Tại Mạt Thế, Mọi Người Thay Phiên Nhau Diễn Kịch (Dịch Full)

Chương 1349 - Chương 1380: Tuân Lệnh Nhân Hoàng

Chương 1380: Tuân Lệnh Nhân Hoàng Chương 1380: Tuân Lệnh Nhân HoàngChương 1380: Tuân Lệnh Nhân Hoàng

Chiếc bánh mì mà Đỗ Cách vẽ trước đây chỉ dành cho kẻ sĩ võ tướng, những dân chúng bình thường sẽ không có cửa nếm thử, vừa gặp phải nguy hiểm thì lòng tin đã có thể lung lay rồi.

Lần này, lắng nghe tiếng nói của dân chúng, hắn đã kịp thời sửa chữa sai lầm của mình, gieo rắc phúc lợi cho tất cả mọi người.

Dưới ảnh hưởng của bài thơ ca ngợi đế vương của Nhan Tử An, lòng tin của dân chúng là tăng lên gấp bội theo lời hắn ta nói, bọn họ không khỏi bắt đầu mơ mộng về cuộc sống tươi đẹp sau khi Nhân tộc tự trị, trên gương mặt từng người bọn họ đều tràn ngập nụ cười hạnh phúc.

"Thiên Đình rất mạnh, chúng ta có thể trải qua rất nhiều trắc trở, nhưng tỉnh thần chiến đấu của Nhân tộc là không thể dập tắt."

Sau khi Đỗ Cách vẽ nên một chiếc bánh nướng thơm ngon, hắn thúc giục lực Lôi Thần, mấy chục đạo lôi điện quấn quanh thân thể hắn.

Hắn dùng lôi điện huyễn hóa thành một thanh trường mâu, một tay nắm chặt trường mâu rồi chỉ lên bầu trời:

"Trẫm, Hiên Viên thị đứng ở đây tuyên thề ngay trước mặt tất cả các đồng bào. Một khi có chiến sự, trẫm tất liều chết xung phong dẫn đầu phía trước. Phía sau trẫm là Văn Thánh, là Võ Thành, là văn tâm nhất phẩm, là võ gan mười cảnh... vạn dân sẽ ở cuối cùng. Trẫm hy vọng trước khi văn tâm cuối cùng chiến tử, không cho phép một bách tính nào bị thương tổn. Các ngươi có làm được không?"

"Tuân lệnh Nhân Hoàng."

Nhìn Đỗ Cách giống như Lôi Thần, hai tay Trì Mục Chi giơ lên cao, bái phục Đỗ Cách.

"Tuân lệnh Nhân Hoàng."

Những người còn lại cũng phụ họa theo.

"Đô Thành Hoàng đâu?”

Đỗ Cách hỏi.

"Có thần."

Tông Tân thở dài, bay lên bầu trời, nơm nớp lo sợ quỳ gối trước mặt Đỗ Cách.

Hắn nhận ra lôi quang quấn quanh thân thể Đỗ Cách chính là kiếp lôi tiếng tăm lừng lẫy, bình thường lôi điện là khắc tỉnh của Âm Thần chứ chưa nói đến kiếp lôi.

Hắn không biết vì sao Nhân Hoàng vừa đi ra ngoài dạo một vòng lại trở nên mạnh mẽ như vậy, nhưng điều này cũng không hề ảnh hưởng đến một cây cỏ mọc chân tường như hắn, ai chịu nghe ai, bất luận là Thiên Đình hay là Nhân Hoàng, hắn không thể đắc tội nổi một người nào cả!

"Nhật Dạ Du Thần thống lĩnh đâu?"

Đỗ Cách lại hỏi.

"Có thần."

Mạnh Đạo Niên và Hoắc Thư cũng bất đắc dĩ bay lên bầu trời.

"Ba người các ngươi thông qua miệng của các lộ Âm Thần để lan truyền những chuyện hôm nay trẫm tuyên bố ra khắp nơi, để mỗi một bách tính ở Đông Cực Thần Châu đều biết tâm ý của trẫm, quyết tâm của trẫm và tương lai của Nhân tộc."

Đỗ Cách nhìn chăm chằm ba vị Âm Thần rồi ra lệnh. "Tuân lệnh Nhân Hoàng."

Ba người Tông Tân bất đắc dĩ nhận lệnh. ...

Cầm Thiên Sư thể hiện thực lực, mặc sức tưởng tượng tương lai và hiệu lệnh Âm thần...

Biểu diễn liên tục một phen, Đỗ Cách ngay lập tức thay đổi mang tới ảnh hưởng tiêu cực cho Hiển Hữu Chân Quân, một lần nữa ngưng tụ lòng người.

Sau đó, rất nhiều Âm Thần vốn đã chuyển chức thành tuyên truyền miệng lại được động viên, nhanh chóng lan truyền hình tượng huy hoàng và tích cực của Nhân Hoàng ở Hiên Viên thị.

Đỗ Cách cũng không nhàn rỗi, cùng với Đông Hoa Đế Quân dẫn theo hai vị Thiên Sư bị trói giống như cái bánh chưng và tuần du một vòng Đông Cực Thần Châu.

Để cho hai vị Thiên Sư chính miệng sám hối, vừa bôi nhọ danh dự của Thiên Đình, vừa ca ngợi Nhân Hoàng, đồng thời giúp Đỗ Cách ổn định hỗn loạn do Hiển Hữu Chân Quân gây ra.

Hứa Thiên Sư và Trương Thiên Sư thân bất do kỷ, dưới sự uy hiếp của kiếp lôi, bọn họ, ngay cả một câu sĩ khả sát bất khả nhục* bọn họ cũng không dám nói, chỉ biết ngoan ngoãn phối hợp diễn xuất với Đỗ Cách, hôm nay bọn họ đã làm tất cả những chuyện biệt khuất nhất trong cuộc đời của mình.

Sĩ khả sát bất khả nhục, nghĩa là đối với nho sĩ chỉ có thể thân cận mà không thể uy hiếp, chỉ có thể gần gũi mà không thể ép buộc, chỉ có thể giết họ mà không thể làm nhục họ.

Sĩ khả sát bất khả nhục, nghĩa là đối với nho sĩ chỉ có thể thân cận mà không thể uy hiếp, chỉ có thể gần gũi mà không thể ép buộc, chỉ có thể giết họ mà không thể làm nhục họ. ...

"Vất vả cho hai vị Thiên Sư rồi."

Trở về Tân Nguyệt Quốc, Đỗ Cách mới nới lỏng cấm chế cho hai vị Thiên Sư Hứa - Trương, mỉm cười nói:

"Từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ ở lại nhân gian dốc sức thay trẫm!"

"Vâng."

Hứa Thiên Sư và Trương Thiên Sư liếc mắt nhìn nhau, cay đắng gật đầu, bị Nhân Hoàng ép buộc bôi nhọ Tiên Đình khắp nơi, bọn họ đã mất hết thể diện cả đời, đâu còn lựa chọn nào khác chứ?

"Đừng tỏ vẻ bất đắc dĩ."

Đỗ Cách liếc mắt nhìn bọn họ nói:

"Trong Thiên Đình, các ngươi chẳng qua cũng chỉ có chức quan ngồi chơi xơi nước, ngay cả đệ tử môn hạ của đạo thống các ngươi cũng đang nghĩ đến việc lập môn phái khác. Lại hỗn loạn mấy ngàn năm thì có thể có tiền đồ gì nữa?"

Khuôn mặt già nua của Hứa Văn An đỏ bừng.

"Nhưng dốc sức vì trẫm thì lại khác."

Đỗ Cách mỉm cười:

"Trẫm chính là Nhân Hoàng, đại biểu cho Thiên Mệnh. Liên hợp với Yêu tộc, cho dù không lật đổ được Thiên Đình thì cũng vén lên hạo kiếp ở nhân gian này, ngày sau, Chư Thánh nhân gian cũng có một chỗ cắm đùi cho các ngươi."

"Vâng."

Hứa Văn An thở dài, sinh vô khả luyến” trả lời.

Nghĩa là cuộc sống này thật là nhàm chán không có gì đáng để lưu luyến.

Nghĩa là cuộc sống này thật là nhàm chán không có gì đáng để lưu luyến. [LINH KHÍ KHÔI PHỤC: MỖI NGÀY TA RÚT MỘT KỸ NĂNG: Hài hước, hệ thống bá đạo, vả năng, dị năng, tiến hóa gen... L]
Bình Luận (0)
Comment