Chương 1126: Triệu Tập
Chương 1126: Triệu TậpChương 1126: Triệu Tập
"Được."
Phùng Tĩnh Hà nhìn Đỗ Cách, sắc mặt hơi thay đổi:
"Nếu sau này ngươi rơi vào tay ta, ta nhất định sẽ thả ngươi một lần."
"Ta cũng vậy."
Bạch Nhã Khôn nói.
Những người khác dồn dập đồng ý.
Rơi vào tay các ngươi? Đám người này cũng rất tự tin đấy, Đỗ Cách nở nụ cười với các nàng, cất cao giọng nói:
"Hồng Tín, thả người."
Âm thanh truyền xa xa ra ngoài, Vẽ Thành Lao Tù bị xóa bỏ, mọi người bỗng khôi phục sự tự do.
Mấy người liếc mắt nhìn Đỗ Cách lần nữa, sau đó rời đi theo những hướng khác nhau cùng với người của tỉnh cầu mình.
Trương Học Kỳ nhìn mọi người rời đi mà vẻ mặt phức tạp:
"Lâm ca, ngươi còn chẳng hỏi từ khóa của bọn họ ư."
"Không biết có bao nhiêu con mắt đang nhìn đâu, hỏi còn có ý nghĩa gì?"
Đỗ Cách quay đầu lại liếc nhìn hắn:
"Chính vì sự không biết này, ta mới thật sự có thể kéo dài chiến tuyến."
"Nhưng bọn họ biết từ khóa của chúng ta rồi."
Trương Học Kỳ nói.
"Sợ cái gì?"
Đỗ Cách tiếp lời:
"Biết rồi thì thế nào, chẳng phải vẫn không đánh thắng chúng ta như thường à? Huống chỉ hiện tại lại có vài tên chết rồi, đi thôi, chúng ta đi chặn những người còn lại."
Đỗ Cách có thể cảm nhận rõ được rằng, chí ít đang có mười mấy người nhanh chóng tiến đến chỗ bọn họ, số lượng ấy và số người mà hai người Triệu Mai triệu hồi khác nhau.
Khó tránh sự việc càng ngày càng rắc rối, nên hắn không thể không chặn một đợt trước.
Vốn dĩ đợi bọn họ hội tụ lại cùng nhau là tiện nhất, nhưng chiến hạm bảo vệ đang tập kết về phía bên này, phi cơ điều tra không người lái cũng được phóng ra ngoài.
Hắn không có thời gian thỏng thả thu phục những người này dưới sự giám sát của phi cơ không người lái.
Một khi hình ảnh của hắn bị phi cơ không người lái phát sóng trực tiếp ra bên ngoài, kim thân khiêm tốn sẽ không còn nữa, thả các nàng rời đi sớm trái lại càng giúp hắn che giấu bản thân.
Hắn không hỏi từ khóa là để cho khán giả của Giải trí Phiếm Vũ Trụ một tỉa hi vọng, bằng không hắn mà kiểm soát tuyệt đối ván cờ này thì khả năng cao trò chơi lại kết thúc sớm. ...
Sau đó.
Đỗ Cách dẫn Trương Học Kỳ đi chiến đấu ở khắp các nơi, ngăn chặn những chiến sĩ dị tỉnh bị Tống Lập triệu tập từ sớm. Tống Lập có thể tìm ra mười mấy chiến sĩ dị tỉnh khắc chế đoàn đội bọn họ đã là rất tốt, chứ thực ra kỹ năng của những người còn lại cũng không phù hợp để đánh đoàn đội của bọn họ.
Không có một ai trong số những người này có thể kiềm chế tốc độ của Đỗ Cách.
Huống chỉ, Đỗ Cách có thể tiến hành định vị vị trí của bọn họ từ sớm nhờ vào cảm nhận, mặc dù Tống Lập có chia sẻ thông tin của Trương Học Kỳ cho bọn họ biết, nhưng bọn họ sẽ không ngờ rằng Trương Học Kỳ lại được Đỗ Cách dẫn đi chặn đường từ sớm.
Lá cờ dựng lên, ngoài nữ nhân ra thì tất cả nam nhân đều sẽ bị chém dưới lưỡi đao của anh hùng che mặt ngay khi vừa đối mặt. Tuy các chiến sĩ dị tỉnh nữ còn lại đều tuyệt đối chấp hành mệnh lệnh của Tống Lập, nhưng do bị Xuân Tâm Nảy Mầm quấy rối nên cũng sẽ không lạnh lùng ra sát chiêu với Đỗ Cách.
Huống hồ, mục tiêu của các nàng là điểm phục kích số một, trước khi đến đó thì các nàng cũng sẽ không dừng lại lâu ở trên đường.
Khi thấy các nàng cố chấp tiến công về phía biệt thự thì Đỗ Cách cũng không thèm để ý đến bọn họ nữa, mà xoay người chặn đường hai người Tống Lập đang xông tới từ phía Đế Đô.
Chỉ khi giết chết Tống Lập thì thần trí của các nàng mới khôi phục. Vậy nên, nếu như đám người kia lao tới biệt thự trước rồi bị Hướng Kiều Kiều giết trước khi hắn giết chết Tống Lập, cũng chỉ có thể coi như số mệnh của các nàng không tốt. ...
Tốc độ của Đỗ Cách nhanh hơn đám Tống Lập nhiều, khả năng cảm nhận của hắn cũng rộng. Hẳn đã biết phương thức khống chế người khác của đối phương là dùng đôi mắt để thôi miên, nên đường nhiên hắn sẽ không áp sát quá gần.
Chẳng qua, kỹ năng của Triệu Mai thật sự bá đạo.
Chắc hẳn Tống Lập đã tìm người của tỉnh cầu mình đến để giải cứu bọn họ ở trên đường đi.
Nhưng khi hai nhóm người đụng mặt, Tống Lập lại đảo mắt qua rồi hô một tiếng:
"Tránh ra."
Chiến sĩ dị tỉnh chặn đường và định cưỡng chế mang hai người đi lập tức ngoan ngoãn lui sang bên cạnh, thậm chí có người còn vác Tống Lập lên rồi xong vẫn phải trở tay ném hắn xuống mặt đất, oan ức đứng sang bên cạnh nhường đường cho bọn họ.
Tuy nhiên, sau khi Tống Lập kịp phản ứng thì lại cầm điện thoại lên gọi người đến giải cứu hắn lần nữa, nhưng khi đám người đuổi theo bọn họ thì hắn lại hét một tiếng 'cút, tự mình đuổi người đến cứu mình...
Lặp lại như thế mấy lần, Tống Lập cứ như người bị bệnh thần kinh vậy.
Đỗ Cách trố mắt ngoác miệng, mà vẻ mặt của Tống Lập và Trịnh Đại Đông càng ngày càng sợ hãi, lúc này bọn họ mới ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Không thể không nói.
Loại kỹ năng triệu hồi này không hề thua kém bất kỳ kỹ năng khống chế nào.