Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1094 - Chương 1125: Khống Chế

Chương 1125: Khống Chế Chương 1125: Khống ChếChương 1125: Khống Chế

Điều đáng sợ nhất chính là Ứng Phi ở hiện trường, nàng muốn giành lấy người thứ hai hoặc người thứ ba. Nếu mọi người thấy hình ảnh đó của hắn ở trong video chiếu lại, về sau chiến sĩ dị tỉnh sẽ cảm thấy hắn như thế nào?

Lẽ nào sau khi trở về phải mai danh ẩn tích sống hết đời?

"Ừm, ta sẽ không để cho bọn họ xâm phạm ngươi đâu."

Đỗ Cách gật đầu khẳng định, đồng ý.

Tuy hắn đã từng xem không ít cuộn phim tương tự ở Địa Cầu, nhưng hơn mười chiến sĩ dị tỉnh thì thật hơi quá đáng.

Hắn không thể để người của mình hi sinh quá lớn, như vậy sẽ khiến những người khác lạnh lòng.

Nạp Lan Ly biết kỹ năng của Mạnh Lan Vân, vì nàng là một đặc công nên thấy nhiều biết rộng, tất nhiên nàng biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì. Nàng nhìn Mạnh Lan Vân rồi lại nhìn Đỗ Cách, bỗng chốc cảm thấy miệng khô khốc, nàng chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày nhìn thấy phương pháp đánh bại kẻ địch như này ở trên chiến trường.

Triệu Mai thản nhiên hơn Mạnh Lan Vân nhiều, nàng chỉ nằm trên giường ở xe nhà di động, chờ mục tiêu mà nàng triệu hồi đến rồi tâm sư với nàng là đủ rồi.

Lúc này, những chiến sĩ dị tỉnh ở bên ngoài nhân lúc Đỗ Cách ở trên xe nhà di động thì chuẩn bị lén chạy trốn. Nhưng dù họ đã dùng mọi cách mà vẫn không xử lí được thành lao, nên không khỏi lo lắng.

"Này, chúng ta không thể nói chuyện à?"

Phùng Tĩnh Hà nhịn không được mà hét lên về phía xe nhà di động:

"Ta có thể cung cấp một ít tình báo cho các ngươi, đối phương có kỹ năng khống chế, các ngươi làm như vậy rất nguy hiểm. Kỹ năng của Triệu Mai và Mạnh Lan Vân hoàn toàn không thể đối kháng với bên kia, chỉ cần bị hắn nhìn thấy thì sẽ bị thôi miên, biện pháp tốt nhất là tiến hành rình giết hắn từ xa..."

Bị nhìn thấy thì sẽ bị thôi miên?

Kỹ năng bá đạo vậy sao?

Đỗ Cách hơi sững sờ, lập tức lắc mình đi ra bên ngoài, bật video ở trên máy tính loại nhỏ lên, chuyển sang chế độ phát lại rồi cho Phùng Tĩnh Hà xem đoạn video ở phủ Tổng Thống:

"Là ai?"

Phùng Tĩnh Hà quả quyết chỉ về phía hai người vừa bắt đầu triệu hồi:

"Hai người này, đó là Trịnh Đại Đông và Tống Lập. Trịnh Đại Đông vẫn chưa để lộ kỹ năng, chúng ta bị cái tên Tống Lập này khống chế..."

Lời còn chưa dứt, Đỗ Cách đã cau mày lại rồi liếc mắt nhìn lên trời, nói:

"Nạp Lan Ly, không được ở bên trong xe nhà di động, dẫn tất cả mọi người lùi về trong biệt thự. Trương Học Kỳ ở lại."

"Được."

Nạp Lan Ly đáp một tiếng, quyết đoán dẫn người rời đỉ.

"Chúng ta thì sao?"

Phùng Tĩnh Hà cũng ý thức được điểm bất thường, vì chiến hạm bảo vệ đang tập kết về phía bên này.

Các nàng càng ngày càng lo lắng, vì bị Vẽ Thành Lao Tù nhốt lại nên mấy người các nàng chính là mục tiêu sống, kể cả không có chiến sĩ dị tỉnh, chỉ cần chiến hạm hộ tống ở trên đỉnh đầu nã mấy phát pháo đạn xuống thì các nàng cũng biến thành thịt nát ngay.

"Các ngươi tin ta không?"

Đỗ Cách nhìn mấy người rồi đột nhiên hỏi.

"Tin."

Mấy người hơi sửng sốt rồi trăm miệng một lời nói, người ở dưới mái hiên thì không thể không cúi đầu, đối phương không giết bọn họ, hiển nhiên việc giữ bọn họ lại sẽ có tác dụng to lớn hơn, bất kể đối phương nói gì thì chỉ cần đồng ý là được.

"Ta không muốn kết thúc chiến trường dị tỉnh sớm như thế, muốn hưởng thụ thêm mấy chục năm năm ở chiến trường dị tỉnh này."

Đỗ Cách nhìn mấy người xung quanh mà nói:

"Vì thế, tiếp theo ta sẽ thả các ngươi rời đi, dù các ngươi tìm về tổ chức ban đầu cũng được, hoặc ở lại Đế Đô gây phiền phức cho ta cũng được, đều không sao cả, các ngươi có đồng ý hay không?"

Lời vừa dứt lập tức khiến mọi người đều sửng sốt.

"Không muốn kết thúc chiến trường dị tỉnh này?"

Bạch Nhã Khôn nhìn Đỗ Cách, kinh ngạc hỏi.

"Trở về làm gì?"

Đỗ Cách hừ một tiếng:

"Sống ở thế giới này có ăn có uống, hô mưa gọi gió, hưởng thụ mấy chục năm không tốt hơn sao? Dù có trở về có đặc quyền giai cấp, nhưng ở đây thì ít nhất cũng sống thêm được mấy chục năm, tính thế nào cũng lời hơn! Chiến trường dị tỉnh vốn không nên bị đẩy nhanh tốc độ, không phải sao?"

Đúng đấy!

Chiến trường dị tỉnh vốn không phải như thế này!

Một câu nói khiến tất cả mọi người đều rơi vào trầm mặc.

"Giải trí Phiếm Vũ Trụ ở bên trên đùa giốn chúng ta, tất nhiên cũng ta có thể trải qua cuộc sống mà chúng ta muốn ở trong trò chơi, ta muốn đảo ngược quy tắc đã bị Đỗ Cách xáo trộn rối tung."

Đỗ Cách cười nói:

"Vì thế, ta định cho các ngươi một cơ hội, cũng cho tất cả mọi người một cơ hội, chỉ cần không phải kỹ năng khống chế thì đều có thể rời đi, cuối cùng chúng ta sẽ quyết định thắng thua dựa vào bản lĩnh của mình. Nếu như trong quá trình này mà các ngươi có thể giết ta thì ta cũng không có lời nào để nói, ta chấp nhận thua cuộc."
Bình Luận (0)
Comment