Chương 1230: Quyết Không Bỏ Qua Cơ Hội Này
Chương 1230: Quyết Không Bỏ Qua Cơ Hội NàyChương 1230: Quyết Không Bỏ Qua Cơ Hội Này
Liễu Tử Vân gật đầu, liếc mắt nhìn sư phụ của mình một cái rồi bắt chuyện với Đỗ Tử Minh ở bên cạnh:
"Sư huynh, chúng ta đi thôi."
Đỗ Tử Minh suy nghĩ nhiều hơn Liễu Tử Vân , hắn nhìn Đỗ Cách và hỏi:
"Tiền bối, đã có người nào từng vượt qua Thiên Ma Luyện Tâm Lộ chưa?"
"Đương nhiên là có rồi. Nếu như không có ai vượt qua, việc Đạo tổ để Thiên Ma bước vào nhân gian còn có ý nghĩa gì?
Đỗ Cách nhìn hắn, không chờ hắn truy hỏi thì đã tiếp tục nói:
"Tất cả năm vị đế quân bao gồm Đông Hoa, Thái Thanh, Trường Sinh, Thái Huyền và Tử Vi đều đã thành công vượt qua Luyện Tâm Lộ."
Cáo mượn oal hùm.
Tất cả những người kia đều là nhân vật cùng cấp với Đạo tổ, hiển nhiên đẳng cấp của nhân vật vượt qua thí luyện Luyện Tâm Lộ không thể quá thấp, tựa như việc bọn họ không thể nào nghiệm chứng xem mình có phải người cùng thời kì với Đạo tổ hay không vậy, bọn họ cũng không thể đi tìm mấy vị đế quân để kiểm chứng thật giả.
Nói khoác kiểu này thì hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị lộ...
Đôi mắt của Đỗ Tử Minh chợt sáng lên chỉ trong giây lát.
Nhịp tim của Liêu Cửu Long cũng vô thức tăng nhanh hơn.
Đỗ Cách nhìn hai người, tốt bụng nhắc nhở:
"Ngàn tỉ năm qua cũng chỉ có năm vị đế quân thôi, số người thất bại trên Luyện Tâm Lộ vẫn nhiều hơn..."
"Ta muốn thử xem."
Đỗ Tử Minh căn bản không thèm nghe lời khuyên răn phía sau của Đỗ Cách, cố nén sự run rẩy nói.
Cơ hội chỉ có thể gặp mà không thể cầu, từ khi biết Thiên Ma trước mắt là người cùng thời đại với Đạo tổ, Đỗ Tử Minh đã quyết sẽ không bỏ qua cơ hội này, cho dù là giả thì hắn cũng phải đánh cược một lần...
"Ngươi thì sao?"
Đỗ Cách lại nhìn về phía Liễu Tử Vân .
"Ta cũng thử xem!"
Liễu Tử Vân nhìn sư phụ của mình rồi lại nhìn sư huynh của mình, chần chờ một lát rồi gật đầu.
"Quả nhiên không có một ai kháng cự lại được sự mê hoặc của trường sinh."
Đỗ Cách thở dài một tiếng:
"Nếu các ngươi đã hạ quyết tâm, vậy thì chúc các ngươi may mắn! Phong cách làm việc của Thiên Ma là thích làm gì thì làm, lại thích đùa giỡn lòng người, hi vọng các ngươi có thể kiên trì tới cùng."
"Tiền bối, Thiên Ma có thể giết chúng ta hay không?"
Liễu Tử Vân hỏi.
"Khi các ngươi lựa chọn đi tới Luyện Tâm Lộ, hắn sẽ không giết các ngươi."
Đỗ Cách đảo mắt nhìn ba người, nghiêm mặt nói:
"Bởi vì các ngươi đã thành thách thức của hắn, hắn sẽ dùng mọi cách để dụ dỗ các ngươi sa đọa thành ma. Đó mới là thắng lợi của hắn, chỉ giết các ngươi thì không thể mang lại hứng thú cho hắn nữa."
Hầy!
Ba người thở phào một hơi.
"Lúc hắn làm chuyện ác thì chúng ta có thể khuyên hắn không?"
Liễu Tử Vân lại hỏi.
"Đương nhiên là được, Thiên Ma cất bước ở thế gian, cũng không phải lúc nào cũng hiển lộ chân thân, hầu hết thời gian hắn cũng dùng thân thể nhân loại để làm việc."
Đỗ Cách nói:
"Đạo tổ quy định chế ước luân hồi một trăm năm cho Thiên Ma cũng là để làm suy yếu thực lực của hắn."
Bằng không, với tốc độ trưởng thành của Thiên Ma, vượt qua trăm năm chính là đại nạn của nhân gian, không có Đạo tổ ra tay thì không thể trấn áp.
Dùng thân thể nhân loại thì càng tiện cho hắn làm hại người xung quanh, khơi ra phân tranh trong thiên hạ, để nhanh chóng khôi phục thực lực, thoát khỏi sự ràng buộc của Đạo tổ, điều này tương tự là..."
Khi nói được một nửa, biểu cảm trên mặt Đỗ Cách lại thay đổi, ánh mắt lạnh lẽo và mỉa mai lại xuất hiện lần nữa:
"Ba người các ngươi lựa chọn đi Luyện Tâm Lộ sao?”
Thiên ma quay trở lại rồi?
Tuy đám Liêu Cửu Long đã nghe Đỗ Cách nói rằng Thiên Ma sẽ không giết bọn họ.
Nhưng Thiên Ma đột nhiên trở về vẫn khiến bọn họ sợ hết hồn.
Liêu Cửu Long lấy hết can đảm, trả lời:
"Đúng vậy, hi vọng tiền bối tác thành."
"Đương nhiên là phải tác thành rồi."
Đỗ Cách nở nụ cười:
"Nếu như không có những tu sĩ đầu sắt như các ngươi, làm sao ta có thể tập hợp đại quân Thiên Ma? Thế tên kia không nói với các ngươi sao, cuối cùng những kẻ không vượt qua Luyện Tâm Lộ đều sẽ đọa thành ma hay sao?"
"Bẩm tiền bối, hắn đã nói rồi."
Liêu Cửu Long nói.
"Nếu đã nói thì có nghĩa các ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc ấy."
Đỗ Cách mỉm cười, liếc mắt nhìn bọn họ:
"Chọn đúng rồi đấy, tu tiên có cái gì tốt, trải qua trăm cay nghìn đắng, cuối cùng cũng chưa chắc có thể tu thành chính quả. Sa đọa thành ma, tiêu dao tự tại ở nhân thế này, muốn làm gì thì làm chẳng phải sung sướng hơn hay sao?
Đời này, có tà ma dị giới hỗ trợ, ta nhất định có thể đánh bại Đạo tổ, trở thành chúa tể tam giới. Đến lúc đó, chúng ta tàn sát nhân loại dơ bẩn ở thế gian này, lập lại đỉnh cao, diễn hóa nhân loại.
Ta hiểu rõ nhân tính nhất, thế giới do ta diễn hóa thì sẽ không có chuyện ngươi lừa ta gạt, người người tương thân tương ái, chẳng phải là tốt đẹp hay sao. Khi đó, để ta làm Đạo tổ còn các ngươi chính là đế quân, chờ đến khi ấy thì ma chính là đạo..."