Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1258 - Chương 1289: Kẻ Thù Trong Tối

Chương 1289: Kẻ Thù Trong Tối Chương 1289: Kẻ Thù Trong TốiChương 1289: Kẻ Thù Trong Tối

Nói cách khác, chỉ cần chiến sĩ dị tỉnh phi thăng thành tiên, đặc tính rõ ràng của bọn họ cũng có thể bị che giấu...

Nhưng chiến sĩ dị tỉnh khác không có thần lực, ở một thế giới như vậy, nếu muốn sử dụng từ khóa, mà lại qua mắt được hệ thống giám sát nghiêm ngặt để phi thăng thành tiên thì đâu có dễ?

Trừ phi hắn đảo loạn hoàn toàn thế giới này?

Nhưng làm như vậy lại tạo ra rất nhiều kẻ thù ở trong tối cho mình!

AI

Trước tiên lo cho bản thân đã!

Đỗ Cách lắc đầu một cái, loại bỏ những suy nghĩ tạp nham này ra khỏi đầu óc.

Hiện tại, tài nguyên và xếp hạng đã không còn quan trọng đối với hắn, thứ hắn muốn chính là thu hoạch và trưởng thành.

Mà sức hồi phục mạnh mẽ của hai chân tiên đã khiến Đỗ Cách càng ngày càng cảm thấy mình sẽ gặt hái lớn ở chiến trường dị tỉnh này. ....

Đỗ Cách thưởng thức phi kiếm trong tay.

Chất liệu của tiên kiếm hơn xa phi kiếm trong tay hắn, Đỗ Cách vận thần lực xua tan tiên lực ở bên trong nó.

Phi kiếm mà hắn đoạt vào tay ngày được xóa bỏ dấu ấn ở bên trong một cách dễ dàng, nhưng gặp phải tiên kiếm này thì hơi khó khăn một xíu.

Nhưng có lẽ ba loại thần lực hợp lại quá bá đạo, nên dấu ấn vẫn bị hắn xóa đi.

Sư tổ bị Hắc Ám thần lực trói chặt thấy được cảnh này, không khỏi trợn to hai mắt:

"Đến cùng ngươi là ai?"

"Kim Khuê, làm không tệ."

Đỗ Cách liếc nhìn hắn rồi quay đầu nhìn về phía Hứa Kim Khuê, cười nói:

"Không giới thiệu đôi chút về sư tổ của ngươi với ta sao?"

"Bầm lão tổ."

Hứa Kim Khuê khi sư diệt tổ hổ thẹn trong lòng, ánh mắt lấp lóe nhưng không dám nhìn tổ bị hắn đánh ngã, mà nhìn về phía Đỗ Cách và nói:

"Hắn là sư tổ của đệ tử - Hứa Cảnh Huy."

"Còn hắn thì sao?"

Đỗ Cách nhìn về phía chân tiên ở bên cạnh Hứa Cảnh Huy.

"Không quen biết ạ."

Hứa Kim Khuê lắc đầu.

"Nghịch đồ."

Hứa Cảnh Huy cười khẩy:

"Đợi khi việc này bị truyền ra ngoài, ngược lại ta muốn xem thử xem ngươi sẽ kết thúc nó thế nào."

"Kim Khuê, lại đây."

Đỗ Cách lắc đầu mỉm cười, bắt chuyện với Hứa Kim Khuê: "Hôm nay ngươi lập công lớn, lão tổ thưởng cho ngươi cơ hội tái tạo đạo cơ, ngươi tự chọn trong ba hệ quang - ám - thủy đi."

Hứa Kim Khuê kích động đến mức toàn thân run rẩy, ngạc nhiên mà mừng rỡ nhìn về phía Đỗ Cách, hắn khi sư diệt tổ chẳng phải là vì chờ giây phút này hay sao?

"Lão tổ, đệ tử chọn quang linh thể."

Hứa Kim Khuê không thể chờ nữa mà đi tới trước mặt Đỗ Cách, cúi người quỳ xuống rồi run giọng nói.

Bàn tay của Đỗ Cách phủ lên đỉnh đầu hắn, phút chốc đã cải tạo hắn thành Thái Dương thần sứ.

"Triệu Kim Lộc, Trì Kim Thọ, Chu Kim Bình, Tống Kim Thành, các ngươi cũng có công giết địch, nên hãy chọn một loại linh thể để lão tổ tái tạo đạo cơ cho các ngươi nào."

Đỗ Cách nhìn về phía mấy vị phong chủ khác.

"Lão tổ, đệ tử chọn quang (thủy)..."

Bồn người đồn dập đưa ra lựa chọn, hai người chọn quang và hai người chọn thủy, nhưng không có ai chọn Hắc Ám thần sứ.

Đỗ Cách cũng không can thiệp vào lựa chọn của bọn họ, chỉ ra tay cải thiện đạo cơ cho bọn họ.

Mọi người ở trong Thiên Sư Điện trố mắt ngoác miệng.

Hứa Cảnh Huy kinh ngạc nhìn Đỗ Cách, hỏi:

"Ngươi... Ngươi có thể tái tạo đạo cơ cho bọn họ ư, ngươi không phải yêu tà, đến cùng ngươi là ai?"

"Còn ai không hài lòng về đạo cơ của mình không?"

Đỗ Cách mỉm cười, quay đầu lại liếc nhìn mọi người ở bên trong điện, nói:

"Kể nào muốn thì có thể lại đây đâm sư tổ của các ngươi một kiếm, sau đó lão tổ sẽ cải tạo một kinh mạch cho các ngươi, nếu ngày sau tiếp tục lập công lao thì lão tổ cũng có thể tái tạo đạo cơ cho các ngươi."

"Ngươi..."

Hứa Cảnh Huy sửng sốt, giờ phút này bỗng hiểu rõ dụng ý mà Đỗ Cách giữ mình lại, chỉ thấy toàn thân hắn run rẩy:

"Ngươi... Ngươi muốn khổng chế Long Hổ Sơn?"

"Nếu không thì sao?"

Đỗ Cách cười tủm tỉm, nhìn hắn:

"Một cây làm chẳng nên non, chỉ một mình thì không thể thành một chuỗi, muốn làm vài chuyện ở thế gian này thì chung quy cũng phải nghĩ cách tìm mấy người trợ giúp, huống chỉ ta thật sự cho bọn họ lợi ích!"

Nói xong, Đỗ Cách nhìn về phía Liêu Cửu Long, nói tiếp:

"Liêu Cửu Long, Đỗ Tử Minh, Liễu Tử Vân, biểu diễn thành quả tu hành hai ngày nay cho bọn họ xem đi."

"Vâng."

Ba sư đồ Liêu Cửu Long đáp một tiếng rồi nhảy lên không trung, lần lượt biểu diễn hiệu quả thần lực một lát.

Ánh mắt của mọi người ở trong Thiên Sư Điện lộ ra vẻ hâm mộ, nhưng khi nghĩ tới việc đâm một kiếm đồng nghĩa rằng hoàn toàn cắt đứt mối quan hệ với Thiên Sư Phủ, tất cả mọi người lại hơi chần chờ.

"Đã đến lúc này rồi, đừng nói các ngươi cho rằng mình vẫn còn đường lui nhé!"

Đỗ Cách lắc đầu, cười cười: "Như vậy đi, ta cho các ngươi thêm một phúc lợi. Ta sẽ tái tạo đạo cơ cho ba người đầu tiên đâm Hứa Cảnh Huy một kiếm, ba người cuối cùng sẽ bị lột da tróc thịt..."

Lời còn chưa dứt, một loạt bóng người chọt lay động ở trước mắt Đỗ Cách.

Chí ít có bảy đến tám người đồng thời ra tay, đâm phi kiếm lên thân thể Hứa Cảnh Huy. Hầu hết mấy người này đều là Hợp Đạo Kỳ, nhưng bị vướng bởi tư chất nên không chắc chắn có thể phi thăng, bây giờ có cơ hội tái tạo đạo cơ thì sao còn do dự...

Có người dẫn đầu ra tay, lại đứng trước mối uy hiếp tính mạng, những người còn lại nào dám bị bỏ lại, thế là mọi người chen lấn lấy phi kiếm ra, đâm về phía sư tổ của bọn họ.

Đỗ Cách đã chứng mình hắn sẽ giết người, nên không ai muốn trở thành ba người cuối cùng.

Huống hồ, Hứa Cảnh Huy cũng đã phi thăng được mấy chục năm, tình cảm giữa tu sĩ của Long Hổ Sơn và hắn đã phai nhạt từ lâu.

Trong chốc lát, câu nói 'sư thúc tổ, đắc tội rồi' liên tiếp vang lên ở bên trong Thiên Sư Điện, không một ai dám quay đầu lại nhìn tượng Hứa Thiên Sư cầm kiếm đứng ở kia.

Chỉ chốc lát sau, Hứa Cảnh Huy đã bị đâm thành một con nhím.

Hắn cúi đầu nhìn phi kiếm cắm vào trên người mình, lại nhìn đám đệ tử hai mắt đỏ đậm, coi hắn là con mồi ở trước mặt mà chỉ cảm thấy Long Hổ Sơn lúc này thật xa lạ. Trong lòng hắn tràn ngập bi thương, đau đớn nhắm hai mắt lại, Long Hổ Sơn xong rồi!

Tùy tùng ở phía sau Hứa Cảnh Huy run lẩy bẩy, thậm chí không dám ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Đỗ Cách một cái.

Hắn là tu sĩ của một môn phái nhỏ, sau khi tu hành mấy trăm năm thì mới may mắn phi thăng tiên giới rồi được phân công đến Thiên Sư Phủ, vốn tưởng rằng mình đã tìm được đích đến tốt.

Còn có thể mượn danh nghĩa của Thiên Sư Phủ để giúp môn phái của mình, ai ngờ vừa phi thăng chưa bao lâu thì hắn đã gặp phải chuyện kinh khủng như vậy.

Rõ ràng hành động của hài đồng kia không khác gì tà ma!

E rằng phải bỏ mạng lại đây rồi.

Sớm biết như vậy thì lúc trước không nên phi thăng, còn chằng bằng ở lại thế gian làm một Âm thần...

"Ba người các ngươi lại đây."

Thị lực của Đỗ Cách rất tốt, mặc dù bảy tám người ra tay trước nhất gần như cùng đâm phi kiếm lên người Hứa Cảnh Huy, nhưng hắn vẫn phân biệt được trước sau.

Sau khi gọi bọn họ ra, hắn không cho bọn họ cơ hội lựa chọn mà lập tức ra tay cải tạo bọn họ thành Hắc Ám thần sứ,

Đám Hứa Kim Khuê phải vận hành đại trận hộ sơn mới đổi lấy cơ hội tái tạo đạo cơ cho mình, những người khác chỉ đơn giản đâm một kiếm mà đã có được cơ hội giống như họ, nhưng bọn họ cũng không dám chất vấn quyết định của lão tổ.

Bởi vì mấy người đều hiểu rõ, việc tiêu diệt tiên sứ đồng nghĩa rằng cắt đứt quan hệ với Thiên Sư Phủ, vậy nên Long Hổ Sơn cần có nhiều đạo hữu có thực lực hơn, lúc này không thể keo kiệt được.

Ngoài ba người đầu tiên ra, Đỗ Cách lại lục tục cải tạo kinh mạch cho mấy người phía sau, nhưng không tái tạo đạo cơ hoàn chỉnh giúp bọn họ. Tuy nhiên, dù chỉ cải tạo một kinh mạch thì cũng đã cho bọn họ hi vọng rồi.

Không ai dám oán hận nửa lời.

Lúc đến ba người cuối cùng thì Đỗ Cách dừng lại. Đỗ Cách mỉm cười nhìn ba tu sĩ Nguyên Anh run lẩy bẩy quỳ ở trước mặt hắn, động viên:

"Sợ cái gì, lão tổ đùa với các ngươi thôi, đâm một kiếm đó đã chứng minh dũng khí của các ngươi rồi, tốc độ chậm chỉ là do tu vi của các ngươi không đủ, làm sao lão tổ lại lấy mạng các ngươi chỉ vì chuyện nhỏ này?

Đến đây nào, lão tổ cũng sẽ cải tạo kinh mạch giúp các ngươi, tiếp theo phải chăm chỉ tu hành, ra sức vì lão tổ. Hãy nhớ kỹ sự hoảng sợ vào giây phút sống còn này, coi sự hoảng sợ này là động lực thúc giục các ngươi tiến lên. Lão tổ tin rằng, cuối cùng cũng có một ngày các ngươi sẽ anh dũng tranh lên trước, không bị rớt lại phía sau bất cứ ai."

Không những trở về từ cõi chết mà còn được ban thưởng, tâm trạng của ba Nguyên Anh Kỳ kia như chiếc xe băng qua núi, cuối cùng chỉ còn dư lại sự vui sướng. Bọn họ nhìn Đỗ Cách, ba chiếc đầu liên tục đập xuống:

"Đa tạ lão tổ, đệ tử sẽ ghi nhớ lời dặn của lão tổ, từ nay về sau sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó..."
Bình Luận (0)
Comment