Chương 1362: Địa Ngục Chưa Trống, Thề Không Thành Phật
Chương 1362: Địa Ngục Chưa Trống, Thề Không Thành PhậtChương 1362: Địa Ngục Chưa Trống, Thề Không Thành Phật
"Để độ hoá tất cả chúng sinh, tiêu trừ phiền não, ngàn lời cầu nguyện ngàn lời ứng nghiệm..."
"Địa Ngục chưa trống, thề không thành Phật...".
Nghe vậy, hai người Trường Sinh Đế Quân kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm.
Theo lời miêu tả của Đỗ Cách, trong đầu của Trường Sinh Đế Quân đã hiện ra nguyên mẫu của một giáo lớn, thông qua giáo phái này, hắn cũng nhìn thấy sự ảnh hưởng đến phàm thế, Địa Phủ và Tiên Đình.
Nếu giáo này hoàn thành, ảnh hưởng của hắn trong tam giới nhất định sẽ vượt qua Tiên Đế...
Đông Hoa Đế Quân cũng tỏ ra kinh hãi, hắn cũng là một người thông minh, làm sao không hiểu được ý nghĩa đằng sau việc lập giáo, đây không chỉ là làm kẻ thù với Tiên Đình, mà còn là đào sâu vào căn cơ của Tiên Đình.
Câu "Địa Ngục chưa trống, thề không thành Phật" đang phân chia rõ ràng quyền lợi của Minh Đế, ngay cả căn cơ của Địa Phủ cũng bị đào lên.
Tức là trong số các đệ tử của Trường Sinh Đế Quân là Đại La Kim Tiên có thể làm được, nhưng nếu là hắn thì thật sự không làm được, chỉ sợ bọn họ vừa mới tuyên bố lập giáo, đã bị Tiên Đình và Địa Phủ liên thủ trấn áp.
Tuy nhiên, cho dù Trường Sinh Đế Quân có muốn thiết lập Phật giáo cũng không dễ dàng gì, sẽ nhanh chóng vượt qua Nhân hoàng là Đỗ Cách, trở thành kẻ thù chung của thế giới!
Đông Hoa Đế Quân đột nhiên nhớ lại những lời Đỗ Cách đã hỏi trên bờ biển:
"Trên đời này có Phật không?"
Trong đầu hắn chợt lóe lên một tia sáng, căn bản Đỗ Cách không có ý định hợp tác với Trường Sinh Đế Quân, ngay từ đầu hắn chỉ muốn lợi dụng hắn để thu hút sự chú ý của Tiên Đình, tự mình rút ra, bí mật phát triển truyền thừa của Nhân Hoàng!
Thật là một sự tính toán đáng sợ!
Đông Hoa Đế Quân nhìn ánh mắt Trường Sinh Đế Quân đang phát sáng ngày càng sĩ mê, thầm trách bản thân một tiếng, hắn không thể quay đầu được nữa. ...
Giờ phút này, Đông Hoa Đế Quân đột nhiên hiểu được sự thật chuyện yêu tà loạn thế.
Những chiến sĩ dị tỉnh yếu đuối trong giai đoạn đầu, còn không bằng cả tu sĩ Nguyên Anh, nếu trông cậy bọn họ vén lên hạo kiếp ở đời này thì chẳng khác gì người điên nói sảng.
Nhưng nếu một hóa thân Thiên Đạo bị lẫn vào trong yêu tà thì khác.
Đỗ Cách muốn tính kế Vũ Trụ Giải Trí, sắp xếp bồi dưỡng Thánh Nhân ở thế giới này, nếu Thánh Nhân ứng kiếp tiến lên thì làm sao có thể không vén lên hạo kiếp?
Giết Đỗ Cách, hạo kiếp sẽ tiêu tan...
Trong đẩu Đông Hoa Đế Quân nảy ra có một ý nghĩ quỷ dị như vậy, nhưng khi hắn nhìn thấy đạo vận trên người Đỗ Cách, hắn đã lập tức ném ý nghĩ này lên tận chín tầng mây.
Thế giới có loạn hay không thì liên quan gì đến hắn?
Nếu như hắn thành Thánh và bước ra bên ngoài Tam giới, không phải ở trong Ngũ Hành, vậy thế giới này có trăm ngàn vết lở loét cũng đâu cần hắn quản?
"Một khi gặp gương sáng, hôm nay ta biết ta là ta, đệ tử đa tạ tiền bối giảng giải nghỉ hoặc."
Trường Sinh Đế Quân giống như được tỉnh ngộ, bèn hành lễ với Đỗ Cách. Lúc đứng lên, đầu tóc và râu của hắn phiêu dạt trượt xuống sau đó, hắn chắp tay trước ngực, tư thế trang nghiêm nói: "Từ hôm nay trở đi, ta chính là Vô Lượng Thọ Phật."
Hai tên hầu trà nghẹn họng, mắt nhìn trân trối.
"Cung chúc đạo hữu được chứng bản tâm."
Đỗ Cách gật đầu cười nói.
Hủy diệt người không biết mệt mỏi kết hợp với miệng ngậm thiên hiến đúng là vô địch.
Tiếp theo, chỉ cần Trường Sinh Đế Quân thành lập Phật giáo ở Nam Thiện Bộ Châu, hắn lại âm thầm đổ thêm dầu và truyền bá rộng rãi chuyện lập giáo thành Thánh.
Vậy là có thể dùng sự thật để chứng minh cho những lời nói giả dối của hắn, từ đó tương hỗ cho nhau, biến hư cấu thành hiện thực, nếu cuối cùng hắn có thể ngồi vững ở thân phận hóa thân Thiên Đạo của hắn, đó chính là kết cục hoàn mỹ nhất.
Nhìn thấy cảnh này, Đông Hoa Đế Quân ai oán nhìn về phía Trường Sinh Đế Quân nhanh chân lên trước, trong lòng có cảm xúc lẫn lộn, rõ ràng là hắn tới trước, dựa vào cái gì?
"Đông Hoa đạo hữu, con đường thành Thánh vừa dài dằng dặc vừa gian nan, giữ vững bản tâm, cuối cùng sẽ có một ngày nào đó ngươi có thể đạt được con đường của chính mình."
Đỗ Cách nhìn thấu lòng người, hẳn nhìn thấy Đông Hoa Đế Quân đột nhiên rơi vào im lặng nên trấn an hẳn ta trước.
"Đa tạ tiền bối chỉ điểm."
Đông Hoa Đế Quân bừng tỉnh lại, vội vàng nói lời cảm tạ Đỗ Cách.
"Vô Lượng Thọ Phật."
Nhìn đầu trọc nhẫn nhụi của Trường Sinh Đế Quân, Đỗ Cách nói:
"Kiếp này ta muốn mượn truyền thừa của Nhân Hoàng để đắc đạo, cần mượn danh nghĩa của Thọ Phật để truyền bá đạo Nhân Hoàng ở Nam Thiện Bộ Châu có được không?"
"Đương nhiên không gì không thể."
Trường Sinh Đế Quân mỉm cười nói:
"Đầu tiên là Nhân tộc, sau đó là giáo lý. Ta vẫn còn rất nhiều câu hỏi về việc lập giáo, cần thỉnh giáo tiền bối, rất mong tiền bối có thể ở thêm mấy ngày."
Những gì Đông Hoa Đế Quân có thể nhìn ra, hắn đương nhiên cũng có thể nhìn ra.
Tất cả mọi thứ đều có nhân quả, hóa thân của Thiên Đạo chỉ điểm hắn lập giáo, chẳng qua là để thu hút sự chú ý của Thiên Đình, từ đó giúp hắn có thời gian trưởng thành và sinh tồn.
Chuyện lập giáo thành Thánh không phải một sớm một chiều là có thể làm thành, nhưng hắn luôn không thể cưỡng lại cám dỗ của việc thành Thánh.