Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1198 - Chương 1229: Xin Tiền Bối Hãy Giết Ta

Chương 1229: Xin Tiền Bối Hãy Giết Ta Chương 1229: Xin Tiền Bối Hãy Giết TaChương 1229: Xin Tiền Bối Hãy Giết Ta

Đỗ Cách liếc nhìn hắn, tiếc nuối lắc đầu:

"Không có, cho dù có thì với tâm chí của ngươi cũng sẽ không vượt qua được, nói không chừng còn có thể đọa vào ma đạo, còn chẳng bằng từ đây rời khỏi giới tu hành, đến thế gian làm một phú ông, thần nhiên trải qua cuộc đời này."

Rút lui khỏi giới tu hành?

Vậy chẳng phải tu vi mấy chục năm của ta đều uổng phí sao?

Thật không cam lòng mà!

Liêu Cửu Long toát mồ hôi đầm đìa, hắn ra sức nuốt ngụm nước bọt:

"Tiền bối, nói với ta để ta nghe thử xem, có lẽ ta có thể thành công thì sao! Tu hành ba mươi năm rồi, nên ta không muốn cứ như thế rút lui về phàm trần. Xin tiền bối chỉ bảo ta..."

Đỗ Cách lắc đầu:

"Tâm của ngươi đã bị Thiên Ma đảo loạn, con đường tu hành đã đứt đoạn, buông tha đi!"

"Xin tiền bối cứu ta."

Liêu Cửu Long quỳ gối 'phù' một tiếng xuống mặt đất, dập đầu với Đỗ Cách:

"Tiền bối nhân từ, xin hãy nể tình ta tu hành không dễ mà cho đệ tử một cơ hội."

Đỗ Cách không hề bị lay động.

"Xin tiền bối cứu ta."

Liêu Cửu Long tiếp tục dập đầu, chỉ chốc lát sau thì cái trán đã đỏ một mảng lớn.

Ài

Đỗ Cách hít sâu một hơi lần nữa, điều khiển Hắc Ám thần lực nâng hắn dậy:

"Liêu đạo hữu, đạo tâm của ngươi đã bị hủy, nếu kiến tạo đạo tâm lần nữa thì con đường này sẽ rất khó."

"Khó hơn nữa thì ta cũng đồng ý thử một lần."

Liêu Cửu Long nói.

"Nói không chừng sẽ đọa vào ma đạo đó."

Đỗ Cách nói.

"Nếu ta đọa vào ma đạo thì xin tiền bối hãy giết ta."

Cơ thịt ở khóe mắt Liêu Cửu Long co giật vài lần, kiên định nói.

"Đi theo bên cạnh Thiên Ma, mặc cho hắn điều động, nhìn hắn trêu đùa thế nhân, trải qua muôn vàn kiếp, nếu như vẫn có thể tìm lại bản tâm thì đạo tim sẽ kiên cố."

Đỗ Cách nhìn Liêu Cửu Long, thở dài một tiếng lần nữa:

"Liêu đạo hữu, ngươi đã trải qua sự đáng sợ của Thiên Ma rồi, thật sự muốn đi con đường này sao? Đây là con đường tu hành khó đi nhất trên đời...".......

Đi theo bên cạnh Thiên Ma, mặc hắn điều động mà vẫn có thể giữ vững bản tâm?

Trái tìm của Liêu Cửu Long đập nhanh liên hồi, sự hoảng sợ ăn mòn thân thể của hắn trong nháy mắt.

Hắn cứng đờ tại chỗ, ngờ vực nhìn khuôn mặt mỉm cười của Đỗ Cách. Hắn đột nhiên nghỉ ngờ rằng vốn không có cái gì gọi là một ngày có hai bộ mặt, tên khốn trước mắt này vốn là bản tôn Thiên Ma.

Thiên ma lại đùa giỡn hắn theo một cách khác sao?

Dù sao, hắn cũng đã giẫm trúng cái hố mà Thiên Ma đào ra cho hắn, nếu tiếp tục giẫm vào, hắn nghi ngờ không biết liệu mình có thể chống đỡ nổi không...

"Liêu đạo hữu, ngươi do dự."

Đỗ Cách như nhìn thấu suy nghĩ của Liêu Cửu Long, lắc đầu nói:

"Nhân lúc ta còn có thể nắm quyền làm chủ thân thể thì mau đi thôi, trên Thiên Ma Luyện Tâm Lộ phủ đầy hài cốt của thiên kiêu, ngươi không thoát được đâu..."

Không nói câu này thì còn mau.

Lời vừa nói ra, Liêu Cửu Long vừa nãy còn chần chừ mà vẻ mặt chợt trở nên kiên định chỉ trong nháy mắt:

"Xin tiền bối tác thành."

"Một kẻ ngốc nghếch!"

Ánh mắt Đỗ Cách nhìn về phía Liêu Cửu Long tràn ngập vẻ thương hại:

"Thôi, nếu ngươi muốn đi thì đi thử một lần! Từ cổ chí kim, có quá ít người có thể thấy rõ bản tâm của mình."

Ngươi nói nhẹ nhàng vậy sao, tu hành mấy chục năm, một khi công lực bị phá cũng có nghĩa con đường thành tiên chấm dứt, tu sĩ nào chấp nhận được chứ?

Phú ông ư?

Sau khi trở lại thì cũng chỉ là một cái xác không hồn mà thôi!

Liêu Cửu Long yên lặng phản bác ở trong lòng, tiện thể củng cố niềm tin của mình, cho dù là núi đao biển lửa thì cũng phải xông pha một lần, không thành công thì cũng thành ma.

Ngàn dặm mới tìm được một người tu hành, người có thể tu hành thì trong lòng vốn tràn ngập sự kiêu ngạo, sao có thể cho phép bản thân phá hủy con đường tu hành chứ?

Đỗ Cách bắt chuẩn tâm lý của bọn họ, không hề lo lắng tí nào rằng bọn họ sẽ bỏ qua tất cả mà trở lại làm một phú ông, lỡ như thật sự có ý định rút lui, cùng lắm thì hắn chuyển thành Thiên Ma, như vậy thì không một ai rời đi được!

Làm cá bị hắn giăng lưới thì sao có thể để bọn họ chạy thoát?

Làm người tốt quá mệt mỏi!

Quả nhiên vẫn là làm người xấu đã nghiền...

Đỗ Cách chuyển hướng sang hai người Đỗ Tử Minh, cũng gieo xuống ma chú ở trong lòng bọn họ:

"Hai người các ngươi thì sao? Ta thấy hai người các ngươi không bị Thiên Ma ảnh hưởng sâu, vậy các ngươi đồng ý rời đi hay là theo sư phụ các ngươi đi lên Luyện Tâm Lộ?”

"Chúng ta có thể rời đi sao?"

Liễu Tử Vân kích động hỏi.

"Đương nhiên rồi."

Đỗ Cách nở nụ cười, xua tan Hắc Ám ma lực nhốt bọn họ lại:

"Các ngươi muốn đi thì có thể đi bất cứ lúc nào, nhưng tốt nhất đừng tiết lộ tin tức về Thiên Ma và sư phụ các ngươi với bên ngoài, nếu không thì sẽ mang đến tai họa cho các ngươi và sư phụ của các ngươi đó."

"Vâng, ta rõ rồi."
Bình Luận (0)
Comment