ông cụ ở đối diện cẩn thận nhấm nháp chén mì bình thường kia, thong thả ung dung nói:
"Ăn mì, người tập võ cần phải bảo đảm thể lực của bản thân mọi lúc mọi nơi."
"Vâng."
Khâu Mộc Thiên lên tiếng, cúi đầu ăn mì trong chốc lát, lại không nhịn được ngẩng đầu lên:
"Đồng bá bá, ngài không giận chút nào sao? Phùng Thất giết chết Hà chủ sự rồi đó!"
"Giết người của ta, còn đổ tội lên đầu ta, ta đương nhiên là giận rồi."