Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1155 - Chương 1186: Vậy Thì Không Cần

Chương 1186: Vậy Thì Không Cần Chương 1186: Vậy Thì Không CầnChương 1186: Vậy Thì Không Cần

"Tiền bối, nếu vãn bối có thành tựu, tự nhiên sẽ đi tìm tên đồ đệ kia, giúp tiền bối báo thù."

Người thanh niên bị móc ruột kia khéo léo nói.

"Vậy thì không cần."

Đỗ Cách quét mắt nhìn hắn một cái, nói:

"Tâm pháp phái Tiêu Dao quan trọng nhất là tiêu dao, phàm là những chuyện bất hòa với tâm trí thì đừng làm, làm dịu tâm trí mới có thể đạt tới cảnh giới cao nhất của công pháp.

Các ngươi muốn lừa công pháp từ chỗ ta, ta muốn lợi dụng các ngươi yểm hộ ta khôi phục công lực, đây mới là tiêu dao.

Các ngươi học được công pháp của ta, quay về lại muốn báo mối thù hôm nay, giết chết ta, đây mới là tiêu dao.

Vào một ngày nào đó ta nhìn các ngươi không vừa mắt, giết chết các ngươi, đây cũng là tiêu dao.

Hết lần này tới lần khác ngươi trái lương tâm nói muốn thay ta báo thù, đây không phải tiêu dao mà là tâm kế, nếu cứ ôm ý nghĩ như vậy, cho dù ta truyền công pháp cho ngươi, ngươi cũng tu không tới cảnh giới chí cao, sau này tuyệt đối không thể có ý nghĩ như vậy nữa."

Người thanh niên toát mồ hôi như mưa, lúng túng nói:

"Vâng, tiền bối."

Đám người Ngưu Tam Bảo nghẹn họng nhìn trân trối.

Từ lúc gặp phải Đỗ Cách, tam quan của bọn họ sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, bọn họ vốn cho rằng mình là ác nhân, nhưng gặp Đỗ Cách rồi, bọn họ mới chính thức cảm nhận được cái gì gọi là tiểu vu gặp đại vu.

"Ngưu Tam Bảo, nói cho ta biết, suy nghĩ thật sự sâu trong lòng các ngươi là gì?"

Ngưu Tam Bảo nhìn Đỗ Cách, cắn răng một cái, nhắm mắt nói:

"Lừa gạt tiền bối, sau khi lừa được công pháp phái Tiêu Dao trên người tiền bối, thì nghĩ biện pháp giết chết tiền bối, báo mối thù cụt tay hôm nay."

Lúc nói những lời này, hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý đối mặt với cái chết, nhưng sau khi nói xong cũng không có chuyện gì phát sinh, hắn nơm nớp lo sợ mở mắt, dùng sức nuốt một ngụm nước bọt.

Đỗ Cách mỉm cười nhìn hắn, hỏi:

"Tam Bảo, nói ra ý nghĩ chân thật của mình, có phải cảm giác trong lòng thoải mái hơn nhiều hay không?"

Ngưu Tam Bảo sửng sốt, chợt mừng rỡ:

"Đúng là như vậy."

"Đây chính là ý nghĩa của phái Tiêu Dao."

Đỗ Cách nói:

"Quy tắc bách thông, tâm khí thông thì khí mạch thông, khí mạch thông thì kinh mạch thông, kinh mạch thông thì vạn pháp thông, phái Tiêu Dao vì sao không trọng căn cốt, chính là bởi vì như thế."

Đỗ Cách cười một tiếng, trào phúng nói:

"Những môn phái khác cần tìm kiếm thiên tài, còn phái Tiêu Dao ta có thể tự tạo ra thiên tài, mà thông cảnh giới cao nhất là bách mạch câu thông, bách mạch câu thông là tuyệt đỉnh thiên tài, ma đầu gì chứ, đơn giản là bọn họ đố ky tốc độ tu hành của phái Tiêu Dao chúng ta mà thôi."

Một câu nói.

Đủ khiến mấy người Ngưu Tam Bảo dâng trào cảm xúc, cảm thấy tiền đồ tràn ngập hy vọng.

Lúc trước bọn họ từng muốn tập võ, nhưng tất cả võ quán môn phái đều nói bọn họ đã lớn tuổi, cho dù có học, cũng chỉ học được da lông mà thôi.

Nhưng với Đỗ Cách, dường như đây không còn là vấn đề gì nữa.

Chỉ cần có thể mạnh lên, chỉ cần có thể tiêu dao trong thiên hạ, làm ma đầu thì thế nào, dù sao bọn họ vốn cũng không phải hạng người tốt lành gì!

"Nếu trời đè ta thì sao?"

Đỗ Cách hỏi.

Đám người Ngưu Tam Bảo sửng sốt.

"Lật trời."

Đỗ Cách điên cuồng nói.

"Nếu đất trói ta, thì sao?"

Đỗ Cách lại hỏi.

"Xin tiền bối chỉ giáo."

Ngưu Tam Bảo nói.

"Đạp nát mặt đất này."

Đỗ Cách ngạo nghễ nói.

Lời vừa nói ra.

Mắt đám người Ngưu Tam Bảo chợt sáng lên, ngay cả tốc độ hô hấp cũng nhanh hơn.

Nhìn đám người Ngưu Tam Bảo rơi vào cuồng nhiệt, Đỗ Cách mỉm cười, mở ra bảng điều khiển cá nhân lên.

Một kỹ năng mới thức tỉnh thình lình nhảy ra:

Hại Người Không Mệt: Khi ngươi ác ý xúi giục người khác, sẽ khiến lòng họ nảy sinh ác ý. ...

Kỹ năng rác rưởi!

Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện ra ở trong đầu Đỗ Cách.

Dù sao, kỹ năng này cần hắn dốc hết sức hướng dẫn, mà kết quả sau khi hướng dẫn cũng chỉ là khiến người ta nảy sinh ý nghĩ xấu.

Có trời mới biết sẽ sản sinh ra ý nghĩ xấu gì?

Nhưng chưa được bao lâu, Đỗ Cách lại chờ sực tỉnh, đậu má, thần kỹ!

Trước đây, khi hắn muốn lay động người khác thì còn phải suy xét đủ đường, một khi gặp phải kẻ có suy nghĩ thì sẽ xuất hiện sai lệch.

Có kỹ năng này rồi thì hắn hoàn toàn có thể khống chế chính xác, muốn làm cho đối phương lương thiện thì sẽ không dẫn dắt theo hướng ác ý, muốn làm cho đối phương xấu xa thì dẫn dắt bọn họ hướng tới đường tà đạo là được, tựa như cách đối phó với đám Ngưu Tam Bảo vậy.

Chỉ cần bọn họ làm việc ác, vậy thì mình có thể trừ ác dương thiện, lúc hung ác cũng không có gánh nặng ở trong lòng, như vậy dù mình có hung tàn thế nào thì ở trong mắt người đời cũng là chính trực. Người đá một mắt , không, phải là 'Đỗ Cách một miệng, kích động thiên nổi loạn'. ( ) Người đá một mắt: đừng thấy người đá chỉ có một mắt mà khinh thường, nó có thể khiến cả thiên hạ nổi loạn.
Bình Luận (0)
Comment