Chương 1198: Thiện Ác Báo Ứng
Chương 1198: Thiện Ác Báo ỨngChương 1198: Thiện Ác Báo Ứng
Hơn nữa, thật sự Đỗ Cách đem mỗi từ khóa diễn dịch đến tận cùng.
Kẻ nào bị hắn mổ bụng cũng sẽ bị hắn trở thay moi ruột ra, bên miệng hắn thì phát ra nụ cười quỷ dị, sau đó đem ruột của đối phương treo lên cổ của người đó...
Đỗ Cách hung tàn giống hệt như một tên ác quỷ đòi mạng, tạo ra nổi kinh hoàng bên trong đấu trường.
Những đại quan hiển quý áp chế nỗi sợ hãi mặc dù có công phu phòng thân nhưng cũng không phát huy uy lực hoàn toàn được, chưa kể phần lớn võ công của bọn họ chỉ mang tính trang trí chứ không thực tế.
Bên trong đấu trường tràn ngập tiếng quỷ khóc sói gào.
Nhưng tên súc sinh này nhìn bọn trẻ chém giết nhau trong lồng sắt thì ai nấy đều đỏ bừng mặt phấn khích, nhưng khi đến lượt mình thì mới biết đau là gì, mới biết cái gì gọi là sợ hãi?...
"Tha mạng, ta nguyện ý đem tất cả gia sản hiến dâng cho yêu tà gia gia, chỉ xin yêu tà gia gia tha cho ta một mạng..."
"Yêu tà gia gia tha mạng, ta cam đoan sẽ không mảy may tiết lộ chút tin tức nào!"
"Giết hắn, mau giết hắn đi!"
"Ngươi biết lão tử là ai không? Muốn giết lão tử, toàn bộ người ở Phiền Thành đều phải chết..."...
"§ớm biết có ngày này thì hà tất gì phải thế? Có câu nói thiện có thiện báo ác có ác báo, chưa báo là do chưa đến lúc, đợi đến lúc rồi thì báo ứng đều sẽ đến!"
Thuộc tính của Đỗ Cách tăng lên nhanh chóng, hắn giết người càng lúc càng thành thạo điêu luyện, hắn suy tư trong chốc lát rồi cảm thấy mình không thể chỉ lướt ra hung tàn mà tự nhủ cái gì cần lướt vẫn phải lướt.
"Việc ác sẽ khiến chúng ta gánh vác tội ác và thống khổ, chỉ có thiện lương mới mang lại yên bình tĩnh lặng cho tâm hồn, nếu như có kiếp sau nhớ phải làm người tốt..."
"Làm người đừng quá xấu, thiện ác đến cuối cùng đều có báo ứng. Làm việc thiện tích đức mới có thể tích phúc cho con cháu!"
"Học được khoan dung và thấu hiểu, đừng để thù hận che mắt của ngươi..."...
Ngay từ đầu khuyên nhủ cũng nhắm vào tội ác của bọn họ.
Nhưng một bên giết người còn một bên khuyên nhủ thật quá mệt mỏi, đến mức mà về sau Đỗ Cách nghĩ gì liền nói nấy?
Dù sao thì đám người đó cũng chết rồi, khuyên nhủ hay không khuyên nhủ cái gì chứ?...
Hai mắt của Đinh Xương đỏ thẫm truy sát Đỗ Cách.
Hắn là người có võ công cao nhất vùng này, giao thủ một đao với Đỗ Cách thì hắn đã biết võ công của Đỗ Cách kém xa hắn.
Dù đối phương có là yêu tà thì chỉ cần hắn có cơ hội, không quá ba chiêu sẽ là hắn sẽ có thể chém đối phương dưới đao.
Thế nhưng đối thủ quá xảo trá và tàn nhẫn, luôn trà trộn vào trong đám đại quan quý nhân đó khiến hắn bó tay bó chân, thỉnh thoảng hắn chém đối phương một đao nhưng chỉ trong chớp mắt thì vết thương của hắn đã lành lại.
Hơn nữa tốc độ của đối phương cũng tăng lên rõ ràng mà mắt thường có thể nhìn thấy được, nếu cứ tiếp tục giữ trạng thái này thì e rằng không lâu nữa hắn sẽ không còn là đối thủ của Đỗ Cách nữa.
Vừa nghĩ đến đó thì Đỉnh Xương lòng nóng như lửa đốt, đôi mắt hổ của hắn giống như sắp phun ra lửa: "Tặc tử, có dũng khí thì cùng giao đấu với gia gia."
Đỗ Cách biết rõ sự chênh lệch của mình với Đỉnh Xương.
Không có ảnh hưởng của thuộc tính quả cầu tuyết, nếu chỉ dựa vào việc giết người thì thuộc tính sẽ tăng trưởng rất chậm, dưới tình huống không dùng được thần lực thì trong thời gian ngắn hắn không phải là đối thủ của tên kia.
Huống chỉ bây giờ hắn đang gặp nguy hiểm.
Long Liễu sơn trang rất lớn lại có vài đấu trường tương tự nhau, bởi vì trong mấy đầu trường khác quá ồn ào huyên náo nên tin tức ở đây vẫn chưa lan truyền đến, nhưng một mình hắn không thể kiểm soát được tình hình nên đã có người trèo tường ra ngoài tìm viện binh từ lâu.
Chỉ cần ở mỗi đấu trường đều có một người có thân thủ như Đỉnh Xương thì hắn có mọc cánh cũng khó thoát.
Hơn nữa, Long Liễu sơn trang xảy ra trận chiến lớn như vậy, chắc chắn còn có cao thủ còn cao hơn Đỉnh Xương...
Nhưng ai quy định chiến sĩ dị tỉnh chỉ có thể lấy cứng chọi cứng chứ?
Đỗ Cách cười quỷ dị:
"Đinh Xương, ngươi nhìn vùng này đi, ta đã giết rất nhiều người, ngươi không thấy tự trách sao? Ngươi cảm thấy những người bị trọng thương kia có trách ngươi không hộ vệ bọn họ tốt không?
Phía trên trách tội thì ai sẽ là người gánh tội đây?
Kế hoạch hôm nay chỉ có thể giết ta thì ngươi mới có thể lấy công chuộc tội, nếu đã như vậy thì tại sao không xử lý sạch sẽ bọn người gây vướng bận này đi?
Nếu chỉ chết có vài người thì bọn họ sẽ nói ngươi làm việc bất lợi nhưng nếu chết hết thì chẳng có ai đuổi trách ngươi cả, không có bọn họ cẩn trở thì lúc giết ta càng dễ dàng hơn, cũng có thể khiến ngươi lấy công chuộc tội..."
Kỹ năng hủy người không mệt lặng lẽ phát động.
Đột nhiên tà niệm trong lòng Đinh Xương dấy lên.
Đúng rồi!
Nhiều đại quan hiển quý chết như vậy, hắn không thể thoát khỏi tội danh hộ vệ bất lợi.