Chương 1379: Kỳ Khai Đắc Thắng
Chương 1379: Kỳ Khai Đắc ThắngChương 1379: Kỳ Khai Đắc Thắng
Ánh mắt Phùng Hiên lấp lánh, trong lòng cảm thấy vui mừng.
"Ngự tọa treo cao giữa thiên địa, hàng long phục hổ mặc giá trước. Nhân Hoàng lăng vân ngồi Thiên Phong, thần uy hạo đãng diệu Thần Châu. Chúng thần chúc mừng Nhân Hoàng kỳ khai đắc thắng, cung nghênh Nhân Hoàng quy vị."
Nhan Tử An bỗng nhiên ngâm một câu thơ.
Vừa xuất quân đã chiến thắng giòn giã.
(*) Vừa xuất quân đã chiến thắng giòn giã.
Trên bầu trời, phía sau Đỗ Cách, bỗng nhiên xuất hiện một hư ảnh cường đại cùng tỷ lệ với hắn, hư ảnh mang kim bào, Long Hổ thần phục, thần uy cuồn cuộn, phô trương hướng về phía nhân gian.
Khoảnh khắc hư ảnh xuất hiện, cảm xúc tiêu cực của tất cả mọi người đều bị cuốn đi sạch sẽ, lòng tin đột nhiên tăng vọt...
Khoảnh khắc bài thơ nịnh bợ ca tụng đế vương này được ngâm lên, một đạo văn khí màu tím từ trên trời giáng xuống, rơi vào người Nhan Tử An.
Cùng lúc đó, trong lòng Đỗ Cách chấn động, cảm giác được long mạch đại biểu cho khí vận của Nhân tộc đột nhiên tăng lên một chút.
Mẹ kiếp!
Văn tâm nhất phẩm?
Đỗ Cách ngạc nhiên nhìn về phía Nhan Tử An, mạch suy nghĩ luôn luôn trôi chảy của hắn giờ khắc này lại bị gián đoạn, hắn hoàn toàn không ngờ chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại có người thật sự luyện được văn tâm tới nhất phẩm.
Đông Hoa Đế Quân cũng sửng sốt, đây là lần đầu tiên hắn chứng kiến uy lực của thi từ lại lớn như vậy, trực tiếp câu thông trời đất, hiệu quả đã có thể so với tiên thuật.
Hai vị Thiên Sư cũng trợn mắt há hốc mồm.
"„. Nhân Hoàng lăng vân ngồi Thiên Phong, thần uy hạo đãng diệu Thần Châu. Chúng thần chúc mừng Nhân Hoàng kỳ khai đắc thắng, cung nghênh Nhân Hoàng quy vị."
Điều phấn khởi nhất của kinh thành chính là rất nhiều sĩ tử đã thức tỉnh văn tâm võ gan, mọi người đều đồng thanh ngâm vang câu thơ của Nhan Tử An, rất nhiều văn khí bay lên ngút trời, tăng thêm hiệu quả to lớn của hư ảnh Nhân Hoàng trên bầu trời.
Đỗ Cách giỏi nhất là việc tạo thế, hắn vừa vung tay lên, thần lực đã cuốn tất cả sĩ tử và văn võ trọng thần lên không trung.
Quần thần quỳ lạy trước mặt hắn, dân chúng cũng diễn một màn tiết mục nghênh đón hẳn trên trời.
Đông Hoa Đế Quân lặng lẽ lui sang một bên, nhường chủ vị cho Đỗ Cách, đương nhiên, bây giờ hắn cũng không thể cướp được ánh đèn sân khấu của Đỗ Cách.
"Chu khanh bình thân."
Đỗ Cách nói.
Các văn võ chúng thần do Trì Mục Chi dẫn đầu đứng dậy xếp hàng ở hai bên, vẻ mặt của bọn họ không giấu nổi sự hưng phấn, bọn họ chưa từng nghĩ tới sẽ có một ngày mình lại ở trên trời yết kiến Nhân Hoàng.
Cảm giác này hoàn toàn khác với khi ở trong điện Kim Loan, có cảm giác thỏa mãn rung động như ở chốn thần tiên, cũng làm sâu sắc thêm sự mong đợi của bọn họ đối với tương lai.
Bề tôi nên như vậy.
"Chư khanh, chư dân."
Ánh mắt Đỗ Cách nhìn xung quanh mọi người, từ trên cao đi xuống:
"Gần đây, trẫm và Đông Hoa Đế Quân đến Nam Thiện Bộ Châu là để tuyên dương con đường truyền thừa của Nhân Hoàng, đánh thức khí vận của Nhân tộc, nhận được sự bảo hộ của bậc tiên liệt Nhân tộc nên may mắn thành công, long mạch màu đỏ chính là khí vận của Nhân tộc ở Nam Thiện Bộ Châu. Trường Sinh Đế Quân ở Nam Cực cũng chấp nhận đề nghị của trẫm, quyết định lập giáo ở Nam Thiện Bộ Châu và đoạn tuyệt với Tiên Đình. Trẫm cũng đã cùng Quốc chủ Yêu tộc của Thanh Khâu Quốc tên là Bạch Đát định ra ước hẹn công thủ đồng minh, cùng tiến cùng lui, cùng hưởng vinh quang và chịu nhục nhã."
"Nhân Hoàng thiên thu vạn tái, khí vận Nhân tộc như rồng."
Trì Mục Chi là Thừa tướng nên biết rất rõ cái gì gọi là hợp tác, bèn nói rất kịp thời.
Chúng thần cũng nhao nhao phụ họa theo.
Đỗ Cách duỗi tay ấn xuống, giọng nói của một đám thần tử im bặt.
"Thiên Đình lợi dụng lúc trẫm ra ngoài, đã phái Hiển Hữu Chân Quân xâm phạm Đông Cực Thần Châu ta, có thể nhẫn nại chứ không thể nhẫn nhục."
Sắc mặt Đỗ Cách thay đổi, hắn nói:
"Hôm nay, trẫm thay mặt Nhân tộc, chính thức tuyên chiến với Thiên Đình. Người phạm phải sự uy nghiêm của Nhân tộc ta thì dù xa đến đâu cũng giết, người cản trở sự vùng dậy của Nhân tộc ta, tuy mạnh tất diệt, người làm tổn thương Nhân tộc ta, giết..."
Giọng nói của Đỗ Cách giống như sấm sét, vang vọng ngàn dặm.
Những người đi đường bán hàng rong, những người nông dân đang làm việc trên đồng ruộng, những đứa trẻ đang chơi đùa trên cánh đồng, tất cả đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời...
"Chư vị thần dân, Nhân tộc ta nhỏ yếu, nhưng căn cơ khí tiết vẫn còn đó."
Đỗ Cách dừng một chút rồi nói:
"Hôm nay, Hiên Viên thị lập thề ở đây, chắc chắn sẽ dẫn dắt Nhân tộc trở lại vị trí đứng đầu Tam giới. Đến lúc đó, nhân gian mưa thuận gió hòa, nắm giữ toàn bộ Nhân tộc trong tay, không còn chịu sự khống chế của Thiên Đình nữa. Trẫm chắc chắn sẽ phá hủy Thiên Môn, dẫn linh khí của Tiên giới nhập vào nhân gian, làm đất đai màu mỡ, mỗi hộ gia đình đều có lương thực dư thừa, người người có áo mặc, hễ là trẻ con đều có thể học chữ nghĩa, hễ là người già yếu đều có chỗ nương thân..."