Chương 1127: Tỉnh Táo
Chương 1127: Tỉnh TáoChương 1127: Tỉnh Táo
Đáng tiếc, bất kể là Triệu Mai hay Mạnh Lan Vân thì cũng đều không có khả năng tự phòng hộ, nếu không có những người khác phối hợp, một khi triệu hồi kẻ địch đến thì cũng là lúc bọn họ toi mạng...
Nhưng hiện tại thì khác, Đỗ Cách núp ở trong góc thậm chí còn không cần Trương Học Kỳ ra tay, đợi khi hai người bọn Tống Lập chạy qua hắn thì hắn chợt vọt ra sau lưng hai người, dứt khoát chém một đao xuống đầu hai kẻ này là xong.
Bất kỳ loại kỹ năng khống chế nào cũng đều là nhân tố không ổn định, không thể giữ lại trên đời này được.
Thi thể không đầu của Tống Lập và Trịnh Đại Đông vẫn lao lao nhanh vài bước về phía trước dựa theo quán tính, sau đó mới không cam lòng ngã xuống cát bụi.
Tống Lập chết rồi.
Những người còn lại thì càng dễ bàn, thân hình Đỗ Cách lóe một cái, lướt một vòng giữa đám bọn họ rồi lại lấy đi vài chiếc đầu lâu, để lại mấy nữ nhân tiếp tục chạy vọt về phía trước cùng với ánh mắt dâm tà, hoàn toàn quên mất chính mình... ...
La Diễm theo đuôi đám Tống Lập sợ bọn họ gặp nguy hiểm gì, nên vào lúc Tống Lập chết thì hắn chợt tỉnh táo lại.
Trong ánh mắt của hắn chợt hiện lên vẻ sợ hãi, run rẩy cầm điện thoại di động lên bấm số của Nạp Lan Ly:
"Này, Nạp Lan, bên phía các ngươi không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?"
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, vẻ mặt của La Diễm vẫn âm trầm. Hắn nhìn nhìn mấy chiến sĩ dị tỉnh vẫn hăng say chạy trên đường mà bỗng cầm lấy bộ đàm, truyền đạt mệnh lệnh tấn công với chiến hạm bảo vệ ở trên đỉnh đầu.
Đỗ Cách tai thính mắt tỉnh nên ngay lập tức nghe được mệnh lệnh của La Diễm, mà hắn cũng nhìn thấy chiến hạm bảo vệ ở trên đỉnh đầu lấy nòng pháo ra.
Hắn thầm mắng một tiếng, thân hình lại thoắt hiện ở trong đám chiến sĩ dị tỉnh đang chạy băng băng, cướp ởi sinh mệnh của các nàng trước khi chiến hạm hộ vệ công kích các nàng, gặt hái kinh nghiệm vào trong tay mình.
Có trời mới biết hắn còn định giữ lại vài người sống, tiếp tục tạo kẻ địch cho mình ở Bích Tỉnh, cũng muốn nhìn xem hiệu quả kỹ năng của Mạnh Lan Vân bá đạo nhường nào...
Hiện tại, kế hoạch đều bị La Diễm làm rối tung lên.
Chẳng qua như vậy cũng được, có một sát thần là hắn trấn giữ ở Đế Đô, đợi đám Phùng Tĩnh Hà truyền đạt ý của hắn ra ngoài, chắc hẳn các chiến sĩ dị tỉnh khác sẽ không nhằm vào Đế Đô trong thời gian ngắn.
Lần này, thuộc tính của Đỗ Cách tăng một cách mãnh liệt.
Trịnh Đại Đông là hội trưởng của Hiệp hội Thương mại Bích Tinh, sức ảnh hưởng ở Bích Tỉnh không thua gì Cao Minh - giáo chủ Mạt Nhật thần giáo, chắc chắn cũng chiếm một trong số mười vị trí đầu. Nhưng trong đám người mà Đỗ Cách giết lần này có hai hay ba người có thuộc tính xấp xỉ với hắn.
Nói cách khác, ít nhất đã có vài người trong số mười vị trí đầu bị hắn giết chết.
Giết những người trong số mười vị trí đầu một cách dễ dàng như vậy, bên kia còn có Cao Minh phối hợp với mình, cũng không biết người của Giải trí Phiếm Vũ Trụ có còn tin đám người kia có năng lực đối phó với mình hay không?
Còn hơn năm trăm người cơ mà!
Vả lại vẫn còn vài ngày nữa mới đến cuối tháng, chắc không đến nỗi đám người kia thấy mình đứng hạng nhất xong thì lại kết thúc chiến trường dị tỉnh sớm đấy chứ? Nói thật, lần này hắn đã kiềm chế rất nhiều, đến hiện tại vẫn không nổi tiếng, thật sự là do trình độ của đám chiến sĩ đị tỉnh còn lại quá kém, không một tên nào biết chơi, khiến hắn cũng không biết kiềm chế như thế nào...
Hắn cũng không thể tự vạch trần chính mình, tuyên bố từ khóa của mình ra bên ngoài chứ?......
Khi tất cả chiến sĩ dị tỉnh trần truồng chạy trên phố xá sầm uất bị giết hầu như không còn, cuối cùng sự kiện ám sát Tổng Thống ở Đế Đô cũng kết thúc, các chiến sĩ dị tỉnh được Đỗ Cách thả ra cũng lần lượt trở về với thế lực phe mình, tiện thể cũng mang theo mục đích của Đỗ Cách về.
Quân đoàn thứ ba.
Lộ Đình Kiệt xem đi xem lại hình ảnh Đỗ Cách giết đám người kia ở trên chiến võng, nhưng dù đã ấn tạm dừng rất nhiều lần mà vẫn chỉ thấy một vệt bóng đen, hoàn toàn không thấy rõ mặt mũi.
Vì cẩn thận nên hắn cũng không trực tiếp đi tới Đế Đô, mà định chờ thành phố Hải Tân hỗn loạn, thoát khỏi sự khống chế của Tống Lập. Hắn cảm thấy vô cùng vui mừng vì điều này, vì từ khóa của hắn sợ nhất là loại kỹ năng khống chế.
Sau khi thấy tốc độ của Đỗ Cách thì hắn càng vui mừng, vì dù cho hắn không bị khống chế, nhưng gặp phải Đỗ Cách thì cũng sẽ mất mạng thôi.
Trong số các chiến sĩ dị tỉnh được Đỗ Cách thả ra có một người đến từ Phổ La Tỉnh, tên là Thường Quyên. Lộ Đình Kiệt nhìn về phía nàng mà hỏi:
"Hắn thật sự nói như vậy?"
"Không phải vậy thì sao ta có thể trở về?"