Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1188 - Chương 1219: Tuần Sát

Chương 1219: Tuần Sát Chương 1219: Tuần SátChương 1219: Tuần Sát

"Bất luận là ai kế vị cũng đều không dao động được địa vị của Long Hổ Sơn, cứ an tâm tu hành phi thăng tiên giới, há chẳng phải tiêu dao tự tại hơn làm một tiểu thần ở thế gian sao?"

Người của Long Hổ Sơn?

Đỗ Cách hơi ngạc nhiên vô thức liếc nhìn cổ của tên luyện khí sĩ trung niên, đang suy nghĩ có nên cho hắn một đòn kết liễu hay không, để lại hai người nhỏ thì dễ đối phó hơn...

Khoảnh khắc ánh mắt của hắn dừng lại trên cổ của tên luyện khí sĩ trung niên thì đột nhiên tên luyện khí sĩ trung niên nhíu mày, theo bản năng hắn quay đầu lại nhìn ra sau lưng mình nhưng không phát hiện gì cả:

"Tử Minh, Tử Vân, hai người các ngươi tỉnh táo chút, nơi này có gì đó không ổn."

"Không ổn sao?"

Nam đệ tử tên Tử Minh dừng lại nhìn bốn phía xung quanh, cuối cùng ánh mắt của hắn dừng lại ở hướng của nha dịch rồi nói:

"Phải chăng thật sự có yêu tà ẩn náu trong đám người đó?"

"Không giống yêu tà mà giống như có người đang nấp trong bóng tối nhìn trộm."

Cuối cùng tên luyện khí sĩ trung niên cũng dừng bước, hắn chập hai ngón tay lại sau đó có thanh trường kiếm từ sau lưng bay ra lơ lửng trước mặt hắn.

"Đạo hữu phương nào, sao không hiện thân gặp mặt?"

Hai tên đệ tử đi theo hắn cũng phi trường kiếm ra. ...

Thật đúng là lĩnh thức!

Đỗ Cách cảm khái trực giác của hắn quá nhạy cảm nhưng vẫn núp trong cái bóng của hắn như cũ, mặt cũng không biến sắc.

Chiêu bài này của hắn là của người trong nghề, lúc không thể xác định được xung quanh có kẻ địch hay không thì lừa gạt mà thôi, nếu lừa mà kẻ địch xuất hiện thì thành công, còn lừa không được cũng không có tổn thất gì.

Những tên luyện khí sĩ này muốn phát hiện hắn thì đã phát hiện từ lâu rồi, sao đến mức bị hắn ẩn nấp vào trong cái bóng.

Không có động tĩnh gì.

Tên luyện khí sĩ trung niên lại nhíu mày.

"Sư phụ, có cần ta đi tuần sát xung quanh một vòng không?"

Nam đệ tử nói.

"Không cần, người có thể tránh thoát khỏi cảm giác của ta thì không phải là người mà ngươi có thể đối phó được, hai người các ngươi cứ ở bên cạnh ta."

Tên luyện khí sĩ trung niên lại cảm giác xung quanh thêm một vòng nữa rồi lắc đầu:

"Đi thôi, có lẽ là cảm giác của ta sai, đi lấy pháp bảo của tên tu tà trước rồi sau đó hãy đi dò xét xem có yêu tà hay không, nếu không có yêu thì thì chúng ta lập tức rời khỏi đây, đến Phiền Thành dò xét một phen."

"Dạ, sư phụ."

Nam đệ tử trả lời.

Tên luyện khí sĩ trung niên đi nhanh hơn nhưng từ đầu đến cuối hắn không hề thu phi kiếm lại, tất nhiên hắn cũng không hề buông lỏng cảnh giác.

Hai đệ tử hộ vệ bên cạnh hắn, trong tay cầm kiếm thuật cũng giữ nguyên cảnh giới.

Cuối cùng ba người tìm thấy một lối đi bí mật, thông qua hành lang là sẽ đến mật thất có Trấn Hồn Bình.

Nhìn vào mật thất trống rỗng, tên luyện khí sĩ trung niên hơi kinh ngạc sau đó chán nản cười một tiếng:

"Đi thôi, ta nên nghĩ đến từ lâu rồi."

"Nghĩ đến chuyện gì?"

Nữ đệ tử hỏi.

"Long Liễu sơn trang làm ăn nhiều năm như vậy vẫn bình an vô sự, nay đột nhiên phát sinh thảm án thì làm sao có thể không có người đứng sau thúc đẩy?"

Tên luyện khí sĩ trung niên nói.

"Chắc chắn là do yêu tà giáng thế để Đoan Vương thấy được thời cơ, thừa cơ hội thúc đẩy pháo bảo..."

Thúc đẩy sao?"

Nữ để tử ngây người rồi hét lên kinh ngạc:

"Đoan Vương điên rồi, hắn dùng nhiều mạng người như vậy để thúc đẩy pháp bảo, hắn không sợ bị người đời chỉ trích sao?"

"Nếu đổi lại lúc bình thường thì đương nhiên hắn sẽ không làm như vậy nhưng nếu bên cạnh hắn có yêu tà làm loạn tâm thì sẽ khác."

Luyện khí sĩ trung niên nói:

"Yêu tà đều có thần thông, nếu như bên cạnh Đoan Vương có yêu tà làm rối loạn tỉnh thần của hắn thì hắn có thể động thủ trước."

"Sư phụ, ngài nói là bên cạnh Đoan Vương có yêu tà sao?"

Nam đệ tử hỏi.

"Mười phần chắc chín."

Luyện khí sĩ trung niên nói.

"Vậy chúng ta phải đi tìm Đoan Vương sao?" Nữ đệ tử hỏi.

"Nếu như bên cạnh Đoan Vương có yêu tà thì thân phận của ta là không đủ."

Luyện khí sĩ trung niên nói:

"Ít nhất phải để sư thúc tổ của các ngươi ra mặt mới được."

"Nhưng khi chúng ta về núi mời sư thúc tổ thì yêu tà thừa cơ làm loạn, tự mình lớn mạnh thì phải làm sao?"

Nữ đệ tử lo lắng hỏi:

"Chỉ vì một món pháp bảo mà bọn hắn dám giết chết nhiều người như vậy, một khi can dự vào chuyên vương tử phân tranh thì không biết phải có bao nhiêu người chết oan chết uổng!"

"Chết oan chết uổng sao?"

Luyện khí sĩ trung niên nhìn hai đệ tử của mình hồi lâu rồi nói: "Giá như kích động một cuộc chiến ở thế gian mà có thể bắt bọn hắn được thì đã xem như là chuyện tốt rồi. Bây giờ không sợ bọn hắn nhảy ra đột ngột mà là sợ bọn hắn giấu chúng ta đi!"

"Tại sao chứ?" Nữ đệ tử hỏi.

Luyện khí sĩ trung niên trầm mặc hồi lâu rồi nói:

"Thiên Sư hạ pháp chỉ xuống, loạn thế yêu tà không phải thế gian mà là tam giới. Chỉ có thể thừa lúc bọn hắn nhỏ yếu mà bóp chết bọn hắn mới có thể cứu vớt tam giới khỏi nguy hiểm. Cho nên nếu bây giờ yêu tà xuất hiện, cho dù lợi hại thì cũng dễ đối phó, chỉ là sợ những thứ khác đang tiềm tàng nổi dậy rồi cuối cùng lại lan rộng trong bóng tối và hòa thành một thể với thế giới, thật sự những thứ đó mới chính là tai họa."

[LINH KHÍ KHÔI PHỤC: MỖI NGÀY TA RÚT MỘT KỸ NĂNG: Hài hước, hệ thống bá đạo, vả năng, dị năng, tiến hóa gen... L
Bình Luận (0)
Comment