Chương 1303: Không Đành Lòng Lừa Ngươi
Chương 1303: Không Đành Lòng Lừa NgươiChương 1303: Không Đành Lòng Lừa Ngươi
Nhưng thuật pháp thì nhiều, học thêm một môn thì biết thêm một môn, không ai lại ngại có nhiều thứ đồ chơi này cả.
Nam Nhạc đại đế đã quyết định đầu tư vào Đỗ Cách, hắn ta lật tay một cái, một viên lệnh bài xuất hiện trong lòng bàn tay, nói:
"Thanh Tịnh, đây là lệnh bài của vi sư, có thể ra lệnh cho tất cả Thành Hoàng, Nhật Dạ Du Thần ở phạm vi bên trong Nam Nhạc. Nếu như ngươi không thể quyết định điều gì đó chắc chắn thì có thể bảo Nhật Dạ Du Thần hồi báo lại cho ta."
Mẹ kiếp!
Ngươi tốt như vậy, ta cũng không đành lòng lừa ngươi, phải làm sao bây giờ?
Đỗ Cách yên lặng nhận lấy lệnh bài của Nam Nhạc đại đế, oán thầm nói nói.
Hắn đã trải qua rất nhiều chiến trường dị tỉnh, cho tới bây giờ đều là hắn đi chiếu cố người khác, đây là lần đầu tiên hắn được người khác chiếu cố như thế, trong phút chốc, trong lòng hắn có chút cảm động.
Đặc biệt là khi nghĩ đến thời hạn công bố bảng xếp hạng vào cuối tháng, Nam Nhạc đại đế sẽ phát hiện ra đệ tử mà mình yêu quý nhất lại là yêu tà đứng đầu, cũng không biết hắn ta sẽ có cảm nghĩ thế nào?
"Thanh Thịnh, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”
Nam Nhạc đại đế thấy Đỗ Cách đang sững sờ, dịu dàng hỏi.
"Ta đang nghĩ, tại sao sư phụ lại đối xử tốt với ta như vậy?"
Đỗ Cách ngẩng đầu nhìn Nam Nhạc đại đế, vuốt ve lệnh bài trong tay và nói:
"Từ khi sinh ra cho đến khi hiểu chuyện đến giờ, ta thấy phi cầm tẩu thú trong rừng, thấy nhân loại thế gian, bọn họ đều có cha mẹ huynh đệ tỷ muội, mà ta lại chẳng có gì cả. Ta vẫn luôn suy nghĩ, nếu như ta có người thân thì sẽ như thế nào. Hiện giờ hình như ta cảm nhận được rồi."
Nam Nhạc đại đế sửng sốt, hắn ta nhìn Đỗ Cách, trong chốc lát cảm thấy nhẹ nhõm, vuốt râu nói:
"Thanh Thịnh, một ngày làm vi sư, cả đời làm vi phụ. Nếu ta không tốt với ngươi thì đối tốt với ai chứ? Hơn nữa, tương lai ngươi trở thành đệ tử của Đạo Tử, chẳng phải vẫn còn muốn thu nhận sư phụ làm đồ đệ sao?"
"Sư phụ, ta nói đùa thôi."
Đỗ Cách ngượng ngùng mỉm cười:
"Ở trên thế gian, ta đã từng nhìn thấy những tiên sinh kia dạy học cho đệ tử của mình, cho dù đệ tử có năng lực vượt qua cả lão sư của mình, hoặc có đổi một lão sư khác, bọn họ vẫn sẽ tôn trọng lão sư ban đầu của mình. Trước đây, ta nghĩ sư phụ thu nhận ta là vì đạo vận nên mới cố ý nói như vậy."
"Thế bây giờ không phải sao?"
Nam Nhạc đại đế nhìn Đỗ Cách, càng nhìn càng thích, mỉm cười hỏi.
"Không phải nữa."
Đỗ Cách nói:
"Cho dù tương lai ta thật sự trở thành đệ tử của Đạo tổ thì sư phụ vẫn sẽ là sư phụ của ta, sẽ không thay đổi."
"Được rồi, tốt, tốt, chỉ cần có câu nói này của ngươi là đủ rồi." Nam Nhạc đại đế hài lòng gật đầu, lại lật tay lấy ra một thanh phi kiếm và nói:
"Thanh Thịnh, ngươi là Thuỷ Linh Tiên Thiên, thanh kiếm này tên là Thu Thuỷ Kiếm, phù hợp nhất với thuộc tính của ngươi, hôm nay vi sư sẽ tặng nó cho ngươi làm vật phòng thân."
"Đa tạ sư phụ."
Đỗ Cách cũng vui vẻ nhận lấy Thu Thuỷ Kiếm rồi cất vào, hắn càng nhìn Nam Nhạc đại đế càng thấy hài lòng, hắn chớp chớp mắt hỏi:
"Sư phụ, còn bảo vật nào khác không?"
"Không."
Nam Nhạc đại đế lắc đầu:
"Thanh Tịnh, ngươi xuống thế gian lịch luyện, lại còn là tu vi Hợp Đạo Cảnh, còn có Thanh Loan sư huynh luôn ở bên cạnh bảo vệ ngươi, chỉ cần ngươi không đi khiêu khích các đại đế khác, làm đại yêu trà trộn nhân gian thì cơ bản sẽ không có nguy hiểm gì, đan dược và pháp bảo như thế là đủ dùng rồi."
"Vâng."
Đỗ Cách gật đầu, lại lần nữa nói lời cảm tạ Nam Nhạc đại đế, hắn vuốt ve Thu Thuỷ Kiếm và lệnh bài, yêu thích đến mức không nỡ buông tay.
"§au khi đi ra ngoài, nếu gặp phải chuyện gì không hiểu thì hỏi Thanh Loan sư huynh."
Nam Nhạc đại đế nhìn Đỗ Cách, dặn dò:
"Đừng tiết lộ thân phận Thuỷ Linh Tiên Thiên và đạo vận của ngươi ra cho người ngoài biết..."
"Cả sư huynh cũng không được biết sao?"
Đỗ Cách hỏi.
"Ngươi có thể nói cho hắn biết thân phận Thuỷ Linh Tiên Thiên của mình nhưng chuyện về đạo vận thì ngay cả hắn cũng không được nói."
Nam Nhạc đại đế do dự một lát rồi nói:
"Chờ đến thời cơ thích hợp, vi sư sẽ để các sư huynh tìm hiểu đạo vận của ngươi."
"Ừm, ta nghe lời sư phụ."
Đỗ Cách gật gật đầu, giả vờ ngây thơ như đứa trẻ, nói:
"Sư phụ, nếu đã muốn ta ra ngoài lịch luyện, chỉ bằng người truyền lại "Huyền Thiên Thuật" cho ta luôn đi! Nếu như ta là đệ tử của sư phụ, tất nhiên cũng phải dùng công pháp của sư phụ là chính. Sư phụ, ta cảm thấy ta khác với những người khác, nói không chừng có thể tập luyện trước các công pháp của sư phụ..."
Đã cho đi nhiều thứ như vậy rồi, Nam Nhạc đại đế cũng không còn keo kiệt nữa, mỉm cười nói:
"Được rồi, lát nữa vi sư sẽ truyền "Huyền Thiên Thuật" cho ngươi."
"Đa tạ sư phụ, sư phụ là tốt nhất, vậy chúng ta mau đi tìm hiểu đạo vận đi, ta sẽ cố gắng chịu đựng đế sư phụ nhìn nhiều hơn một lát là được rồi!"
Đỗ Cách hào hứng gật đầu, nhanh chóng lấy đạo vận ra, như thể hắn không kịp chờ đợi mà muốn trả ơn ngay vậy.
"Đồ nhi ngoan."
Nhìn thấy sự thành tâm của Đỗ Cách, Nam Nhạc đại đế hài lòng gật đầu, gác lại ý định tiếp tục truyền thụ kinh nghiệm giang hồ cho Đỗ Cách, hắn ta bèn khoanh chân ngồi xuống, cẩn thận quan sát đạo vận trên cơ thể Đỗ Cách, chỉ chốc lát sau, hắn ta đã đắm chìm vào trong đó. ...