Chương 1228: Tự Giết Lẫn Nhau
Chương 1228: Tự Giết Lẫn NhauChương 1228: Tự Giết Lẫn Nhau
"Vừa nãy ngươi đâu có nói như vậy."
Đỗ Cách nở nụ cười:
"Chính tai ta nghe thấy, ngươi nói với sư muội rằng hắn không phải sư phụ của các ngươi, hơn nữa lúc ngươi nói câu đó thì trong đôi mắt còn tràn ngập sự thù hận, ta biết ánh mắt kia đại biểu hàm nghĩa gì. Đỗ Tử Minh, hiện tại sư phụ của ngươi không thể động đậy, đi tới giết hắn đi, ta sẽ tha các ngươi rời đi..."
"Sư huynh, không được!"
Liễu Tử Vân gấp gáp hỏi:
"Giết sư phụ rồi thì thật sự không đi được đâu, hắn đang để chúng ta tự giết lẫn nhau đấy."
"Ta biết."
Đỗ Tử Minh hít một hơi, gật đầu.
"Tiền bối, buông tha cho chúng ta đi. Ta biết trong lòng ngươi có rất nhiều đau khổ, Đạo tổ cũng không có ý xấu."
Liễu Tử Vân nhìn Đỗ Cách, khổ cực khuyên nhủ:
"Thế giới này vẫn có rất nhiều người tốt."
"Người tốt?"
Đỗ Cách cười khẩy một tiếng, đang định nói chuyện thì đột nhiên ngũ quan của hắn chợt vặn vẹo, lúc mở mắt ra thì đã đổi thành vẻ mặt thản nhiên.
Đỗ Cách ngước nhìn ba người trước mắt, dịu dàng nói:
"Ba vị đạo hữu, không cần sợ, ta không phải tên ma đầu hồi nãy, ta sẽ không làm hại các ngươi..."
Nói xong, hắn liếc nhìn Liêu Cửu Long rồi xua tan Hắc Ám thần lực đang kiềm chế tên kia, khiến bàn tay đánh về phía đỉnh đầu của tên kia rơi xuống.
"Tà ma, ngươi lại muốn dùng thủ đoạn lừa bịp gì?"
Liêu Cửu Long đã chết một lần nên không muốn tìm chết nữa, vả lại tà niệm cũng đã bị hắn trấn áp xuống. Hắn trợn mắt nhìn Đỗ Cách quỷ kế đa đoan, phẫn nộ quát lớn:
"Có cái gì thì nhằm vào ta này, không được mê hoặc hai đệ tử của ta."
"Liêu đạo hữu chớ hoảng sợ, ta thật sự không phải hắn."
Đỗ Cách áy náy nhìn Liêu Cửu Long, thở dài một tiếng rồi nói:
"Không, nói chính xác thì ta cũng là hắn, ta là thiện niệm được Đạo tổ thức tỉnh lại ở trong lòng hắn."
"Hạ"
Liêu Cửu Long hừ một tiếng, cũng không tin lời của hắn, còn quay sang phía hai đệ tử của mình:
"Tử Vân, Tử Minh, sư phụ hổ thẹn với các ngươi, không mong các ngươi tha thứ. Nhưng nghe sư phụ nói một câu, nhắm mắt che tai, đừng để tà ma này mê hoặc, giữ vững bản tâm thì mới có thể vượt qua kiếp nạn lần này. Thực lực bản thể của ma đầu kia rất yếu, không đả thương được chúng ta nên mới nghĩ trăm phương ngàn kế để khiến chúng ta tự giết lẫn nhau."
"Liêu đạo hữu, ngươi nói xem vì sao Đạo tổ muốn để ác niệm của ta luân hồi ở thế gian này? Nếu Đạo tổ có thể đánh ta vào luân hồi, vậy hắn không giết được ta thì vẫn có thể phong ấn ta mà?"
Đỗ Cách nở nụ cười, nói: "Nhưng tại sao hắn vẫn muốn để ta luân hồi ở thế gian này?"
"Ta sẽ không nghe ngươi tiếp tục mê hoặc đâu."
Liêu Cửu Long bày ra vẻ mặt đề phòng.
"Bởi vì thế gian này cần Thiên Ma."
Đỗ Cách nhìn ba người xung quanh, cười nói:
"Chỉ cần thế gian này còn có ác niệm thì ma quỷ vẫn tồn tại, cho dù phong ấn ta thì cũng sẽ sinh ra ma đầu khác. Tựa như ánh sáng và bóng tối cùng tồn tại ở thế giới này vậy, thiếu mất thứ nào thì thế giới này cũng không hoàn chỉnh."
Đỗ Cách vươn tay ra, lợi dụng Thái Dương thần lực và Hắc Ám thần lực để tạo ra một bức thái cực đồ xoay tròn:
"Vạn vật đều đi kèm với âm dương, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi, vừa đối lập mà lại thống nhất, tương ứng mà hòa hợp, nương nhờ lẫn nhua, bổ sung và cộng sinh cho nhau, vô cùng vô tận, các mặt đối lập bổ sung cho nhau, đó là thái cực."
Ba người Liêu Cửu Long nhìn thái cực đồ âm dương tương thích mà sửng sốt lần nữa.
Không thể không nói, trong thái cực đồ ẩn chứa quá nhiều chí lý.
"Đạo tổ như đại diện cho phía ánh sáng, vậy mà trong lòng hắn vẫn có ma."
Đỗ Cách chỉ về phía Hắc Ám thần lực thể hiện phần âm trong thái cực đồ, sau đó lại chỉ về Thái Dương thần lực thể hiện phần dương mà nói:
"Mà ta chính là một tia thiện niệm ở trong lòng ma quỷ này, ta và hắn là một người nhưng có hai mặt, các ngươi không cần lo rằng ta sẽ làm các ngươi bị thương."
"Thiện niệm một người có hai mặt?"
Liễu Tử Vân kinh ngạc trợn to hai mắt, tựa như trong tối hôm nay đã khám phá ra bí mật to lớn nhất thế giới này.
"Đúng vậy, thiện niệm."
Đỗ Cách cười ôn hòa:
"Nói về vấn đề vừa nãy, tại sao Đạo tổ cho phép ta luân hồi trên thế gian? Hắn làm vậy không phải để hủy diệt thế giới này, mà vì muốn đẩy mạnh sự phát triển của thế giới này."
Ba người cau mày.
Đỗ Cách nhìn về phía Liêu Cửu Long, nói:
"Liêu đạo hữu, nếu như vừa nãy ngươi khắc chế tà niệm ở trong lòng, không để tâm ma áp đảo, hoặc là chiến thắng được tà niệm ở trong lòng. Vậy thì, đạo tâm của ngươi sẽ trở nên vô cùng kiên định, đó là do Thiên Ma luyện tâm, con đường tu hành ngày sau của ngươi nhất định sẽ là một mảng bằng phẳng."
Hắc lắc đầu:
"Đáng tiếc..."
Liêu Cửu Long sửng sốt, vẻ ảo não chợt tràn ngập khắp khuôn mặt. Hắn nuốt một ngụm nước bọt:
"Tiền bối, còn có phương áp xoay chuyển không?"