Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1185 - Chương 1216: Kéo Hoàng Đế Xuống Ngựa

Chương 1216: Kéo Hoàng Đế Xuống Ngựa Chương 1216: Kéo Hoàng Đế Xuống NgựaChương 1216: Kéo Hoàng Đế Xuống Ngựa

Gây ra thảm án ở Long Liễu sơn trang và thành công đẩy mình lên vị trí đầu tiên, lúc này Đỗ Cách càng ngày càng khát vọng tiên pháp.

Long Liễu sơn trang được xây dựng trên sườn núi, phía sau trang viên là rừng núi rậm rạp, đám người Đỗ Cách trốn trong khu rừng rậm rạp ở lưng chừng núi và quan sát sơn trang phía dưới.

Các nha dịch phong tỏa mọi hướng đi vào sơn trang, Huyện lệnh cũng dẫn theo Ngỗ tác và một số nha dịch đến điều tra trong sơn trang, nhưng lại không dám tuỳ tiện lật qua lật lại các thi thể.

Cất bước đi giữa đám thi thể ngổn ngang lộn xộn, thậm chí Ngỗ tác còn không dám động tay lật thi thể lên xem xét, cho dù quanh năm phải làm việc với thi thể, hắn ta cũng chưa từng thấy nhiều thi thể cùng lúc như vậy!

Những gia đình phú hộ có thành viên chết trong sơn trang ở Phiền Thành muốn vào để tìm kiếm thân nhân của mình nhưng lại bị các nha dịch canh giữ ở các ngã tư chặn lại.

Trong vụ án lớn như vậy, bọn họ không dám để bất luận kẻ nào phá hủy hiện trường. ...

Vị trí của đám người Đỗ Cách cách sơn trang khoảng hơn một dặm, khoảng cách xa như vậy vẫn có thể ngửi thấy mùi máu tanh gay mũi.

"Long trang chủ, dính vào vụ án lớn như thế, ngươi có cảm giác thành tựu gì không?"

Đỗ Cách mỉm cười hỏi.

Hắn đã trải qua chiến tranh, trải qua tận thế, đã nhìn thấy quá nhiều người chết, từ lâu hắn đã rèn được tâm trí sắt đá, cảnh tượng nhỏ trước mắt không thể tạo ra sóng gió trong lòng hắn, chưa kể, những người này còn chưa hết tội.

Cảm giác thành tựu?

Ngươi coi chuyện này thành cảm giác ư?

Long Nghĩa Thần nhìn Đỗ Cách vô tâm, cả người đều muốn phát điên.

Nhất là sau khi giết nhiều người như vậy, hắn ta không những không chạy mà còn xem náo nhiệt bên ngoài Long Liễu sơn trang, nhịp tim của hắn ta đập rộn lên một hồi, cảm thấy mạng sống của mình giống như đang trên đà nghìn cân treo sợi tóc.

Nếu không phải đánh không lại Đỗ Cách, hắn ta đã chơi chết tên ma tử này rồi bỏ trốn từ lâu rồi.

Long Nghĩa Thần nhét một miếng thịt khô vào trong miệng, dùng sức nhai thật mạnh rồi nuốt xuống để giải tỏa căng thằng, vừa thấp giọng hỏi:

"Tiền bối Tiêu Dao, thật sự chúng ta cần phải chờ ở đây sao?"

"S§ẵn sàng róc thịt cả người hắn mới dám kéo Hoàng đế xuống ngựa."

Đỗ Cách nói:

"Không đợi ở đây thì chúng ta biết đi tìm luyện khí sĩ ở đâu, nếu không có luyện khí sĩ, chúng ta lấy tiên pháp ở đâu chứ? Long trang chủ, xuất hiện một vụ thảm án lớn như thế, dựa vào công phu mèo quào của ngươi thì chắc chắn không thể sống sót được, chỉ có tu luyện mới có thể giúp ngươi sống sót sau kiếp nạn này."

"Tu hành đâu có dễ như thế?"

Long Nghĩa Thần cười khổ lẩm bẩm:

"Nếu người người đều có thể tu luyện thì bọn họ đã thành thần tiên bất tử từ lâu rồi."

"Nếu ngươi không đảm đương nổi việc làm thần tiên, ngươi có thể là một ma đầu tiêu dao tự tại cũng được đấy!" Đỗ Cách mỉm cười nhìn Long Nghĩa Thần, trêu chọc nói:

"Long trang chủ cũng có một tâm thái tốt đấy, làm nhiều chuyện ác như vậy mà vẫn còn nghĩ đến chuyện làm thần tiên sao? Một người trị ác hướng thiện như ta còn chưa dám nghĩ như vậy."

Long Nghĩa Thần nghẹn ngào, đổi chủ đề:

"Tiền bối, ngài nói thật cho ta biết đi, ngài có chắc chắn có thể đối phó với luyện khí sĩ không?"

"Long trang chủ, chỉ cần thả lỏng tâm trạng, chỉ cần không phải là Kim Đan Chân Nhân thì một luyện khí sĩ nho nhỏ không thể thoát khỏi cái Trấn Hồn Bình này đâu."

Đỗ Cách đắc ý phủi phủ Trấn Hồn Bình trong tay:

"Pháp bảo nhận chủ, ta cầm càng lâu thì ta càng có thể cảm nhận được sự huyền diệu của nó. Hoặc là tính toán của Đoan Vương quá kinh khủng, muốn dùng cái bình này để giết vua giết cha, hoặc là tu sĩ bày mưu tính kế cho Đoan Vương đã lừa gạt Đoan Vương.

Cái bình này chắc chắn không đơn giản như ảnh hưởng đến tính mạng con người, ta nghỉ ngờ cái này rất có thể là một món pháp bảo ma khí. Tà tu kia đã mượn danh nghĩa của Đoan Vương để tế luyện bảo vật này.

Ngày hôm qua, Long Liễu sơn trang đã uổng nhiều mạng người như vậy, linh hồn của bọn họ đều bị cái bình này hấp thu, e là pháp bảo này đã đại thành, ta cảm thấy tác dụng của nó không chỉ là loại hình sai khiến bách quỷ, mà còn có nhiều công dụng tuyệt vời hơn. Bây giờ ta không hiểu thuật tu hành nên không thể phát huy ra được toàn bộ uy lực của nó, nhưng dùng nó để đối phó với luyện khí sĩ thì không thành vấn đề..."

Ực ực!

Long Nghĩa Thần nhìn Trấn Hồn Bình trong tay Đỗ Cách, khẽ nuốt một ngụm nước bọn, hắn ta cảm thấy đau khổ như sắp đổ máu vậy, CMN, cái bình này nên là của tai...

Màn đêm buông xuống.

Huyện lệnh đang xem xét hiện trường án mạng đã rút khỏi Long Liễu sơn trang từ lâu, đang ở trong xe ngựa đậu ven đường để nghỉ ngơi một lát, bọn nha dịch thì đốt lửa trại ở giữa đường, tiếp tục phong toả hiện trường.

[HỆ THỐNG BÀN TAY VÀNG TẠI TẬN THẾ: hệ thống, mạt thế, đô thị, xác sống, tiến hóa gen... [ï
Bình Luận (0)
Comment