Chương 1247: Tổ Tiên Phù Hộ
Chương 1247: Tổ Tiên Phù HộChương 1247: Tổ Tiên Phù Hộ
Lam chân nhân lại liếc nhìn la bàn rồi nói:
"Không còn nữa rồi."
Phù!
Mọi người không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm.
Thực ra ai cũng biết vừa nãy là thời cơ lần theo tốt nhất, với tu vi của bọn họ thì quãng đường năm trăm dặm cũng chỉ một thoáng là xong, nhưng...
"Mấy vị chân nhân, chúng ta trở về hoàng cung tước, xin bệ hạ định đoạt rồi ra quyết định sau đi!"
Người áo xanh nói:
"Dù sao hắn cũng là Hoàng Đế ở nhân gian, quản lý thế gian, người chết lại là hoàng tử, chung quy chúng ta cũng không tiện vượt mặt hắn và tự ý hành động."
"Được!"
Mấy vị chân nhân dồn dập phụ họa, lắc mình rời khỏi Đoan Vương Phủ.
Từ đầu đến cuối, không có một ai đề cập đến chuyện truy kích Đỗ Cách. ...
Không có ai đuổi theo?
Đỗ Cách nhìn lại hướng kinh thành, trong lòng nghỉ ngờ, những người tu hành của kinh thành đó lại sợ sao?
Hay là nói bọn họ bị trận chiến mà mình tạo ra dọa sợ rồi? Nếu biết kinh thành bố trí thấp như vậy từ sớm thì lúc đó đã không đi rồi.
"Tiền bối, thật sự ngài đã giết Đoan Vương sao?"
Liêu Cửu Long thận trọng hỏi.
Đến tận bây giờ mà tâm trạng của hắn ta còn chưa khôi phục lại được.
Hắn ta đã tận mắt chứng kiến từng tên hộ vệ Luyện Khí sĩ của kinh thành bị Đỗ Cách đâm sau lưng một dao, quá hung tàn rồi.
Chẳng qua tu vi của hắn cũng chỉ là một Luyện Khí sĩ, so với những người bị Đỗ Cách xử lý thì quả thật hắn ta được xem là có tổ tiên phù hộ.
Liễu Tử Vân và Đỗ Tử Minh thở cũng không dám thở mạnh.
Trước đây Đỗ Cách giở đủ trò bỡn cợt với bọn họ, cho dù giết ác nhân ở Long Liễu sơn trang cũng vậy, để bọn họ nghĩ rằng Thiên Ma cũng rất hòa đồng.
Nhưng khi nhìn thấy Đỗ Cách giết người thì bọn họ mới thật sự ý thức được ma đầu đúng là ma đầu, trong mắt hắn, mạng người không khác gì một con kiến.
"Ta đã ra tay thì tất nhiên sẽ không thất bại."
Đỗ Cách mỉm cười đắc ý, trong nháy mắt, hắn dùng thần lực xóa đi dấu vết của những phi kiếm mà hắn cướp được, sau đó chọn một thanh phi kiếm tốt nhất trong số đó còn những thanh phi kiếm còn lại bị hắn đẩy bay về phía trước.
"Các ngươi cũng chọn đi, những thanh phi kiếm này tốt hơn phi kiếm của các ngươi, các ngươi đi theo ta tu hành nên tất nhiên ta không thể để các ngươi thiệt thòi."
"Không cần đâu, phi kiếm của ta rất tốt."
Ánh mắt của Đỗ Tử Minh đảo qua những thanh phi kiếm đó rồi khéo léo từ chối, hắn từ bất chấp tất cả đi theo Đỗ Cách nhưng bây giờ hắn muốn lùi bước.
Đỗ Cách quá kiêu ngạo nên hắn sợ mình sẽ chết không có chỗ chôn thân.
Liễu Tử Vân cũng lắc đầu.
Ngược lại Liêu Cửu Long lại lặng lẽ thu phi kiếm của mình về, nếu không có phi kiếm thì sức chiến đấu của hắn sẽ bị phế bỏ hơn một nửa.
"Tiền bối, Đoan Vương đã chết, chúng ta còn nhận làm gì nữa? Trở về huấn luyện bọn trẻ kia hay là tìm kiếm những yêu tà khác?"
Liêu Cửu Long hỏi.
"Đưa ta đến Long Hổ Sơn!"
Đỗ Cách nhìn hắn cười nói.
Một nhóm ở kinh thành hữu kinh vô hiểm, nhưng cũng khiến Đỗ Cách ý thức được sự hiểu biết của hẳn với thế giới này quá phiến diện, dựa vào việc cướp đoạt cách làm của các tu sĩ này thì sẽ chỉ khiến hắn ở đâu cũng bị động, nếu trêu chọc đến những kẻ địch lớn mạnh thì không có cách nào đối phó được.
Bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.
(*) Bị kinh sợ nhưng không gặp nguy hiểm.
Thay vì bị động chờ chết thì chẳng bằng xâm nhập vào hang cọp, một là có thể có được công pháp tiếp theo, hai là có thể hiểu rõ toàn bộ giới tu hành.
Thần thông, pháp thuật, pháp bảo, phù triện, trận pháp...
Hắn còn thiếu quá nhiều thứ mà thời gian còn lại của hắn thì không nhiều.
"Long Hổ Sơn?"
Liêu Cửu Long mở to hai mắt nhìn hắn rồi lằng lặng nuốt nước bọt hỏi:
"Tiền bối muốn đến Long Hổ Sơn làm gì?"
"Đương nhiên là để cướp về tay công pháp tiếp theo của "Cửu Chuyển Càn Khôn Công" rồi."
Đỗ Cách nói:
"Thực lực của ta phải khôi phục khẩn cấp, hoàn toàn cầm được "Cửu Chuyển Càn Khôn Công", chờ ta nghiên cứu kỹ ra công pháp mới thì cũng sẽ có ích cho các ngươi."
"Tiền bối, ngài trăm năm luân hồi một lần..."
"Thân phận của tiền bối mà đến Long Hổ Sơn thì e là..."
Liễu Tử Vân và Liêu Cửu Long đồng thời mở miệng nhưng chỉ nói được một nửa thì cùng nhau dừng lại.
"Sư phụ, ngài nói trước đi."
Liễu Tử Vân nói.
"Tiền bối, thân phận của ngài quá nhạy cảm, vào thời điểm nhạy cảm này mà đến Long Hổ Sơn, ngộ nhỡ bị trưởng bối của sư môn ta phát giác ra thì e rằng sẽ bất lợi cho tiền bối."
Liêu Cửu Long liếc nhìn Liễu Tử Vân rồi cười nói.
Hắn ta không sợ Long Hổ Sơn gây bất lợi cho Đỗ Cách mà là sợ Đỗ Cách hủy diệt Long Hổ Sơn!
Hắn ta đã tận mắt chứng kiến tốc độ phát triển của Thiên Ma nhanh cỡ nào, Long Hổ Sơn là đạo tràng của Hứa Thiên Sư, lỡ như bị Thiên Ma hủy diệt thì hắn ta chính là tội nhân của sư môn, hắn ta cũng sẽ không còn đường quay đầu nữa.