Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1299 - Chương 1330: Văn Nhân

Chương 1330: Văn Nhân Chương 1330: Văn NhânChương 1330: Văn Nhân

"Ở Đại Sở Quốc, dù là thi đỗ Trạng Nguyên thì cùng lắm cũng chỉ thọ nguyên hơn mười năm, nếu như thức tỉnh Văn Tâm thì có thể ngự phong sứ điện, không khác tiên nhân chút nào, đó mới là mục tiêu mà văn nhân chúng ta hướng tới!" Nhan Tử An xấu hổ mỉm cười,"Ta mới mười bảy tuổi nếu không đi thử một lần thì luôn cảm thấy không cam tâm."

"Cùng đi, cùng đi."

Có sĩ tử trẻ tuổi đứng dậy phụ họa hô vang:

"Đại Sở Quốc địa linh nhân kiệt, chắc chắn sẽ trấn áp được văn nhân của Tân Nguyệt Quốc nhỏ bé."

"Trác Nhiên huynh, ngươi có thể tiến cử ta với tộc thúc của ngươi không."

Nhan Tử An nhìn nam nhân trung niên rồi lấy bài thơ ra, hắm khom người hành lễ:

"Ta muốn tìm hiểu chuyện truyền thừa Nhân Hoàng nhiều hơn. Tử An sẵn sàng chịu tán gia bại sản, chỉ cần Trác gia có thể đưa ta đến Tân Nguyệt Quốc..."

"Tử An nói đùa rồi."

Trung niên được gọi là Lỗi Lạc cười nói.

"Cái gì mà tán gia bại sản, muốn biết chuyện truyền thừa Nhân Hoàng thì đi cùng ta một chuyến đến Tân Nguyệt Quốc, chúng ta cùng đi với nhau là được."...

Tân Nguyệt Quốc, Thanh Sơn và Thanh Hà cùng đi đến hoàng cung tìm Đỗ Cách, ngay lập tức sắc mặt hai người thay đổi:

"Tiểu sư đệ, quả nhiên là ngươi."

Đỗ Cách dùng Thuật Biến Hoá ngụy trang thành bộ dạng thanh niên nhưng hắn học được thuật này từ chỗ Nam Nhạc Đại Đế, đương nhiên không gạt được mấy người Thanh Sơn và Thanh Hà, bọn họ đã theo Nam Nhạc Đại Đế nhiều năm, lại có tu vi Chân Tiên nên chỉ liếc mắt cũng nhận ra Đỗ Cách đã biến hóa.

Hai người họ một là chưởng quản Nhật Du Thần, một là chưởng quản Dạ Du Thần, khu vực quản lý của Nam Nhạc Đại Đế không chỉ ở Tân Nguyệt Quốc mà còn bao gồm một phần của Đại Sở Quốc.

Bọn họ cũng là từ thống lĩnh Nhật Du Thần của Đại Sở Quốc mới biết chuyện Nhân Hoàng kế thừa.

Nghe nói trong tay Nhân Hoàng của Tân Nguyệt Quốc có lệnh bài của Nam Nhạc Đại Đế, ngay lập tức bọn họ nghĩ đến lệnh bài mà sư tôn đã cho tiểu sư đệ, bọn họ vô cùng lo lắng nên đến đây kiểm tra.

Kết quả vừa nhìn thấy Nhân Hoàng thì bọn họ đã biết đó là tiểu sư đệ Thanh Thịnh, lập tức hai người họ vỡ mộng.

"Thanh Thịnh tham kiến hai vị sư huynh."

Ngược lại dáng vẻ của Đỗ Cách không có gì nghiêm trọng, hắn bình tĩnh đứng dậy hướng về hai sư huynh hành lễ.

"Tiểu sư đệ, Đại sư huynh đâu?"

Thanh Sơn nhìn quanh rồi hỏi.

"Đại sư huynh đang bế quan ở Long Hổ Sơn."

Đỗ Cách thành thật nói:

"Hắn nói lịch luyện là để rèn luyện ta, ta chăm sóc hắn cũng không thích hợp. Ta có tu vi Hợp Đạo, lại có lệnh bài của sư phụ nên không có ai trên nhân gian này có thể đả thương ta, vậy thì cứ để ta ra ngoài tự rèn luyện một mình đi."

Cho nên, ngươi đã tự rèn luyện thành Nhân Hoàng sao?

Vượt qua di thiên đại họa đây sao? Đây là rèn luyện của người đấy!

Ngươi là đang muốn diệt trừ Nam Nhạc Đại Đết!

Đại sư huynh, sớm không bế quan muộn không bế quan, tại sao lại cứ bế quan vào lúc tiểu sư đệ đang rèn luyện?

Sắc mặt của Thanh Sơn và Thanh Hà rất khó coi, Đỗ Cách làm như không biết đang có chuyện gì xảy ra khiến trong lòng bọn họ vô cùng đau khổ.

Thanh Hà nói:

"Tiểu sư đệ, truyền thừa Nhân Hoàng của ngươi từ đâu mà đến?"

"Tìm thấy ở Long Hổ Sơn."

Đỗ Cách mở miệng nói dối.

Khóe mắt của Hứa Cảnh Huy run rẩy, trong lòng hắn hừ lạnh còn hơi cười thầm, cuối cùng hắn cũng không phải là người duy nhất nhận lấy sự thật phũ phàng, nên Nam Nhạc Đại Đế cũng là một kẻ ngốc, thậm chí còn không thể nhận thức được đã tâm của hắn, bị hắn kéo xuống nước cũng đáng đời.

Thanh Hà vẫn muốn chất vấn.

Đỗ Cách liếc nhìn họ rồi nói:

"Hai vị sư huynh, đây không phải nơi để nói chuyện, hai người đi cùng ta rồi ta sẽ kể cho hai người nghe tất cả mọi chuyện."......

Đỗ Cách dẫn Thanh Sơn và Thanh Hà đi tới hậu điện, giải trừ thuật biến hóa, khôi phục thân hình đứa trẻ, sau đó, không hề che giấu mà phóng ra một thân đạo vận.

Lúc này, đạo vận của Đỗ Cách được long mạch gia trì, lại có văn tâm võ gan gia trì cho nên càng trở nên huyền diệu, đạo vận vừa được tỏa ra đã thu hút sự chú ý của Thanh Sơn và Thanh Hà.

"đạo vận?"

Ánh mắt Thanh Sơn nhìn chằm chằm vào đạo vận trên người Đỗ Cách, hoài nghỉ hỏi:

"Tiểu sư đệ, đạo vận này có được là nhờ truyền thừa của Nhân Hoàng ư?"

"Không, trời sinh ta đã có rồi."

Đỗ Cách lắc đầu, mỉm cười nói:

"Nếu không thì tại sao sư phụ lại thu nhận ta làm đệ tử quan môn?”

"Cho nên, sư phụ và Đại sư huynh đang bế quan là bởi vì cảm ngộ đạo vận?"

Vẻ mặt Thanh Sơn có chút khó coi, Đỗ Cách còn chưa sử dụng kỹ năng châm ngòi mà trong lòng hắn ta đã mất thăng bằng.

"Đúng vậy, sư phụ không cho ta nói cho các ngươi biết chuyện về đạo vận."

Đỗ Cách dừng lại một chút và nói:

"Đám người Hứa Cảnh Huy cũng vì lợi ích của bản thân mới đưa ta đến cho sư phụ cảm ngộ đạo vận. Sư phụ cần các sư huynh giữ gìn khu quản hạt trong thời gian hắn bế quan, vậy thì người mới có thể yên tâm bế quan đột phá Kim Tiên, để sớm ngày tiến vào Thiên Đình, thoát khỏi thân phận Nam Nhạc đại đế."
Bình Luận (0)
Comment