Chương 1211: Lý Do
Chương 1211: Lý DoChương 1211: Lý Do
Nhưng lần này từ khóa của hắn là hung tàn, như vậy nên người có thể giữ lại hay không thì cũng không thể giữ lại.
Chiến trường dị tỉnh mới này quá nguy hiểm, đối đầu với chiến sĩ dị tỉnh cũng không còn quan trọng nữa, muốn ưu tiên việc sinh tồn thì phải chiến đấu với người bản xứ.
Lúc này mà mềm lòng thì người chết chính là mình.
Long Nghĩa Thần nhìn Đỗ Cách, trên mặt hắn âm tình bất định, chốc lát sau thì hắn hạ quyết tâm, chắp tay hành lễ nói:
"Tiền bối, một mình ta thì không đủ sức để phòng ngừa có người tẩu thoát, vẫn xin tiền bối giúp ta một tay."
"Ngươi có thể chọn ra một người trong đó trước, một mặt là chúng ta có người trợ giúp, mặt khác có thể phòng ngừa ngộ thương."
Đỗ Cách cười và đưa ra lời khuyên:
"Long trang chủ, chỉ giữ lại người có võ công cao, người tài giỏi thông minh chỉ có thể làm hỏng việc nên giữ lại cũng không có tác dụng lớn gì, nếu để bọn hắn nhìn ra được mánh khóe rồi gây ra chuyện, thế thì ngươi có thể lừa giết bọn hắn trước."
"Được."
Long Nghĩa Thần nhẹ nhàng gật đầu rồi quay người rời đi, sau này khi Đỗ Cách đã nắm giữ được Trấn Hồn Bình và có được năng lực luyện sĩ khí thì một tý tâm tư phản kháng hắn cũng không có. ...
Mọi thứ đang được tiến hành theo tuần tự.
Long trang chủ có uy danh của riêng mình nên rất nhanh đã có thể triệu tập những người mà hắn muốn.
Mã Tổng quản bị hắn tàn sát từ lâu nên hầu như không còn gì.
Mặc dù người của Long Liễu sơn trang không hiểu tại sao chủ nhân của mình lại đột nhiên ra tay đại khai sát giới các vị khách quý nhưng cũng không muốn suy nghĩ gì nhiều.
Dù sao hầu hết mọi người đều biết phía sau Long Liễu sơn trang chính là Đoan Vương.
Gần vua như gần hổ, Đoan Vương muốn ra tay với người ở dưới hoàn toàn không cần phải nói rõ lý do là gì, dù sao bọn họ cũng chỉ là thanh đao trong tay Đoan Vương, không cần có suy nghĩ của riêng mình.
Lúc đột nhiên đám người Long Nghĩa Thần tính cả đám người Đinh Xương đại khai sát giới thì mọi thứ đã quá muộn.
Giữa bóng đêm, dù có người có thể trốn thoát khỏi sự đồ sát của đám người Long Nghĩa Thần thì cũng không thể thoát khỏi vòng vây của Thần Hắc Ám.
Dù sao Đỗ Cách cũng phải dùng đến Trấn Hồn Bình để thôn tính linh hồn của bọn hắn.
Đỗ Cách đã phát hiện từ lâu, sau khi những oan hồn trong Trấn Hồn Bình nuốt chửng những linh hồn khác thì sẽ tự lớn mạnh lên.
Không thể không nói, thứ đồ chơi này là một ma khí hàng thật giá thật.
Chưa đầy một khắc, cả Long Liễu sơn trang chỉ còn lại Long Nghĩa Thần, Đỉnh Xương và bảy tám cao thủ võ công tốt nhất, cùng với hàng trăm đứa trẻ đang run rẩy.
Trừ bọn hắn ra thì không còn một ai sống sót.
"Tiền bối, nên xử lý đám trẻ này như thế nào? Giết hay là không giết?" Toàn thân của Long Nghĩa Thần đẫm máu, hắn đã giết người đến mức đôi mắt đỏ au, nhìn hắn giống như một vị Ma Thần.
"Giữ lại."
Đỗ Cách đảo mắt quét qua đám đông khiến đám trẻ run lẩy bẩy, Đỗ Cách thản nhiên nói.
"Tiền bối, giữ bọn chúng lại rất phiền toái."
Long Nghĩa Thần nhíu mày nhắc nhở:
"Để Túc Vương lưu lại chứng cứ, khoảng mười mấy đứa trẻ là được rồi, để lại nhiều quá sẽ liên lụy đến chúng ta. Bọn chúng đều đã nhìn thấy hết những chuyện chúng ta làm vào đêm nay, cho dù để mặc cho bọn chúng rời đi, một khi bọn chúng bị bắt được thì mọi chuyện sẽ của chúng ta sẽ bị bại lộ."
"Chúng ta sẽ không nói."
Người đứng đầu bọn trẻ nhìn Đỗ Cách, hắn lấy hết dũng khí đứng dậy:
"Ngươi là ân nhân của chúng ta, chúng ta sẽ không bán đứng ân công."
Một đám trẻ nhao nhao lên phụ họa, thậm chí còn có nhiều đứa trẻ trong đó không biết ân công của mình là ai. Tuổi của bọn chúng còn nhỏ nhưng khi ở Long Liễu sơn trang đã chịu đủ mọi loại tra tấn, đã trải qua những tội ác tàn khốc nhất nhân gian nên tâm trí đã trưởng thành từ lâu rồi.
Hừ!
Long Nghĩ Thần hừ lạnh rồi lui sang một bên không nói thêm gì nữa, hắn giao quyền quyết định cho Đỗ Cách.
Mấy người Đinh Xương đã nhìn thấy uy lực điều khiển Trấn Hồn Bình của Đỗ Cách lại càng không dám nói câu nào, luyện sĩ khí đáng sợ đã xâm nhập vào lòng người từ lâu, huống chỉ còn tùy ý điều khiển âm hồn giết người nên hắn rất có thể là một kẻ tu tà.
Các tu sĩ chính thống lo lắng nhân quả nên rất ít khi ra tay với người bình thường.
Nghe nói một khi bọn hắn giết người nhiều quá thì sẽ bị tâm ma trói buộc, lúc tu hành rất dễ tẩu hỏa nhập ma, cho dù may mắn chiến thắng được tâm ma thì khi độ kiếp cũng sẽ khó khăn trắc trở hơn những tu sĩ khác, chỉ cần sơ sót một chút cũng sẽ hồn bay phách lạc.
Nhưng tu tà thì sẽ không có những cố ky này vì bọn họ không có phi thăng thành tiên mà chỉ mong ở nhân gian tiêu dao sung sướng, nên bọn hắn giết người cũng không đắn đo gì...