Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 127 - Chương 127: Lợi Ích

Chương 127: Lợi Ích Chương 127: Lợi ÍchChương 127: Lợi Ích

Cao Hồng Kiều đáp:

"Bẩm báo chưởng môn, trong chiến đấu, chỉ cần ta không lùi bước thì vũ lực sẽ nhân đôi, tốc độ khôi phục cũng càng lúc càng nhanh. Lần này chiến đấu với Phùng Thất, ta sẽ xông pha lên tiền tuyến..."

"Võ nghệ của ngươi chắc tương đương với nhị đại để tử, nhưng Phùng Thất lại thắng được cả Đồng môn chủ, ngươi mà xông lên thì cũng chỉ là chịu chết..."

Tông Quý nhíu mày, đáy mắt hiện lên vẻ thất vọng:

"Đệ tử đời thứ hai mà đối phó với cao thủ thì quan trọng nhất là phối hợp trận pháp, ngươi không nên lỗ mãng xông lên phía trước."

"Chưởng môn, ta nghe theo sự sắp xếp của ngươi."

Cao Hồng Kiều nói:

"Chỉ là, ta sẽ chứng minh thực lực của mình với ngươi."

"Ngươi thì sao?"

Tông Quý lại nhìn về phía Đàm Hồng Sinh rồi hỏi.

"Chưởng môn cũng biết rồi đấy, sức mạnh của tâm gương là vô tận."

Đàm Hồng Sinh tươi cười:

"Khi ta làm gương tốt, toàn thân sẽ tràn ngập sức cuốn hút, từ đó sẽ lôi kéo người xung quanh, khiến họ tranh nhau noi theo."

"Điều này có lợi ích gì?"

Tông Quý hỏi.

"Đối tượng noi theo không chỉ có tác dụng đối với người một nhà, mà cũng có thể thu hút kẻ địch."

Đàm Hồng Sinh nói.

Tông Quý đột nhiên sững sờ, nhớ tới cảnh tượng hắn không tự chủ được mà múa kiếm khi thấy Đàm Hồng Sinh luyện công thì sắc mặt đột nhiên trở nên bối rối, thầm nghĩ quả nhiên thứ như Thiên Ma không nên tồn tại trên đời, vì chẳng có thứ gì tốt cả.

Đàm Hồng Sinh nhìn thấu suy nghĩ của Tông Quý, thế rồi lại mắng Đỗ Cách một tiếng rồi nói:

"Chưởng môn, ta khác với Phùng Thất, hắn dùng danh nghĩa "giữ gìn" để lừa đời lấy tiếng nhưng thực ra là dối trá, chính là kiểu Thiên Ma không thể khống chế nhất. Nhưng tấm gương của ta là phụ trợ thuần khiết, mặc dù có thể ảnh hưởng người khác nhưng có làm sao? Khi ảnh hưởng người khác thì ta cũng phải làm tấm gương tốt, làm gì tạo ra được mối nguy hiểm gì?"

Cao Hồng Kiều lại nói:

"Thần thông của ta là đơn độc, lại dùng rất tốt, ta chính là một cây đao ở trong tay chưởng môn. Ở trong tay kẻ tầm thường thì đao mới có thể tổn thương ngược lại mình, nhưng chưởng môn là người tài trí bình thường sao? Tuyệt đối không phải, Hoa Sơn phái dưới sự quản lý của chưởng môn mà gọn gàng đâu ra đấy, vậy còn sợ không khống chế được hai người bọn ta sao?"

Đàm Hồng Sinh tiếp lời: "Chưởng môn, ngươi nên thấy may mắn vì chúng ta đang ở Hoa Sơn, nếu ở môn phái khác, chưởng môn mà gặp phải chúng ta thì sẽ ứng phó như thế nào? Ví dụ như lần này Phùng Thất đánh tới cửa, họ đều có các thần thông, chưởng môn không thể từ bỏ không cần chỉ vì chúng ta mạnh cả!"

Cao Hồng Kiều nói:

"Chưởng môn, có lẽ vũ lực của ta và Hồng Sinh kém Phùng Thất, nhưng nếu sử dụng một nhánh ky binh thì phần thắng của Hoa Sơn phái sẽ nhiều hơn một chút..."

Hai người ngươi một lời ta một câu, vuốt mông ngựa đủ kiểu, phân tích đủ loại lợi và hại cho Tông Quý.

Tông Quý bị nói đến mức xiêu lòng, sau khi im lặng một lát thì nói:

"Được, hai người các ngươi tùy cơ hành động, nhưng phải nghe theo hiệu lệnh của ta."

Đàm Hồng Sinh và Cao Hồng Kiều liếc nhìn nhau một cái rồi Đàm Hồng Sinh nói:

"Chưởng môn cứ yên tâm, Phùng Thất là kẻ thù chung của chúng ta vì hắn đã công khai tất cả Thiên Ma, chúng ta còn muốn diệt trừ muốn diệt trừ hắn hơn ngươi. Chỉ cần để chúng ta tự tay tiêu diệt Phùng Thất, chưởng môn lập tức ra tay đối với chúng ta thì chúng ta cung nhận."

Cao Hồng Kiều nói:

"Còn có một việc cần ghi nhớ, Thiên Ma đều có năng lực khôi phục siêu mạnh, nếu đối phó với họ thì tốt nhất là chém đầu, hoặc là đâm thủng trái tim, hoàn toàn không thể ôm tâm lý may mắn mà để lại cho họ một hơi, như vậy có thể giúp họ khôi phục lại..."

Hoa Sơn phái, trước sơn môn, mấy trăm đệ tử cầm trường kiếm trong tay, bày ra trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Đỗ Cách cảm nhận rõ được rằng phía sau sơn môn có ít nhất trăm tên cung thủ giương cung cái tên nhắm về phía họ, nói chính xác thì là nhắm vào Vương Tam.

Cách đố hai trăm thước.

Đỗ Cách dừng bước lại rồi cất cao giọng nó:

"Tông chưởng môn, Phùng mỗ mang theo thành ý mà đến, vì đạo nghĩa giang hồ nên muốn mời Hoa Sơn phái nên muốn mời Hoa Sơn phái gia nhập Duy Hòa Phối hợp Phòng ngự. Vậy mà chưởng môn lại dùng đao thương để đối xử, đây là cách đãi khách của Hoa Sơn sao?"

Tông Quý đứng ở trước sơn môn, vận đủ nội lực để đáp lại:

"Phùng Thất, ngươi lấy danh nghĩa giữ gìn mà đi làm loạn chuyện thế gian, cưỡng ép đoạt lấy sản nghiệp Thiết Chưởng bang, dùng vũ lực ép buộc Đồng bang chủ gia nhập Duy Hòa bang, làm võ lâm bị xáo trộn không được sống yên ổn. Hôm nay, Tông mỗ muốn đòi lại công đạo thay cho những đồng đạo giang hồ bị ngươi áp bức, chém tên tà ma nhà ngươi ở đỉnh Hoa Sơn."
Bình Luận (0)
Comment