Chương 1220: Long Liễu Sơn Trang
Chương 1220: Long Liễu Sơn TrangChương 1220: Long Liễu Sơn Trang
"Sư phụ, nếu yêu tà ác hại lớn như vậy, vậy tại sao Thiên Đình không trực tiếp phát binh tiêu diệt bọn chúng? Mà còn muốn dựa vào những người luyện khí sĩ như chúng ta tìm kiếm ở nhân gian?"
Nam đệ tử hỏi:
"Đạo tổ thần thông quảng đại cùng không đoán ra được nơi mà bọn chúng đang ẩn thân sao?"
"Dụng ý của Đạo Tổ là gì, đó là chuyện mà những người phàm như chúng ta không thể đoán được."
Luyện khí sĩ trung niên lắc đầu nói:
"Chúng ta một mực nghe lệnh là chính, về phần tại sao Tiên giới không phái binh? Ngươi nói xem tại sao vài ngày trước đột nhiên Đông Hoa Đế Quân giáng trần? Chẳng qua chỉ là yêu tà nhỏ yếu nên tạm thời không cần Đế Quân phải ra tay mà thôi!"
"Thì ra là thế."
Hai đệ tử lờ mờ gật đầu.
Thật đúng là nghiêm phong tử thủ, trực tiếp để đại lão trấn thủ thế gian, không hề cho chiến sĩ dị tỉnh chút thời gian nào để trưởng thành!
Đỗ Cách đang ẩn nấp ở chỗ của tên luyện khí sĩ trung niên lại sinh ra cảm khái, hắn lại xác định đây chính là chiến trường dị tỉnh khó khăn nhất thêm lần nữa. Ở trận Lạc Sương đó, quốc sư chỉ có thể mơ hồ tính ra tai họa trong tương lai nhưng thế giới thần tiên này lớn mạnh hơn quốc sư rất nhiều, nói không chừng có thể đoán ra hết các chiến sĩ dị tỉnh phía sau Vũ Trụ Giải Trí nữa.
Nhưng mà.
Thế giới thổ dân càng lợi hại thì Đỗ Cach càng hào hứng, bởi vì điều này có nghĩa là hắn có thể nắm chắc sức mạnh cường đại hơn, cũng có nghĩa là tỷ lệ người xem của Vũ Trụ Giải Trí cũng tăng lên, độ khó của chiến trường dị tỉnh đang tăng dần.
Tiếp tục tăng dần lên cho đến một ngày Vũ Trụ Giải Trí sẽ mất quyền kiểm soát chiến trường dị tỉnh, lúc đó cơ hội của hắn sẽ đến......
"Đi thôi."
Luyện khí sĩ trung niên chú ý đến hai đệ tử:
"ở đây không có gì tốt để tra đâu, về Long Hổ Sơn thôi."
"Sư phụ, chúng ta không đến Phiền Thành điều tra yêu tà sao?"
Nam đệ tử hỏi.
"Xung quanh Phiền Thành không có môn phái tu hành nên yêu tà sẽ không đến học pháp tu hành, không có lý do gì đột nhiên nhắm vào Long Liễu sơn trang, cùng không có khả năng giết sạch tất cả những người trong Long Liễu sơn trang. Rõ ràng ở đây là do tu tà gây ra chứ không liên quan gì đến yêu tà, phía bên Đoan Vương quan trọng hơn nên chúng ta lãng phí thời gian ở Phiền Thành là không đáng."
Luyện khí sĩ trung niên khẳng định nói.
Đang nói thì hắn đứng dậy bước ra ngoài, rõ ràng tốc độ bước chân nhanh hơn rất nhiều, đương nhiên hắn không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở đây.
Ngay lúc này, việc điều tra đã kết thúc, thậm chí còn đi đến kết luận chuẩn bị quay lại, cũng có nghĩa là hắn đang nới lỏng cảnh giác. Ngay khoảnh khắc ba người họ bước ra khỏi mật thất, đột nhiên Đỗ Cách nổi dậy, Hắc Ám Thần Lực đột ngột lan rộng ra cô lập bọn hắn.
Trì độn, chậm chạp, ăn mòn và một loạt những lời nguyền rủa bị Đỗ Cách truyền thụ vào người ba người bọn hắn.
Cùng lúc đó, đột nhiên cương đao trong tay Đỗ Cách đâm vào gáy của tên luyện khí sĩ trung niên.
Tiên hạ thủ vi cường.
Dưới tình huống không biết tỉnh thông của những tên luyện khí sĩ thì tất nhiên phải giết kẻ mạnh nhất trước, khi hai bên đặt vào thế đối đầu thì không cần phải cân nhắc đúng sai, mọi thứ đều lấy sự sinh tồn làm điều kiện tiên quyết.
Phốc!
Cường đao của Đỗ Cách cắm đúng vào cổ của tên luyện khí sĩ trung niên nhưng lại không như hắn tưởng tượng là chặt đầu hắn xuống, nhưng sau khi chém ba phần thì coong một tiếng, thanh cường đao tỉnh xảo gãy vụn.
Cơ thể cứng như sắt!
Đỗ Cách sững sờ rồi phác giác Hắc Ám Thần Lực đang bị phá vỡ, kiếm quang chém vào nó nhưng đã bị Hắc Ám Thần Lực chặn lại, giống như một viên đạn bắn xuống nước, tốc độ mở đầu rất nhanh nhưng ngay lập tức chậm lại, thậm chí lộ trình của kiếm quang hơi thất thường.
Khi Đỗ Cách khống chế Hắc Ám Thần Lực để chặn kiếm quang thì kiếm quang nhanh chóng bị áp chế quay về thân kiếm, một thanh phi kiếm buộc phải cố định trong thần lực nên run rẩy mà không thể di chuyển về phía trước dù chỉ nửa phần.
"Tặc tử!"
Tên luyện khí sĩ trung niên không ngờ nhận ra rằng thậm chí hắn không thể thực hiện được một động tác nào, vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, hắn vận linh lực dồn ra ngoài muốn chọc thủng trói buộc của Hắc Ám.
Nhưng Hắc Ám Thần Lực sền sệt giống như nhựa đường, hắn chỉ bước mấy bước liền không thể không dừng lại, đối đầu với Hắc Ám Thần Lực, hao tổn linh lực quá dữ tợn.
"Kim Đan Chân Nhân, ngươi là Kim Đan Chân Nhân."
Giọng nói của luyện khí sĩ trung niên run lên:
"Đoan Vương có tài đức gì mà có thể khiến ngươi, đường đường là một Kim Đan Chân Nhân dốc sức vì hắn?"
"Lão phu cả đời tiêu dao, nguyện ý giúp ai thì giúp, ngươi chỉ là một tiểu bối đến từ Long Hổ Sơn thì có tư cách gì chỉ trích lão phu?"