Chương 1302: Lợi Hại Hơn Cả Sư Phụ
Chương 1302: Lợi Hại Hơn Cả Sư PhụChương 1302: Lợi Hại Hơn Cả Sư Phụ
"Sư phụ, người rất tốt."
Đỗ Cách mỉm cười, nụ cười tràn đầy ngây thơ:
"Từ khi sinh ra đến lúc hiểu biết đến giờ, chưa từng có người nào đối xử tốt với ta như vậy. Mặc dù sư phụ là vì lợi ích của đạo vận trên người ta, nhưng nếu không có đan dược của sư phụ, ta sẽ không thể đột phá, hơn nữa, sư phụ cũng nói sau này sẽ bảo vệ ta. Vì vậy, sư phụ là người tốt, đạo vận trên người ta có thể để sư phụ quan sát bất cứ lúc nào."
Nam Nhạc đại đế xấu hổ, hẳn ta nhìn Đỗ Cách, trong lòng đột nhiên nảy sinh cảm giác tội lỗi vì đã lừa gạt một đứa nhỏ, nói:
"Thanh Tịnh, nếu một ngày nào đó, tu vi của ngươi vượt qua sư phụ, ngươi có còn đối tốt với sư phụ nữa không?"
"Nếu như thật sự có một ngày nào đó ta còn lợi hại hơn cả sư phụ thì sư phụ có thể đổi lại bái ta làm thầy."
Đỗ Cách mỉm cười nói:
"Đến lúc đó, ta sẽ tìm tất cả những thứ đồ tốt từ khắp nơi trên thế giới dâng lên sư phụ, giúp sư phụ đột phá."
Nam Nhạc đại đế sững sờ một lát, không khỏi bật cười, vuốt râu nói:
"Được, sư phụ sẽ chờ ngày đó."
"Sẽ có ngày đó."
Đỗ Cách gật đầu khẳng định hỏi:
"Sư phụ, ngài còn đan dược không? Khoảnh khắc ta hợp đạo, có rất nhiều thứ xuất hiện trong đầu ta và ngưng kết thành Nhất Nguyên Trọng Thuỷ mà ngươi nói, ta cảm thấy sau khi tu vi tăng lên, còn có thể lĩnh ngộ nhiều thứ hơn nữa."
Nam Nhạc đại đế gật đầu, phất tay rồi lấy ra năm bình đan dược, nói:
"Thanh Thịnh, ngươi có tin sư phụ không?"
"Sư phụ đối xử với ta tốt như vậy, ta đương nhiên tin tưởng sư phụ."
Đỗ Cách gật đầu.
"Ta có thể cho ngươi đan dược, nhưng ngươi phải đồng ý với sư phụ là sẽ tu hành chậm lại."
Nam Nhạc đại đế nói.
"Tại sao?"
Đỗ Cách hỏi.
"Ta không hiểu rõ lắm về Linh Vật Tiên Thiên, nhưng ta thấy ngươi tu hành mà không có bình cảnh nào."
Nam Nhạc đại đế nói:
"Ta có thể dùng đan dược để cưỡng ép tăng lên tu vi của ngươi, nhưng cứ thế thì sẽ không bao lâu nữa, ngươi sẽ gặp phải độ kiếp phi thăng."
"Đó không phải là chuyện tốt sao?”
Đỗ Cách hỏi.
"Phi thăng đương nhiên là chuyện tốt."
Nam Nhạc đại đế nhìn Đỗ Cách và nghiêm túc nói: "Có ta ở bên cạnh bảo vệ ngươi, cho dù tu vi của ngươi là dùng đan dược để miễn cưỡng tăng lên thì chuyện độ kiếp cũng sẽ không xảy ra sai sót gì. Nhưng ngươi có tính cách đơn thuần, còn hiểu biết quá ít về việc đối nhân xử thế, vi sư thì bề bộn công việc, không thể lúc nào cũng ở bên cạnh chăm sóc ngươi được. Một khi ngươi bị kẻ ác xúi giục sẽ rất dễ đi lạc vào con đường ma đạo, với thiên phú tu vi của ngươi, nếu lạc vào ma đạo chính là tai họa nhân gian, cũng chính là kiếp nạn của ngươi..."
Mẹ kiếp!
Nhìn người rất chuẩn!
Đỗ Cách cau mày hỏi:
"Sư phụ, vậy ta nên làm sao bây giờ?"
"Trước khi phi thăng, ngươi hãy lịch luyện thế gian một phen, nhìn khắp chúng sinh muôn màu thì ngươi mới có thể giữ vững bản tâm, mới có thể đến chứng đại đạo."
Nam Nhạc đại đế nói:
"Thanh Thịnh, tu vi của ngươi đã tiến vào cảnh giới Hợp Đạo, ngoại trừ Chân Tiên thì căn bản không có ai trên thế gian có thể làm ngươi bị thương. Mấy ngày tới, ta sẽ giao ngươi có Thanh Loan sư huynh của ngươi, để hắn đưa ngươi đi lịch luyện thế gian một phen, đợi khám phá xong hồng trần rồi hãng trở về tu hành, ngươi thấy thế nào?"
Ngủ gật rồi còn đưa gối đầu ư.
Ta còn đang lo là không tìm được cơ hội ra ngoài gây sự đây, thế mà ngươi lại để ta ra ngoài lịch luyện!
Nam Nhạc đại đế, ngươi đúng là một người tốt!
Đỗ Cách im lặng một lát rồi nói:
"Được, con sẽ nghe lời sư phụ."
Hắn nhìn Nam Nhạc đại đế rồi hỏi:
"Nhưng sư phụ thì sao, người ở đây còn ta đi thì người làm sao tìm hiểu đạo vận?"
Nam Nhạc đại đế mỉm cười nói:
"Đồ ngốc, ta không cần phải lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào ngươi mới có thể tìm hiểu đạo vận, ngươi để ta quan sát một lần cũng đủ để ta lĩnh ngộ mấy tháng rồi."
"Được, vậy ta sẽ lập tức để sư phụ nhìn một lần duy nhất là đủ."
Đỗ Cách nhìn Nam Nhạc đại đế và nghiêm túc gật đầu, phát huy sự diễn xuất ngây của một đứa trẻ vô cùng tỉnh tế.
"Được."
Hoàng Nam Nguyệt mỉm cười, đẩy năm bình đan dược đến trước mặt Đỗ Cách:
"Ngươi cứ cầm số đan dược này đi, nếu có hết thì cứ bảo ta bổ sung bất cứ lúc nào. Sau này, ta sẽ truyền lại cho ngươi thuật tu di giới tử, có thể giúp ngươi thu nạp những đồ vật ngoài thân."
"Đa tạ sư phụ."
Đỗ Cách chân thành nói lời cảm tạ.
Thực ra hắn cũng không cần thuật tu di giới chỉ gì đó.
Thần lực Hắc Ám có khả năng che giấu và ẩn nấp, Trấn Hồn Bình và Huyền Quy Châu và những thanh phi kiếm mà hắn cướp được ở Kinh Thành kia đều được cất giấu như cái bóng sau lưng hắn, lấy nó dùng cũng vô cùng thuận tiện.