Chương 1378: Hứa Văn An
Chương 1378: Hứa Văn AnChương 1378: Hứa Văn An
Hai vị Thiên Sư muốn trốn cũng không trốn được.
Nhìn thấy Đông Hoa Đế Quân và Đỗ Cách ăn mặc như Nhân Hoàng, hai người Thiên Sư còn không biết chuyện gì đang xảy ra?
Sắc mặt của hai người trắng bệch như tờ giấy, nơm nớp lo sợ hành lễ với Đỗ Cách:
"Hứa Văn An (Trương Thanh) bái kiến Nhân Hoàng, bái kiến Đông Hoa Đế Quân."
"Tốt lắm."
Đỗ Cách nhìn hai vị Thiên Sư rồi khen ngợi.
Hắn bất chợt nói ra một câu như vậy, Đông Hoa Đế Quân, Hứa Thiên Sư và Trương Thiên Sư đều có chút không hiểu cho lắm.
"Vất vả cho hai vị Thiên Sư vì đã thay ta tuyên dương uy lực của Nhân Hoàng!"
Đỗ Cách lại nói.
"Xin hỏi Nhân Hoàng, câu này là có ý gì?"
Trong lòng Hứa Thiên Sư nảy sinh một dự cảm không lành, giọng run rẩy hỏi.
"Uy lực của Nhân Hoàng hoàn toàn dựa vào việc tuyên truyền, làm sao có thể xâm nhập vào lòng người chứ?"
Đỗ Cách mỉm cười nhìn hai người bọn họ, nói:
"Cảm tạ hai vị Thiên Sư đã cho ta cơ hội tuyên dương lập uy."
Sắc mặt của hai vị Thiên Sư đột nhiên thay đổi, không đợi bọn họ lên tiếng, Đỗ Cách đã phóng thích ra hai đạo thần lực, phong bế tu vi của bọn họ.
Sau đó, hắn dùng hết thần lực mô phỏng ra hai đầu dây thừng rồi treo bọn họ trên không ở kinh thành Tân Nguyệt Quốc.
Cùng lúc đó, Đỗ Cách ép hai đầu long mạch trong cơ thể ra.
Một đầu Thanh Long và một đầu Hồng Long xoay vòng trên không trung, thân hình khổng lồ ít nhất mấy ngàn trượng, gần như che khuất một nửa bầu trời.
Đỗ Cách mặc long bào, lơ lửng trên không trung, sau lưng có xuất hiện thần chỉ, hắn vừa mở miệng ra là giọng nói như sấm sét, vang vọng ngàn dặm:
"Chư vị thần dân, Thiên Đình có ý đồ chiếm đoạt tài nguyên làm của riêng, nhân lúc ta và Đế Quân ra ngoài đã quấy nhiễu Đông Cực Thần Châu, có ý đồ làm rung chuyển căn cơ của Nhân tộc ta. Hôm nay, ta và Đế Quân trở về, Trương Thiên Sư - Trương Thanh và Hứa Thiên Sư - Hứa Văn An dưới trường Tiên Đế của Thiên Đình đã không đánh mà hàng, tuyên thệ trung thành với Nhân tộc. Đây là phước lành may mắn của Nhân tộc..."
Oang Oang!
Đầu óc của hai vị Thiên Sư nhất thời trống rỗng.
Bọn họ gần như không ngờ tới, Đỗ Cách sẽ vô lại như vậy, không quan tâm cái gì đã thẳng tay lôi bọn họ ra làm quân cờ để hiến tế, không cho bọn họ cơ hội mở miệng chút nào.
Dân chúng cũng không quan tâm sự chênh lệch giữa bọn họ và Nhân Hoàng.
Dân chúng chỉ biết bọn họ là Thiên Sư của Thiên Đình, nhân lúc Nhân Hoàng không ở đây mới dám diễu võ giương oai, ngay lúc Nhân Hoàng vừa trở về thì bọn đã bối rối đầu hàng. Trước kia bọn họ uy phong cỡ nào thì bây giờ mặt mũi của Thiên Đình mất hết một cách trắng trợn.
Trước đó, dưới sự khuyên bảo của đám người Hứa Kim Khuê, làm tất cả mọi cách để lấy lòng vào giờ khắc này đã trở thành bọt biển hết rồi.
Không phải Đỗ Cách chỉ vừa tu hành được một tháng sao?
Tại sao thực lực của hắn lại đáng sợ như vậy?
Hắn hoàn toàn không quan tâm đến Tiên Đế sao?
Sớm biết như thế, ngay từ đầu đã không nghe theo phân phó của Hiển Hữu Chân Quân mà trực tiếp trở về Thiên Đình mới đúng... ...
XÌ xào!
Trong kinh thành của Tân Nguyệt Quốc có một mảnh xôn xao.
Hiển Hữu Chân Quân đang khua chiêng gõ trống vì bắt được một đám tiên nhân ở Tân Nguyệt Quốc, ngay cả đám người Trì Mục Chi cũng cố gắng hết sức cổ vũ lòng người nhưng lòng dân chúng vẫn bàng hoàng như trước.
Đã nhiều năm như vậy, khái niệm về Thiên Đình đã ăn sâu vào lòng người tựa như khắc sâu vào xương tủy vậy, không phải chỉ hô hai ba câu khẩu hiệu, thức tỉnh một hai văn tâm võ gan là có thể thay đổi lòng người.
Hầu hết bách tính đều mong đợi sự an yên chứ không phải là tranh đấu đến hơi thở cuối cùng, sao phải vì cái gọi là phục hưng Nhân tộc mà khiến cho bản thân phải sống trong sự sợ hãi, đề phòng, phải đặt bản thân và gia đình vào tình trạng được bữa sớm lo bữa tối bấp bênh.
Hơn nữa, những gì Nhân Hoàng làm không phải là chiến đấu với người phàm, mà là kẻ thù của thần tiên.
Hiện giờ, Nhân Hoàng vừa trở về, hai vị Thiên Sư của Thiên Đình đã đầu hàng ngay lập tức, điều này đã khích lệ lòng tin của tất cả mọi người rất nhiều, khiến bọn họ cảm thấy có lẽ Tiên Đình không hề đáng sợ như bọn họ tưởng tượng.
Tuy nhiên, cũng có nhiều người bắt đầu lo lắng rằng động thái lần này của Nhân Hoàng sẽ chọc giận Thiên Đình, Tiên Đế sẽ giáng tội xuống nhân gian.
Tiếng bàn luận xôn xao không dứt bên tai.
So với sự huyên náo của bách tính, các Âm Thần và tu sĩ thì rơi vào im lặng thật lâu, một bên là Thiên Đình, một bên là Nhân Hoàng và Đông Hoa Đế Quân, bọn họ bị kẹp ở giữa rất khó đưa ra quyết định!
Hứa Kim Khuê và các tu sĩ của Long Hổ Sơn cũng không biết trên trời đang xảy ra chuyện gì, nhìn thấy lão tổ của mình bị treo lơ lửng trên không trung giống như gà con, bọn họ kinh ngạc thở dài, sớm biết như thế tại sao trước kia còn làm vậy?
Đỗ Cách hùng mạnh, đặt cược đúng rồi!