Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1260 - Chương 1291: Long Hổ Sơn

Chương 1291: Long Hổ Sơn Chương 1291: Long Hổ SơnChương 1291: Long Hổ Sơn

Hứa Cảnh Huy nhìn tiên đan, sau đó lại nhìn thanh phi kiếm, lắp ba lắp bắp nói:

"Lão tổ, có thể để ta suy nghĩ một lát được không."

"Lão Hứa, ta không có nhiều thời gian."

Đỗ Cách nói:

"Mỗi hạt giống đều có sứ mạng của riêng mình, sở dĩ ta chiêu mộ ngươi chẳng qua chỉ là vì ngươi mang họ Hứa, hơn nữa, giá trị của ngươi mang lại cao hơn đám người trên Long Hổ Sơn kia."

Hứa Cảnh Huy mím môi, im lặng không nói gì.

"Lão Hứa, nghĩ kỹ lại rồi trả lời ta."

Đỗ Cách nói:

"Một khi ngươi gia nhập thì nhất định phải trung thành với tổ chức, một khi ngươi có sinh lòng phản nghịch, cho dù ta có chết đi, ngươi cũng không thể thoát khỏi sự trả thù của tổ chức. Vì vậy, nhất định phải nghĩ cho kỹ rồi trả lời."

"Nếu ngươi không tham gia, ngươi có thể chết một cách thoải mái, còn nếu đổi ý muốn gia nhập, muốn chết hay không đều không phụ thuộc vào ngươi nữa. Tổ chức không phải là thứ mà một Thiên Sư nho nhỏ có thể chống lại. Đừng hòng nghĩ đến việc tiết lộ kế hoạch hạt giống ra ngoài để lập công, mỗi một hạt giống đều hành động riêng lẻ, có hoà vào nhau cũng không biết được sự tồn tại của nhau. Cho dù ngươi nói ra, thứ mà Tiên Đình đạt được cùng lắm cũng chỉ là những lời vọng tưởng từ một người như ta mà thôi..."

Chết?

Và sống không bằng chết?

Hai lựa chọn này khiến Hứa Cảnh Huy khóc không ra nước mắt, trong lòng nảy sinh cảm giác bất lực mãnh liệt.

Dưới sự dẫn dắt tận lực của Đỗ Cách, hắn ta đã mất đi năng lực phân biệt thật giả.

Một khối băng nổi không đáng sợ, điều đáng sợ là dưới tảng băng nổi đó gắn liền nguyên một băng sơn mà không biết, mà bạn lại không biết tảng băng sơn này lớn cỡ nào!

"Ta gia nhập."

Hứa Cảnh Huy chán nản nói.

"Lão Hứa, chúc mừng ngươi, ngươi đã đưa ra một lựa chọn rất thông minh."

Đỗ Cách mỉm cười, đưa tay đặt lên đỉnh đầu của hắn ta, một luồng Thần lực Hắc Ám điểm ra ngoài, tạo ra một kỹ xảo ở giữa tâm mạch của hắn ta và nói:

"Đây là định vị mà tổ chức giao cho ngươi, nếu nó bị tan biến đi có nghĩa là ngươi phần bội tổ chức, hãy bảo vệ nó cho tốt."

Ngoại trừ việc để cho Đỗ Cách cảm nhận được vị trí của Hứa Cảnh Huy trong phạm vi nhận thức thì Thần lực Hắc Ám không có tác dụng nào khác, sử dụng tiên linh lực là có thể xua tan nó đi dễ như trở bàn tay.

Đỗ Cách chỉ là đang đánh cược, Hứa Cảnh Huy vốn đã sợ mất mật nên cũng không dám xua tan cỗ thần lực này đi.

Cảm nhận được khí tức âm tà lạnh lẽo phía trên tâm mạch của mình, Hứa Cảnh Huy coi đó là cấm chế, nuốt mạnh một ngụm nước bọt, vẻ mặt buồn bã nói:

"Lão tổ yên tâm, ta sẽ không chạm vào nó. ' Vẻ mặt Đỗ Cách đột nhiên trở nên ôn hoà, hẳn tự mình đưa đan dược vào miệng Hứa Cảnh Huy.

Hắn dùng Thần lực Hắc Ám của mình lần lượt rút ra những thanh phi kiếm cắm vào cơ thể hắn, vừa rút vừa nói:

"Lão Hứa, đừng trách ta, ta cũng chỉ bất đắc dĩ mới làm vậy thôi. Kế hoạch hạt giống vừa mới được triển khai, cần thời gian mọc rễ nảy mầm, từ tầng dưới chót từng bước một tiến lên rồi ăn mòn, quá trình này rất khó khăn, nhưng sau khi sống sót qua giai đoạn khó khăn này thì mọi thứ sẽ ổn."

Tiên đan vừa vào miệng thì vết thương của Hứa Cảnh Huy đang dần hồi phục, hắn ta lằng lặng nhìn Đỗ Cách:

"Lão tổ, tiếp theo chúng ta định làm gì?"

"Phối hợp với ta, âm mưu chống lại Nam Nhạc đại đế."

Đỗ Cách nói.

Hứa Cảnh Huy sửng sốt:

"Chỉ có hai chúng ta thôi sao?"

"Còn tiểu tay sai của ngươi nữa."

Đỗ Cách mỉm cười.

"Ba người chúng ta vẫn không đủ đâu!"

Hứa Cảnh Huy nói với giọng run rẩy:

"Cho dù cấp bậc của Nam Nhạc đại đế không bằng Hứa Thiên Sư, nhưng hắn đã hoạt động ở thế gian này hơn vạn năm, cũng không biết có bao nhiêu Âm Thần làm thuộc hạ. Hơn nữa, bản thân hắn còn là Thiên Tiên, ba người chúng ta cũng không đủ để hắn nhét răng."

"Lão Hứa, ai nói muốn giết Nam Nhạc đại đế chứ."

Đỗ Cách nói:

"Biến Nam Nhạc đại đế thành người của chúng ta cũng là một mưu đồ, hạt giống là cái gì chứ? Hạt giống là phải sinh hoa kết trái, kết nối, gieo hạt, không được để bị hư mất."

Vẻ mặt Hứa Cảnh Huy ngây ngốc, dường như muốn nói đây là nhiệm vụ không thể hoàn thành.

"Lão Hứa, không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền."

Nhưng vẻ mặt của Đỗ Cách lại kiêu ngạo và tự tin nói:

"Ba ngày trước, Long Hổ Sơn vẫn sóng yên biển lặng, nhưng bây giờ, Long Hổ Sơn đã hoàn toàn nằm trong tay ta, cho dù một Chân Tiên như ngươi chẳng phải cũng bị ta đánh bại sao. Chỉ cần dám nghĩ dám làm, không có chuyện gì là không làm được cả."

"Nhưng..."

Hứa Cảnh Huy mở miệng muốn phản bác.
Bình Luận (0)
Comment